Dụ Trúc Mã - Nãi Hoàng Lưu Tâm

Chương 27: Người em thích



Mấy ngày tiếp theo, ban ngày thì Cố Diên đi học ở trường, buổi tối thì được Phong Hi Niên dạy kèm, thật ra từ đợt thi trước là thành tích của cô đã không tồi rồi.

Tuy rằng bản chất Cố Diên đã là một sinh viên tốt nghiệp đại học rồi, nhưng dù sao người ta cũng nói, thi đại học là một tang lễ, vậy nên trừ khoảng thời gian học bù với Phong Hi Niên ra thì cô cũng vẫn tập trung hết vào việc học, sống lại một đời, Cố Diên cũng muốn hoàn thành ước mơ trước đây của mình.

Cùng ngày có thành tích thi tháng, mọi người vây quanh bảng thông báo, Phong Hi Niên vẫn yên ổn ngồi trên hạng nhất, Cố Diên nhìn xếp hạng của mình đã vào top 20, thành tích này còn tốt hơn cả đời trước.

Nếu cứ duy trì xếp hàng này trong trường trung học phụ thuộc đại học R, thi vào các trường top đầu cũng không là vấn đề.

Cố Diên không thể không cảm thán, Phong Hi Niên dạy kèm cô đúng là có tác dụng, nhưng mà chuyện trả học phí lại quá tốn thể lực.

Trước khi thi cuối kỳ, thành phố P sẽ tổ chức buổi lễ giữa các trường ba năm một lần, là do tám trường học liên kết tổ chức, mọi người đều phải tham gia, thông qua các mặt đức trí thể mỹ để chọn ra một ngôi sao trường học.

Giới hạn của ngôi sao trường học không chỉ ở trong trường mà còn là tỏa sáng trên mạng xã hội, thậm chí còn không cần quán quân, chỉ cần đứng trong top đầu bảng là thành tựu tương lai sau này khi bước chân vào xã hội sẽ rất rộng mở.

Đời trước, bởi vì Cố Diên tìm đường chết, lúc ấy cô đang trong giai đoạn u mê Lâm Viễn, mà không hiểu tại sao Lâm Viễn lại báo danh tham gia cuộc thi này, lúc ấy Cố Diên còn nhớ rõ mình chạy khắp nơi kéo số phiếu cho anh ta, bất chấp mưa gió bố trí sân khấu, bỏ tiền ra mời giáo viên huấn luyện, cuối cùng khiến bản thân bị bệnh, còn giúp Lâm Viễn trực tiếp ngăn cản đối thủ cạnh tranh lớn nhất là Phong Hi Niên.

Lúc ấy Phong Hi Niên là hạt giống mà giáo viên coi trọng nhất, chỉ là một đêm trước khi thi đấu, Cố Diên mệt tới mức phải nhập viện, Phong Hi Niên cũng từ chối đề nghị của giáo viên, ở lại bệnh viện chăm sóc cô.

Cố Diên còn nhớ, khi đó anh từng hỏi cô, “Em muốn Lâm Viễn trở thành ngôi sao trường học như vậy sao?”

Cô nhớ mình khi ấy đã không còn chút sức lực nào, chỉ có thể gật đầu, cô cũng không nhớ anh nói gì tiếp theo nữa.

Chỉ là, sau này Lâm Viễn thật sự trở thành ngôi sao trường học, cũng thành công được tuyển thẳng vào đại học R, cô nhớ có lần mình gặp được Phong Hi Niên, anh nhìn cô muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng lại chẳng nói câu nào.

Đôi khi Cố Diên cũng cảm thấy đời trước mình như trúng tà? Bị Lâm Viễn mê hoặc tới mức đầu óc ngu muội, rõ ràng anh Hi Niên tốt như vậy, đời trước lại vì cô mà trở thành thảm hại.

Thật ra, Cố Diên cảm thấy mình không xứng đáng với Phong Hi Niên, nhưng đời trước khi hai người cãi nhau, anh nói, “Em không cần phải xen vào chuyện của anh, giống như là anh cảm thấy Lâm Viễn không xứng với em, em cũng sẽ phản bác thôi.”

Nếu một người thật sự có thể điều khiển được trái tim mình, vậy Phong Hi Niên anh cũng mãi mãi vui vẻ chịu đựng với Cố Diên.

Bên này, rõ ràng Phong Hi Niên cũng phát hiện ra Cố Diên đang thất thần. “Em nghĩ gì thế?” Giọng nói thiếu niên trầm thấp gợi cảm.

“Anh Hi Niên, anh muốn trở thành ngôi sao trường học không?” Ánh mắt thiếu nữ lấp lánh, hai người dựa sát vào nhau, thậm chí Phong Hi Niên còn có thể ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt trên người cô, như là trái đào mọng nước vừa được hái xuống còn mang theo sương trời vậy.

“Diên Nhi thích ngôi sao trường học à?” Anh nói. Cố Diên không hiểu.

Thiếu niên lại không cầm được lòng, kéo cô vào trong ngực. “Diên Nhi, anh chỉ muốn trở thành người em thích.”

Từ đầu đến cuối chỉ có như vậy.