Dụ Trúc Mã - Nãi Hoàng Lưu Tâm

Chương 35: Sinh mệnh của anh



Mấy người bọn họ hẹn nhau ở một câu lạc bộ tư nhân tên Huyễn, Tạ Yến Yến chưa từng tới bao giờ nhưng cũng nghe nói chi phí ở đây siêu cao, mức độ bảo mật rất tốt.

“Tớ nghe nói chỉ có VIP mới vào được Huyễn thôi.” Cho dù là người bình thường có tiền cũng không có tư cách trở thành VIP, gia cảnh Tạ Yến Yến bình

thường, vừa nghe nói tới Huyễn, tuy rằng muốn tới coi thử nhưng lý trí vẫn nói cho cô ấy biết mình không đi nổi.

“Đúng vậy, hôm nay chúng ta đi tiêu tiền như rác!” Ngụy Tử Khiên kiêu ngạo vỗ ngực.

Tạ Yến Yến thấy cậu ta như vậy càng muốn rút lui hơn.

“Đừng lo, đó là sản nghiệp thuộc về Phong gia, đêm nay cứ yên tâm đi chơi.” Nguyễn Hạ Hầu không nhàm chán tới mức dọa nạt con gái như Ngụy Tử Khiên.

Phong Hi Niên thì đã đi trước để đón Cố Diên, cuộc thi diễn ra suốt cả ngày trời, lúc xong cũng đã muộn, Cố Diên đã về trước để rửa mặt thay quần áo.

Cố Diên về đến nhà chỉ muốn đi đánh bi-a, đổi quần jeans và áo sơ mi voan dài tay màu trắng, cổ tay áo có hình bông hoa, cổ áo là dải lụa thắt thành hình nơ bướm, mái tóc buộc lên, vài sợi rủ xuống trán, có vẻ nghịch ngợm đáng yêu, vừa thay quần áo xong, Phong Hi Niên đã bước vào.

Nhìn dáng vẻ này của cô, miệng lưỡi Phong Hi Niên khô khốc, hối hận vì đã đồng ý ra ngoài chơi tối nay, dù cô trang điểm thế nào cũng rất đẹp, lúc không mặc gì còn đẹp hơn.

Cố Diên cố tình bỏ qua ánh mắt sáng quắc của thiếu niên, Phong Hi Niên lúc nào cũng nhìn người ta bằng ánh mắt lạnh lùng, thế nhưng nhìn cô lại vô cùng nóng bỏng, Cố Diên biết nếu còn tiếp tục nữa thì chắc không thể ra khỏi cửa mất, vội vàng kéo tay Phong Hi Niên ra ngoài.

Hai người lái xe tới Huyễn, đám Nguyễn Hạ Hầu đã bao trọn tầng 15, bọn họ đang khởi động tay trước để chờ Phong Hi Niên và Cố Diên.

Vừa vào thang máy, Cố Diên đã bị Phong Hi Niên ôm vào trong ngực, cái ôm của anh có mười phần chiếm hữu, bằng sự chênh lệch chiều cao, cô bị khóa chặt trong ngực anh, bị ép tới một góc thang máy.

Cô biết, Huyễn rất coi trọng sự riêng tư của khách hàng, vậy nên thang máy không có camera.

Thật ra, vừa rồi ở nhà, anh đã muốn ôm cô rồi. Lại còn phải nhịn suốt cả đường đi, cô chỉ cần ngồi bên cạnh anh thôi là anh đã như trúng thuốc vậy.

Thiếu nữ ngước mắt đối diện với đôi con ngươi đen nhánh của anh, anh khẽ cau mày, “Muốn hôn em ở đây.”

Cố Diên thẹn thùng nhưng vẫn nhón chân hôn lên mặt anh một cái. Cô không trêu chọc anh, anh sắp mất khống chế luôn rồi, lúc này lý trí trong lòng cũng sụp đổ.

Phong Hi Niên cúi đầu hôn lên môi cô, trong lúc quấn quýt, “Ting ~” một tiếng, tới tầng 15 rồi.

Cố Diên thấy cửa thang máy đã mở thì vội vàng né khỏi lồng ngực thiếu niên, như là một chút thỏ nhỏ chạy khỏi bàn tay của sói xám vậy.

Thấy họ đã tới, Nguyễn Hạ Hầu vội đưa gậy cho Phong Hi Niên. Người nào đó chưa thỏa mãn dục vọng cô cùng khó chịu.

Để khống chế dục vọng của mình, Phong Hi Niên tập trung hết sự chú ý lên bàn bi-a.

“Cạch – cạch – cạch – cạch –”

Phong Hi Niên chăm chú chơi bóng, anh sắc bén như chim ưng, trên bàn chỉ còn tiếng bóng đập vào nhau.

Bên này, kỹ năng của Ngụy Tử Khiên không tốt nên muốn lập đội với Nguyễn Hạ Hầu chiến đấu với Phong Hi Niên, nhưng mắt thấy đống bóng trên bàn đã sắp hết, Ngụy Tử Khiên thầm nghĩ, mình còn có cơ hội thể hiện nữa à?

Cố Diên vừa mới đùa giỡn Phong Hi Niên xong nên cũng không tiện quấy rầy anh chơi, cả một tầng này đủ các loại trò chơi giải trí, cô cũng không có hứng thú bao nhiêu, đành tìm tới chỗ Tạ Yến Yến đang ngồi sofa ăn kem.

Vừa thấy Cố Diên, Tạ Yến Yến đã hoảng hốt buông điện thoại xuống. “Cậu đang xem cái gì đấy?” Cố Diên tò mò thăm dò.

Là do biểu cảm của Tạ Yến Yến vô cùng xuất sắc nên mới khơi gợi lòng hiếu kỳ của cô.

“Ôi trời ơi… Diên Nhi ơi tớ có tội, nhưng tớ bức quá, phải mắng cho đã trước.” Tạ Yến Yến che mặt, “Cậu lên diễn đàn trường mà coi.”

Cố Diên rất ít khi để ý tới diễn đàn trường, lần này là diễn đàn liên minh của tám trường học, vừa vào đã thấy topic đứng đầu – Chuyện tình với nam thần: Vài mẩu chuyện về mối tình đầu.

Cố Diên bấm vào bài đầu tiên để xem, là truyện đồng nhân viết về Phong Hi Niên, cốt truyện là mối tình thanh xuân vườn trường, nhân vật chính và Phong Hi Niên vừa gặp đã yêu, đương nhiên tác giả mới viết được một nửa, số lướt thúc giục bên dưới vô cùng đông đảo.

Đương nhiên cũng có người chê bai, nói vì sao tác giả lại ám ảnh với Phong Hi Niên như vậy cùng với đủ loại lời nói khác.

Cố Diên lười coi fan chửi nhau, câu chuyện này đúng là rất xuất sắc, chương mới nhất mắng chửi Cố Diên là đồ đê tiện quyến rũ Phong Hi Niên, nhưng anh không dao động, cô lại quay đầu tìm Lâm Viễn bắt cá hai tay, mà nữ chính bạch liên hoa Diêu Duệ bị Cố Diên hãm hại rồi được Phong Hi Niên cứu vớt.

Cố Diên đọc mà buồn cười, “Không ngờ tớ lại có sức hấp dẫn tới vậy đấy?”

Tạ Yến Yến tức hộc máu, “Vốn dĩ cậu đã có sức hấp dẫn rồi, mẹ nó đúng là xuyên tạc sự thật, còn nực cười hơn cả mấy người viết BL về nam thần Phong và thằng nhóc Ngụy Tử kia!”

Cố Diên nghe vậy thì suýt nữa cười phun nước ra khỏi miệng, hai người này còn có truyện BL à?!

Hai người đang chơi đùa, cửa thang máy lại lần nữa mở ra, một người mặc sườn xám, dáng người nóng bỏng đi tới.

Cố Diên cảm thấy dường như đã gặp người này ở đâu đó, nhưng lại không thể nhớ ra.

Bên này, ván đấu của ba người cũng đã xong, Ngụy Tử Khiên thất bại thảm hại, Nguyễn Hạ Hầu thấy người mặc sườn xám bước vào, vội nói, “Vừa rồi đàn chị hỏi tớ chơi ở đâu, mọi người không ngại có thêm người chơi chứ? Đây là đàn chị Lư Na, là hội phó hội học sinh.”

Lúc này, Cố Diên mới nhớ ra người đẹp này chính là người lần trước hỏi xin wechat của Phong Hi Niên.

Tạ Yến Yến đã ghé sát tai Cố Diên nói nhỏ, “Đàn chị Lư Na là đóa hoa của khối 11 đó, không chỉ xinh đẹp lại còn học giỏi, lần trước từng tham gia cuộc thi quốc tế với nam thần Phong, hình như hai người còn cùng một đội nữa.”

Cố Diên không nhớ Phong Hi Niên từng nói với mình chuyện thành viên cùng đội thi, trong lòng không khỏi mất mát, rồi lại tự nhủ bản thân đừng nghĩ bậy.

Còn đang thất thần, tay đã bị Phong Hi Niên nắm lấy.

“Nghĩ gì mà thất thần thế?” Anh ghé sát bên tai cô, trông như đang thì thầm nói nhỏ.

Tạ Yến Yến lẳng lặng đi tới góc khác ăn cơm tró, quả nhiên, bên cạnh Tiểu Diên Nhi không có chỗ của cô!

“Anh Hi Niên, anh và đàn chị Lư Na cùng một đội thi sao?” “Ừm, sao thế? Diên Nhi ghen sao?”

“Em không.” Ngoài miệng nói vậy, trong lòng lại ê ẩm.

“À, hay là ba người tới đấu một ván đi?” Ngụy Tử Khiên hỏi ba người con gái, cậu ta không thua nổi nữa, phải nghỉ ngơi một chút.

“Nhưng mà tớ không biết chơi.” Tạ Yến Yến nhíu mày.

“Không sao, chúng ta chia hai người một đội.” Người đề nghị chính là Lư Na. Nơi này có ba nam ba nữ, kiểu gì cũng phải một nam một nữ chung đội.

“Chắc chắn Tiểu Diên Nhi và Hi Niên sẽ chung một đội rồi.” Ngụy Tử Khiên cũng không dám nhận củ khoai nóng bỏng là Cố Diên vào đội, nếu cậu ta vào

chung một đội với Cố Diên, chưa gì đã tưởng tượng ra cảnh Phong Hi Niên dạy mình cách làm người trên bàn bi-a rồi.

“Vậy thì tớ và Lư Na một đội.” Người nói là Nguyễn Hạ Hầu.

“Hả, vậy chẳng phải bọn tớ là đội cùi bắp rồi à!” Ngụy Tử Khiên ngửa mặt lên trời ôm đầu.

“Tiểu Khiên Khiên, cậu đang ghét bỏ tớ đấy à!” Tạ Yến Yến không khỏi tức giận với đồng đội như heo của mình.

“Chúng ta yếu nhất, phải đánh đòn phủ đầu.” Ngụy Tử Khiên vẫn còn cố gắng giãy giụa.

Phong Hi Niên nghe vậy thì nhướng mày, cũng không tỏ ý kiến.

Nhưng đến gậy chơi bóng Tạ Yến Yến còn không biết cầm, vừa phát bóng đã tuyên bố thất bại.

Người thứ hai ra sân là Lư Na, cô ấy mặc sườn xám, động tác tiêu chuẩn cúi người nhắm bóng càng hiện rõ dáng người phập phồng quyến rũ, phịch một tiếng, bóng đã xuống lỗ, vô cùng lưu loát.

Lư Na đánh vào liên tiếp mấy quả mới thua, đã lâu lắm rồi Cố Diên không cầm gậy bi-a, hơn nữa, kỹ năng chơi của cô cũng là do Phong Hi Niên dạy.

Anh rất tự nhiên ôm cô vào trong ngực chỉnh sửa động tác, khuôn mặt và hơi thở mát lạnh của thiếu niên vây quanh, Cố Diên vẫn không tự giác được mà đỏ mặt.

Trong lòng thầm nói anh Hi Niên chỉ đang dạy cô chơi mà thôi.

Nhưng suy nghĩ của Phong Hi Niên lại không yên ổn, vất vả lắm mới đè nén được dục vọng bị cô khơi dậy, mà bây giờ hai người lại đứng sát nhau thế này. Sau khi cúi người, vòng eo của Cố Diên cong lại, mông chạm tới nơi mẫn cảm của Phong Hi Niên, anh chỉ cảm thấy bụng mình căng thẳng, hương thơm ngọt ngào của cô xông thẳng vào trong mũi anh, chọc cho lửa nóng ngày càng hừng hực.

Hai người đều trong trạng thái không yên, đánh bóng lại bị hụt như Tạ Yến Yến.

“Ha ha ha ha, Hi Niên ơi là Hi Niên, cậu cũng có lúc thất thủ thế à?!” Ngụy Tử Khiên bên cạnh vui sướng khi người gặp họa, quả nhiên Tiểu Diên Nhi là điểm yếu có thể đối phó với Hi Niên.

Sắc mặt Phong Hi Niên không tốt, nếu không phải nơi này có nhiều người, anh đã không nhịn được đè cô lên bàn bắt nạt cô phát khóc rồi.

Lúc Cố Diên còn đang suy nghĩ phải phát huy thế nào, Phong Hi Niên đã kéo tay cô rồi nói xin lỗi với mọi người.

“Trận này coi như tôi thua, chi phí đêm nay cứ lấy thẻ tôi thanh toán.” Nói rồi ném thẻ đen cho Nguyễn Hạ Hầu.”

Cố Diên mơ màng bị anh kéo vào trong thang máy, cửa thang máy vừa mới đóng lại, nụ hôn của anh ập tới như mưa.

Vở kịch nhỏ:

Lư Na nhìn bóng dáng hai người lôi kéo nhau rời đi, trước mắt mơ hồ. Hôm nay cô trang điểm tỉ mỉ mặc sườn xám tới đây, vậy mà Phong Hi Niên không cho cô lấy một ánh mắt.

Trong mắt anh chỉ có cô gái tên Cố Diên kia, giống như lần nọ cô lấy hết can đảm mới chạy tới xin wechat của anh vậy.

“Cố Diên là bạn gái Phong Hi Niên sao?” Cô hỏi Nguyễn Hạ Hầu bên cạnh, Lư Na cũng không phải người mù, cô nhìn thấy ánh mắt thiếu niên nhìn cô gái kia khác hẳn người khác, giống như thế giới rộng lớn, trong mắt anh chỉ có mình cô ấy.

Mà cử chỉ của hai người cũng vô cùng thân mật, không hiểu sao trong lòng vẫn cảm thấy không cam lòng, muốn chính miệng hỏi chuyện, tự tuyên án mình không có khả năng nữa.

Ngụy Tử Khiên lại mở miệng trả lời, “Không không, theo hiểu biết của tôi, Cố Diên là sinh mệnh của Phong Hi Niên.”