Đứa Con Của Yêu Quái

Chương 137



Có lẽ vì để bù đắp cho tiếc nuối khi còn nhỏ, Thẩm Nặc trong giấc mơ vẫn thường liên lạc với Hạ Mạc, thư từ, điện thoại, máy tính, di động… Thẩm Nặc khát khao hiểu hết tất cả về Hạ Mạc, biết toàn bộ về cậu, thậm chí khống chế cuộc sống của Hạ Mạc. Hắn đã từng bóng gió hỏi Hạ Mạc biết bao nhiêu lần rằng có muốn về nhà hắn sống chung hay không. Nhưng mẹ nuôi của Hạ Mạc đối xử với cậu rất tốt, cậu rất hài lòng với cuộc sống hiện tại.

Đối diện với sự từ chối của Hạ Mạc, Thẩm Nặc rất thất vọng, nhưng hắn tôn trọng quyết định của Hạ Mạc.

Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, vào năm Thẩm Nặc bảy tuổi, mẹ nuôi Hạ Mạc gặp tai nạn xe qua đời. Người thân của mẹ chiếm đoạt tài sản bà có, đồng thời lại đẩy Hạ Mạc về viện cô nhi. Thẩm Nặc gấp rút muốn đưa Hạ Mạc về nhà họ Thẩm, trở thành người của hắn. Cũng giống trong hiện thực, vì có sự xuất hiện của Hạ Mạc nên Thẩm Nặc dần thoát khỏi bóng ma tự kỷ, cũng bộc lộ thiên phú xuất chúng. Nhưng khác với hiện thực, từ trước tới nay Thẩm Khiêm ưu tú hơn cả hắn, được người lớn thích hơn. Vì có Thẩm Khiêm tồn tại, Thẩm Nặc không được yêu chiều, hắn tốn biết bao công sức vẫn không thể thuyết phục bố mẹ nhận nuôi Hạ Mạc. Vậy mà Thẩm Khiêm chỉ nói một câu đã khiến cụ Thẩm đồng ý nhận Hạ Mạc về nhà họ Thẩm.

Vì để tránh phiền phức không cần thiết, người nhận nuôi Hạ Mạc là một người làm họ Hạ trong nhà.

Cứ như vậy, rốt cuộc Thẩm Nặc đã kéo được Hạ Mạc về bên mình như mong muốn, mà mãi cho tới giây phút này, hắn mới biết thì ra Thẩm Khiêm vẫn luôn lén lút liên lạc với Hạ Mạc sau lưng hắn. Thẩm Khiêm được người khác yêu thích hơn hắn, tuy Hạ Mạc chưa bao giờ gặp đứa em song sinh nhưng quan hệ lại rất tốt.

Vào khoảnh khắc kia, rõ ràng Thẩm Nặc đã cảm thấy giận dữ, nhưng hắn không thể ngăn, cũng không thể cản Hạ Mạc qua lại với Thẩm Khiêm.

Ba người càng lớn, tình cảm Thẩm Nặc dành cho Hạ Mạc càng vặn vẹo, chờ hắn nhận ra mình đã động lòng với Hạ Mạc, hắn thấy sự si mê y hệt trong mắt Thẩm Khiêm.

Hắn không dám dễ dàng thổ lộ với cậu, sợ một khi nói ra, đến cơ hội làm bạn cũng không còn, mà Thẩm Khiêm luôn cả gan làm loạn, hành động quyết đoán cũng băn khoăn giống hắn, bọn họ bắt đầu không ngừng tranh đấu nhau cả trong tối lẫn ngoài sáng. Tiếc rằng Hạ Mạc như không thông suốt, không hiểu đủ loại ám chỉ của bọn họ, chỉ xem họ như anh em thân thiết. Mà Hạ Mạc rất được chào đón trong trường, cả nam lẫn nữ đều thích cậu, đặc biệt là mấy nữ sinh chỉ hận không thể nhét đầy thư tình lẫn quà cáp vào ngăn bàn Hạ Mạc, thậm chí có không ít người tỏ tình công khai. Vì vậy Thẩm Nặc không những phải đề phòng Thẩm Khiêm mà còn phải đề phòng ong bướm le ve quanh người Hạ Mạc.

Cũng may Hạ Mạc hay làm biếng, trừ ăn ngủ ra, dường như tất cả những chuyện khác đều không có hứng thú, cuối cùng mới không câu hồn mấy con ong bướm kia đi.

Tuy Thẩm Nặc và Thẩm Khiêm ngứa mắt nhau nhưng đều có chung một suy nghĩ không để Hạ Mạc bị mấy người kia câu mất. Dưới sự quấy nhiễu không ngừng của bọn họ, đám người tới lui với Hạ Mạc rất nhiều, tuy nhiên chỉ có hai người họ là bạn cậu.

Dựa theo hiện thực được đưa vào giấc mơ, vào năm bọn họ mười bốn tuổi, Thẩm Bằng Phi đột nhiên mất vì bệnh hiểm nghèo, tuy ông đã lập di chúc, giao nhà họ Thẩm cho con cả Thẩm Tòng Lễ, sau đó lại từ tay Thẩm Tòng Lễ giao lại cho đứa con cưng Thẩm Khiêm của gã, nhưng tiếc là Thẩm Tòng Lễ quá vô dụng, mà Thẩm Khiêm lại quá nhỏ tuổi, phe bà hai bà ba hợp lực đối phó phe bà cả, toàn bộ nhà họ Thẩm rơi vào vũng bùn tranh đấu.

Thời gian dài mài mòn khiến cổ phiếu tập đoàn họ Thẩm tuột dốc không gượng dậy nổi. Vì Thẩm Tòng Lễ vô dụng, cuối cùng không thể giữ được tài sản trong tay, ngược lại còn bị phe bà hai bà ba hợp lực hãm hại tống vào tù. Mẹ của bọn họ quá yếu đuối, không thể chấp nhận đả kích như vậy, phe bà cả hoàn toàn yếu đi, sau khi Thẩm Tòng Lễ bị bắt vào tù, bà lập tức bệnh nặng không dậy nổi, nhanh chóng nhắm mắt xuôi tay.

Lúc mẹ qua đời rồi, Thẩm Khiêm liền mất tích. Thẩm Khiêm mang hết toàn bộ tài sản hiện có của phe bà cả, Thẩm Nặc và Hạ Mạc bị hai phe kia đuổi ra nhà sau, đi cùng với Hạ Mạc còn có người làm đã nhận nuôi cậu. Ông cụ kia không có con cái nên xem bọn họ như con mình, đối xử với bọn họ rất tốt. Thời gian sống chung bên họ khiến Thẩm Nặc cảm nhận được hơi ấm thuộc về gia đình.

Thời gian yên bình qua đi, Thẩm Nặc dùng số tiền riêng lặng lẽ tích cóp trước đó đầu tư vào thị trường chứng khoán. Hắn có vận may, mắt nhìn chuẩn, dù thị trường chứng khoán lên hay xuống thì hắn vẫn luôn kiếm ra tiền. Mấy năm trôi qua, tài sản trong tay Thẩm Nặc tăng gấp trăm lần, sau khi có đủ vốn, Thẩm Nặc bắt đầu tiến quân vào giao dịch thị trường kỳ hạn. Không biết từ lúc nào, tài khoản tích lũy của Thẩm Nặc đã lên đến trăm triệu, rốt cuộc hắn đã có thể thực hiện lời hứa khi còn bé, có năng lực nuôi Hạ Mạc, cho Hạ Mạc cuộc sống về sau.

Vào sinh nhật năm mười tám tuổi của Hạ Mạc, Thẩm Nặc dẫn Hạ Mạc tới nhà hàng cậu thích nhất mời cậu ăn một bữa no nê, cuối cùng nhịn không được tỏ lòng với Hạ Mạc.

Ngay khi Thẩm Nặc đang thấp thỏm chờ câu trả lời của Hạ Mạc, Thẩm Khiêm bỗng đẩy cửa phòng bọn họ ra, đưa một đóa hoa hồng thật to tới trước mặt Hạ Mạc, ánh mắt thâm tình, giọng nói dịu dàng cuốn hút mang theo chút ngập ngừng đầy áp lực: “Mạc, tôi thích em, sống với tôi được không?”

Tuy người đàn ông này có gương mặt giống với Thẩm Nặc, giọng nói giống nhau, thậm chí cũng nặng tình như nhau, nhưng không biết vì sao Hạ Mạc không còn cảm giác quen thuộc khi còn nhỏ nữa. Ngược lại mấy năm không gặp, Hạ Mạc chợt thấy trên người Thẩm Khiêm có mùi nguy hiểm khiến cậu đứng ngồi không yên. Vì vậy trong mắt Hạ Mạc hiện lên chút đề phòng, cậu thẳng thắn từ chối Thẩm Khiêm: “Xin lỗi, tôi có người yêu rồi.”

“Ai?” Giọng Thẩm Khiêm lạnh như băng.

“Thẩm Nặc?”

“Vì sao?” Mặt Thẩm Khiêm trầm như nước, gã nhìn Hạ Mạc, ánh mắt tĩnh lặng như một mặt hồ sâu thẳm, khoảnh khắc ấy Hạ Mạc như thấy tròng đen chiếm toàn bộ hốc mắt gã, người gã vô cùng tăm tối, quỷ quyệt tới đáng sợ.

Giết chết gã.

Suy nghĩ ấy đột nhiên lóe lên trong đầu Hạ Mạc, cậu không có ký ức, vốn không biết vì sao mình lại muốn giết Thẩm Khiêm, Hạ Mạc theo bản năng thu lại sát ý, bình thản nhìn Thẩm Khiêm, nói: “Thích là thích, không vì sao cả.”

“Nếu không có Thẩm Nặc, em sẽ yêu tôi chứ?’

Không hề.

Đây là đáp án chân thật nhất trong lòng Hạ Mạc, không biết vì sao khi tới bên miệng lại thành: “Tôi không biết.”

Thẩm Nặc khó tin nhìn Hạ Mạc, khuôn mặt hoảng hốt không biết nói gì, mà trong mắt Thẩm Khiêm phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, Hạ Mạc bỗng cảm thấy hơi thở quanh người mình bùng lên, gần như không kìm nén nổi sát ý trong lòng. Hạ Mạc thấp thoáng nghe có âm thanh sâu thẳm nói cho cậu biết phải bình tĩnh, còn chưa đến lúc.

Hạ Mạc ba phải nói này nói kia, vừa khiến Thẩm Khiêm nhen nhóm hy vọng vừa đè xuống sát niệm trong lòng. Hạ Mạc hơi cúi đầu, cảnh này lọt vào mắt Thẩm Khiêm làm gã cảm thấy tim Hạ Mạc cũng có gã, chẳng qua do mấy năm nay gã không có mặt nên mới giúp tên khốn Thẩm Nặc thừa nước đục thả câu. Bây giờ gã đã quay về, Thẩm Nặc hẳn phải giao Hạ Mạc lại cho gã mới phải.

Thẩm Khiêm ôm ý nghĩ như vậy, bắt đầu liên tục chen chân vào cuộc sống giữa Thẩm Nặc và Hạ Mạc.

Mà khiến Thẩm Nặc vô cùng thất vọng là, dù Hạ Mạc biết Thẩm Khiêm đang mang ý xấu với mình, cậu vẫn duy trì liên lạc thường xuyên với gã. Đồng thời tuy Hạ Mạc đã nhận lời với hắn nhưng lại không muốn phát sinh mối quan hệ thân mật hơn.

Ghen tuông như rắn độc không ngừng gặm nhấm lý trí của Thẩm Nặc.

Sự ghen ghét của Thẩm Khiêm đối với Thẩm Nặc chỉ có hơn chứ không có kém. Dù gã tự lừa mình dối người tới mức nào, nói trong lòng Hạ Mạc có gã, nhưng gã có thể cảm nhận được người Hạ Mạc yêu là Thẩm Nặc, người Hạ Mạc ở cạnh bên cũng là Thẩm Nặc. Gã không là gì cả, chỉ có thể đứng trong góc tối âm u nhìn bọn họ hạnh phúc.

Dựa vào đâu?

Trong mấy năm Thẩm Khiêm rời đi, không ai biết gã đi đâu, cũng không ai biết gã làm gì, sau khi gã trở về đã dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai trừng trị nhà họ Thẩm trăm tỷ, đồng thời chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã khiến phe bà hai bà ba tan cửa nát nhà. Chờ thâu tóm gia sản nhà họ Thẩm rồi, gã thành lập một công ty khoa học kỹ thuật về phương diện sinh học, hợp tác với quốc gia đạt được quan hệ hợp tác, cố gắng khai phá chữa trị các bệnh nan y, đứng đầu là ung thư. Thuốc vừa được tung ra thị trường đã khiến toàn xã hội hưởng ứng, thế giới phải kinh ngạc, tên tuổi Thẩm Khiêm nhanh chóng lan truyền khắp toàn cầu, trở thành người giàu nhất thế giới.

Của cải thường đi đôi với quyền lợi.

Mặc dù Thẩm Nặc có được tài sản trăm triệu trên thị trường tài chính, nhưng khi đem so với Thẩm Khiêm thì vẫn không đáng là gì. Từ khi Thẩm Khiêm quay về, vận may của Thẩm Nặc lập tức chấm dứt, toàn bộ đầu tư không ngừng đi xuống. Hắn nhận thấy có chỗ bất thường, quyết đoán thay đổi đầu tư, kịp thời ngăn cản tổn thất. Thẩm Nặc lỗ rất nghiêm trọng, tài sản giảm đi rất nhiều. Hắn biết Thẩm Khiêm đang giở trò sau lưng, nhưng lòng tự trọng của hắn không cho phép hắn cúi đầu với Thẩm Khiêm. Thẩm Nặc chỉ có thể liên tục đầu tư vào các phương diện khác, nhưng lần nào cũng bị Thẩm Khiêm tìm mọi cách cản trở, cuối cùng Thẩm Nặc không chỉ bù hết toàn bộ số vốn hiện có mà còn nợ ngập đầu.

Tới tận lúc này, Thẩm Nặc vẫn không hề quan tâm tới tiền tài, mục đích duy nhất hắn kiếm tiền là vì muốn cho Hạ Mạc cuộc sống tốt nhất. Dù nợ ngập đầu, Thẩm Nặc vẫn tin mình sẽ có cơ hội trở mình đứng dậy, nhưng khi thấy dạo này Hạ Mạc liên tục thất thần, ngẩn ngơ, đã có rất nhiều lần hắn phát hiện lúc Hạ Mạc nhìn hắn như đang nhìn người nào đó thông qua hình dáng hắn.

Hắn thua rồi.

Nhưng hắn không cam lòng! Hắn không cam lòng!

Ý nguyện to lớn của người chủ có thể tạo thành thay đổi trực tiếp nhất đối với giấc mơ.

Thuốc kháng ung thư của Thẩm Khiêm xảy ra vấn đề, những người đã từng dùng thuốc chữa bệnh liên tục chết bất đắc kỳ tử, mà sau khi bọn họ chết không lâu lại lần nữa sống dậy, trở thành zombie đáng sợ.

Zombie có tính tấn công và lây lan, một khi bị bọn chúng cào cũng sẽ thành zombie giống chúng.

Ngày tận thế quét sạch toàn bộ thế giới trong mơ.

Trong thế giới hiện thực, hội trưởng hiệp hội Thiên Sư tiền nhiệm Mẫn Tế tấn công cao thủ canh chừng ông ta rồi bỏ chạy. Ông ta và Mẫn Ngạn nhanh chóng nhận mệnh tập kết các cao thủ trong Song Loa Hoàn và một lượng lớn lính đánh thuê đi tới thôn họ Hạ, chuẩn bị bắt sống Hạ Mạc, cướp đi truyền thừa nhà họ Mạc.