Hơn chín giờ sáng, cuối cùng Vương Quân cũng hoàn thành nhiệm vụ đuổi quỷ khỏi nhà ma. Hai cái con láu cá Đại Hắc và Chuột Con nhử anh ta mua một đống cá khô làm đồ ăn vặt cho chúng nó, ăn xong trở mặt không nhận người, nằm ngoài nhà ma ngủ quên trời quên đất, ngáy váng cả lên. Không giúp anh ta thì thôi, con quỷ Đại Hắc còn mặt dày tỏ ra đây là cơ hội cho anh ta rèn luyện, nó và Chuột Con ở ngoài canh không cho mấy con quỷ kia chạy giúp anh ta.
Ban đầu Vương Quân tin mấy lời nhảm nhí của chúng thật, suốt cả tối không có con quỷ nào chạy ra khỏi nhà ma, chờ anh ta vất vả hoàn thành nhiệm vụ ra ngoài mới thấy xung quanh nhà đã dán kín bùa trấn quỷ, những con quỷ đó chạy được mới lạ.
Vương Quân cũng thuộc dạng “tốt số”, dựa theo ghi chép nhiệm vụ trước kia, căn nhà ma này cùng lắm chỉ có ba bốn con quỷ, lần này tới lượt anh ta thì lại có khoảng chừng tám con. Cũng may anh ta linh hoạt, chân cẳng nhanh nhẹn mới không bị chúng nuốt sống. Đương nhiên cũng nhờ bùa trục quỷ của Hạ Mạc có tác dụng, chỉ cần dán được bùa lên người quỷ, bọn chúng sẽ bị ép đi luân hồi, bằng không anh ta cũng bó tay.
Người chết như đèn tắt, trong tình huống bình thường, người phàm đã chết đều sẽ đi đầu thai. Chỉ có tình huống đặc biệt mới có thể hóa thành quỷ hồn ở lại trần gian. Tình huống đặc biệt có rất nhiều, nhưng thường thấy nhất là trong lòng mang chấp niệm.
Vương Quân làm việc trong đội hình sự đã lâu, mắc bệnh nghề nghiệp nghiêm trọng, vì vậy trước khi tiễn đám vong hồn đó đi, anh ta không nhịn được muốn hỏi rốt cuộc bọn họ chết như thế nào, vì sao biến thành quỷ ở lại nhân gian.
Vong ở lại nhân gian được mấy con tốt tính? Cũng may bùa Hạ Mạc có sức mạnh to lớn, Vương Quân mới có không gian thi triển. Sau khi anh ta dùng bùa trục quỷ cưỡng chế siêu độ vài con, các quỷ hồn khác trong nhà ma mới ngoan ngoãn hơn nhiều. Anh ta vừa hỏi, nhóm quỷ hồn đã nói hết chấp niệm của mình.
Quỷ thiếu nữ nói muốn được gần gũi với idol mình thích, nếu được hôn một cái sờ một chút càng tốt, đương nhiên nếu có thể làm chút chuyện ấy ấy với idol, dù cô chết tiếp thêm lần nữa cũng vui lòng.
Nam quỷ trung niên nói gã phải trả thù vợ, ả ta không chịu tìm cách xoay tiền chữa bệnh cho gã, trơ mắt nhìn gã chết trên giường bệnh.
Quỷ bà già nói bà phải quay về tìm con gái, bà vất vả nuôi bọn họ lớn lên, bọn họ lại không chịu nuôi bà, bà chỉ có thể nhặt nhạnh rác để sống, bệnh cũng không ai quan tâm, cuối cùng bị bệnh chết trong ấm ức.
Quỷ nam thanh niên nói mình sắp thành phù thủy(1) rồi mà vẫn chưa có vợ, vốn không cam lòng vì chuyện này, nhưng sau khi nghe nam quỷ trung niên và quỷ bà già kể chuyện xong, hắn đột nhiên hoàn toàn tỉnh ngộ, quyết định đi đầu thai, kiếp sau nghĩ tiếp, đỡ một bùa trục quỷ hộ Vương Quân.
Quỷ phú bà nói lo mình chết đi rồi chồng sẽ tái hôn, vợ kế đối xử với con gái mình không tốt.
Quỷ thiếu niên nói mình còn chưa lên rank vương giả, năn nỉ Vương Quân đưa điện thoại cho cậu ta chơi, chờ cậu ta leo lên rank vương giả sẽ đi.
Cuối cùng còn có một con quỷ nát rượu trước sau không nói lời nào. Mãi tới khi Vương Quân tận tình khuyên nhủ tiễn sáu con quỷ trên đi, gã vẫn chỉ lo cầm bình rượu của mình há miệng tu, cũng không biết bên trong có rượu hay không. Vương Quân nghĩ có lẽ con quỷ này khi còn sống đã uống đến mức lú lẫn rồi, nếu gã không chịu nói gì, vậy cứ dùng bùa trục quỷ tiễn gã đi luôn là được.
Vương Quân cầm bùa định dán lên người gã, con quỷ vẫn luôn cúi đầu nốc rượu bỗng ngẩng đầu lên nhìn Vương Quân: “Tôi muốn báo thù.”
Quỷ nát rượu đầu bù tóc rồi, mặt mọc đầy râu, cả khuôn mặt gầy hốc hác, thế nhưng mặt mũi có vẻ không tồi, không hề thua kém idol quỷ thiếu nữ ban nãy mong nhớ, chẳng qua bây giờ gã lôi thôi lếch thếch khiến vẻ điển trai cũng giảm theo.
Nhưng mà sao người này nhìn quen thế nhỉ?
Chỉ chốc lát sau, Vương Quân đã nhớ tới nam thứ trong phim “Kiếm Đảm Cầm Tâm”.
Vì chuyện của Lý Phỉ Phỉ nên vào những lúc rảnh rỗi, Vương Quân đã đi điều tra tư liệu về bộ phim “Kiếm Đảm Cầm Tâm” cô đã đóng, năm đó anh ta cũng đã từng xem bộ phim này. Nam thứ trong phim vốn là một vương gia dã tâm bừng bừng, vì mưu đoạt đế vị mà không tiếc ẩn mình, ra vẻ thư sinh, giấu giếm thân phận, qua lại với anh hùng hào kiệt khắp chốn. Rất nhanh, hắn đã trở thành bạn bè tốt với những anh hùng chí lớn trên giang hồ, rồi sau đó hắn yêu say đắm nữ thứ Thánh Nữ Ma giáo, chỉ tiếc nữ thứ lại si mê nam chính, thờ ơ với hắn.
Màn kịch máu chó anh yêu tôi, tôi không yêu anh cuối cùng kết thúc bằng cái chết thê thảm vì bị phản bội của nữ thứ, nam thứ vốn tốt bụng hoàn toàn bước vào con đường xấu xa sau cái chết của nữ thứ, lợi dụng quyền thế khiến toàn bộ giang hồ nổi sóng, mấy bận dồn nam nữ chính tới cảnh hiểm. Chỉ tiếc nam nữ chính có hào quang nhân vật chính độ thể, nam thứ tốn hết sức mình vẫn không thể hại đến bọn họ.
Tuy nam thứ là vai ác nhưng lại mưu trí thâm sâu, vừa đẹp trai vừa thâm tình, là kiểu ngoài đẹp trong độc, hơn nữa còn là người có câu chuyện phía sau, thiết lập nhân vật đầy đủ, dù đã nhiều năm trôi qua, dù người thủ vai bị gièm pha rất nhiều thì vẫn có kha khá người thích nhân vật này.
Hai ngày nay khi Vương Quân điều tra thông tin, trên mạng còn có không ít cư dân mạng cắt nối video, đổi nam nữ thứ thành kết cục viên mãn thì thôi, Vương Quân lại không ngờ có người còn ghép CP nam chính và nam thứ, cắt ghép video tình tứ ngập trời, trông cực kỳ hợp lý.
Nam thứ mai danh ẩn tích trong giới giải trí đã lâu, dù bản thân là nghệ sĩ xấu uống rượu say đâm trúng người ta thì đến nay vẫn có người thích nhan sắc của gã, chỉ có thể nói khuôn mặt của gã quá xuất sắc.
Con quỷ nát rượu bây giờ hơi kém nam thứ đóng “Kiếm Đảm Cầm Tâm” một chút, nhưng vẫn có độ nổi bật nhất định.
“Có phải anh là Dương Phàm không?” Dương Phàm là tên diễn viên đóng vai nam thứ trong “Kiếm Đảm Cầm Tâm” năm đó.
Quỷ nát rượu im lặng nhìn Vương Quân, không gật đầy cũng không lắc đầu, ánh mắt nhìn Vương Quân thoáng cái ngập tràn nghi ngờ và đề phòng. Oán khí trên người gã bùng lên, mạnh hơn con quỷ đầu tiên Vương Quân tiễn đi. Chỉ là trong luồng oán khí ấy vẫn còn hơi thở hỗn loạn khác mà Vương Quân không thể nhận ra. Oán khí trên người Dương Phàm làm Đại Hắc và Chuột Con ngủ ngoài cửa thoáng bừng tỉnh, hai con thú chạy vọt vào đứng chắn mặt anh ta. Đại Hắc chun mũi ngửi thử, dường như phát hiện điều dị thường, nó lặng lẽ trao đổi ánh mắt với Chuột Con.
Vương Quân vẫn chưa phát hiện hai con thú mắt qua mày lại, trấn an người kia: “Đừng hiểu nhầm, trước kia tôi cũng từng xem “Kiếm Đảm Cầm Tâm”, bây giờ tôi đang điều tra chân tướng cái chết của Lý Phỉ Phỉ, lúc tra tư liệu đã đọc thông tin về anh.”
“Thật không? Cậu nói thật không?” Dương Phàm kích động không thôi.
Vương Quân không định lừa gã, kể sơ về việc thuê nhà của mình.
Dương Phàm nghe xong vẫn chưa hoàn toàn tin anh ta, nửa năm trước gã đã chết, sau khi chết từng tới chung cư Lý Phỉ Phỉ sống lúc còn tại thế, nhưng gã không tìm thấy hồn phách của Lý Phỉ Phỉ, gã cho là Lý Phỉ Phỉ đã đi đầu thai, nhưng bây giờ cái tên tự xưng là cảnh sát Đặc Điều Xử này lại nói Lý Phỉ Phỉ biến thành địa phược linh.
Có nên tin không?
Nếu họ Vương dám lừa gã, dù gã hồn bay phách tán cũng phải khiến anh ta trả giá đắt!
Vì thế, chờ Hạ Mạc ngủ dậy đã nhìn thấy trong nhà có thêm một sinh hồn oán khí ngút trời.
Đúng vậy, sinh hồn. Tuy bây giờ oán khí của Dương Phàm còn mạnh hơn lệ quỷ, nhưng quả thật gã là một sinh hồn.
Hạ Mạc liếc mắt qua đã nhận ra thân phận sinh hồn, cậu hỏi Vương Quân: “Sao anh lại tha anh ta về đây?”
Vương Quân nói: “Anh ta nói mình là bạn trai Lý Phỉ Phỉ, anh ta biết ai hại chết Lý Phỉ Phỉ.”
Dương Phàm chỉ nhìn thoáng qua Hạ Mạc, thấy trên người cậu gần như không có hơi thở gì đặc biệt nên nghĩ Hạ Mạc cũng giống Vương Quân, là cảnh sát đặc biệt có thể nhìn thấy gã. Gã nhìn Vương Quân hỏi: “Cậu nói Phỉ Phỉ ở đây, vậy cô ấy đâu?”
Vương Quân nhìn Hạ Mạc, khẽ gật đầu với cậu, Hạ Mạc búng tay, một cô gái mặc váy đỏ bán trong suốt ngơ ngẩn đứng giữa phòng khách.
Dương Phàm nhìn thấy bạn gái ngày đêm mong nhớ, trong mắt lập tức ngấn đầy lệ, gã xông lên muốn ôm cô gái kia nhưng lại bị một sức mạnh vô hình ngăn cản, chỉ nghe thanh niên tên Hạ Mạc nói: “Chị ấy chỉ còn lại một sợi tàn hồn này, oán khí trên người anh quá nặng, nếu anh chạm tới, chị ấy cũng sẽ hồn bay phách tán.”
Dương Phàm lập tức không dám cử động, gã nhìn Hạ Mạc, hỏi: “Sao em ấy lại thành ra như vậy?”
Hạ Mạc đi đến chỗ sofa ngồi xuống, nói: “Tôi cũng rất muốn biết vì sao chị ấy biến thành như vậy. Không phải anh nói biết ai giết chị ấy sao? Ai làm?”
“Là hai kẻ khốn Đinh Hoằng Nhất và Cung Tố Tâm.” Dương Phàm nghiến răng nghiến lợi nói ra hai cái tên, Đinh Hoằng Nhất là nam chính trong bộ phim năm đó, đồng thời cũng là đàn anh của Dương Phàm.
Hai người làm chung trong một công ty, lúc đó Đinh Hoằng Nhất là anh cả, nổi tiếng trong giới, mối quan hệ tốt, với ai cũng duy trì dáng vẻ hòa nhã dễ gần, dùng ngôn ngữ thịnh hành đương thời thì là nam ấm áp. Dương Phàm trong quá khứ cũng cho là như vậy, gã vốn là sinh viên khoa tài chính của trường cao đẳng, trước đó đi đưa Lý Phỉ Phỉ thử kính mới được khai quật. Lý Phỉ Phỉ là bạn gái từ bé của gã, gã không yên tâm để Lý Phỉ Phỉ lăn lộn một mình trong giới giải trí, sau khi được quản lý hết lời thuyết phục đã làm lơ người nhà phản đối, ký hợp đồng vào giới với công ty.
Gã hoàn toàn không biết gì về giới giải trí, Đinh Hoằng Nhất đã giúp gã rất nhiều. Trước khi quay “Kiếm Đảm Cầm Tâm”, gã còn tham gia đóng hai bộ phim truyền hình. Xuất thân của gã không chính quy, có rất nhiều chuyện không hiểu. Mà lúc ấy Đinh Hoằng Nhất đã rất nổi tiếng, vừa lúc hắn là vai chính trong hai bộ phim kia, Đinh Hoằng Nhất gần như cầm tay dạy gã đóng phim.
Dương Phàm rất biết ơn Đinh Hoằng Nhất, luôn xem hắn như anh của mình, nghĩ gì cũng nói cho hắn biết. Thậm chí ngay cả khi gã nghi ngờ cái chết của Lý Phỉ Phỉ có chỗ mờ ám, gã cũng nói cho Đinh Hoằng Nhất trong lúc say rượu. Nhưng gã vừa nói những lời ấy với Đinh Hoằng Nhất thì lập tức đã bị tống vào nhà giam vì say rượu đâm người khác bị thương.
Chờ đến lúc gã ra tù, tiền đồ rộng mở hoàn toàn bị hủy hoại, gã không quan tâm bị công ty cấm cửa gì đó, chỉ muốn tra ra chân tướng cái chết của Lý Phỉ Phỉ. Nhưng gã tra tới tra lui, trừ nước bẩn hắt lên đầu Lý Phỉ Phỉ ra thì không tra được gì. Quả thật lúc ấy Lý Phỉ Phỉ ở một mình trong nhà, tự thân nhảy khỏi lầu, trừ tự sát ra, gã không nghĩ được gì nữa.
Nhưng người ngoài nói sao thì nói, sao có thể rõ bằng gã được? Trước ngày tự sát, Phỉ Phỉ còn gọi cho gã, vui vẻ nói cô đã nhận một bộ phim, cốt truyện rất hay, cô nói mình phải cố diễn thật tốt, nhân cơ hội nhờ bộ phim này đứng vững gót trong giới giải trí.
Dương Phàm không như Lý Phỉ Phỉ, Lý Phỉ Phỉ thật lòng thích đóng phim, trước đây vì có thể đóng tốt vai ma nữ trong “Kiếm Đảm Cầm Tâm” mà cô có thể mất ăn mất ngủ nghiên cứu kịch bản, có thể không màng thương tích mà từ chối dùng thế thân, có thể chịu đựng vết thương ở chân để tập điệu múa trong phim giữa phòng tập múa.
Mọi người chỉ thấy cô phất lên trong một đêm, chỉ nhìn thấy Thánh Nữ Ma giáo xuất sắc kinh điển, lại không thấy phía sau màn cô đã phải đổ máu đổ nước mắt như thế nào.
Thử nghĩ mà xem, một Lý Phỉ Phỉ tương lai tươi sáng như vậy, có chuyện gì có thể khiến cô tự sát?
Những lời đồn về việc bao nuôi, đau khổ vì tình, trầm cảm đều vô căn cứ, gã là bạn trai Lý Phỉ Phỉ, làm gì có ai hiểu rõ Lý Phỉ Phỉ hơn gã? Gã không tin Lý Phỉ Phỉ tự sát, công ty không cho phép gã công bố mối tình với cô, rồi sau đó, trong lúc gã ngồi tù đã bịa đặt vô số lời gièm pha nhơ nhuốc, chờ gã ra tù rồi, gã thành một con chuột chạy qua đường ai cũng đòi đánh, khi gã muốn làm sáng tỏ thay Lý Phỉ Phỉ, người khác chỉ nói gã muốn nổi tiếng đến điên rồi, tới người chết cũng ké fame cho được.
Gã bị công ty cấm cửa, việc làm ăn trong nhà cũng có vấn đề, trong lúc gã ngồi tù, công ty bố vất vả kinh doanh tuyên bố phá sản, bố mẹ trên đường đến thăm gã đã gặp tai nạn xe, cả hai đều chết.
Chỉ sau mấy tháng ngắn ngủi, gã từ thiên đường rớt xuống địa ngục. Gã không thể chấp nhận hiện thực như vậy, suốt ngày lấy cồn thôi miên chính mình, biến thành một con sâu rượu khiến người khác ghét bỏ e dè.
Trong một lần ngẫu nhiên, gã biết được một bí mật từ chuyên viên trang điểm thích buôn dưa lê.
Đinh Hoằng Nhất và Cung Tố Tâm có thể đột nhiên nổi tiếng như vậy là vì chúng nuôi quỷ con.