Dục Hoả Trùng Sinh

Chương 24: Bỗng nhiên thu tay



Nếu Tuyết Sinh giống như Cô Lang, lăng lệ sát phạt, độc vãng độc lai thì thiếu nữ này mang dáng dấp một đầu Xuyên Sơn Thú tràn ngập dã tính, bản năng rất mãnh liệt, sẵn sàng quay lại cắn xé bất kỳ kẻ nào gây cho nàng thương tổn, Xuyên Sơn Thú cũng nhút nhát như vậy, nhưng không ai dám trêu chọc nó, bởi móng vuốt rất sắc có thể đào núi phá đá.

Thanh niên áo tím ra hiệu bắt đầu.

Tuyết Sinh chằm chằm nhìn nàng, ẩn sau lớp đất bùn che đậy dung nhan là một đôi con mắt rất tròn, rất sáng, con mắt kia e ngại mọi thứ, sợ hãi thế giới nhưng cũng mang theo một cỗ khí tức vô cùng bén nhọn.

Thiếu nữ không nhúc nhích, khép mình ở một góc võ trường, hai mắt rất có thần vận liếc nhìn Tuyết Sinh, sau đó đảo khắp toàn trường, nàng như một con thú nhỏ bị nhân loại vây quanh nhìn thành trò vui, đối với mọi thứ trong tầm mắt đều phát ra kiêng kỵ đề phòng, nhưng mà cỗ khí tức hoang dã trên thân càng lúc càng đậm, cổ họng vang lên tiếng gầm gừ im ắng.

Thế giới này hù doạ nàng, mà nàng cũng đang phát ra thanh âm cảnh cáo.

Tuyết Sinh mặc dù không nguyện ý cùng một thiếu nữ chém chém giết giết, hơn nữa sắc trạng của nàng để cho hắn cảm thấy khó xử, nhưng hắn xem trọng nguyên tắc.

Bất kỳ ai cùng hắn tranh đoạt lợi ích đều là địch nhân, mà với địch nhân, Tuyết Sinh chưa bao giờ lưu thủ.

Đôi lông mày dài rậm rũ xuống, Tuyết Sinh chủ động xuất thủ, mũi chân hướng về phía trước, sau ba bước nhìn thấy tàn ảnh biến hoá, bộ pháp kỳ dị, nhẹ nhàng lưu loát, vô cùng khó đoán.

Dao găm trên tay, hàn mang loé lên hướng cổ thiếu nữ cắt tới.

Nàng rùng mình một cái, nhìn chằm chằm dao găm, nhút nhát trong mắt biến mất thay vào đó là một cỗ lăng lệ ác liệt, quanh người có gió lốc nổi lên, một cỗ khí tức Ngưng Khí tầng sáu trực tiếp bộc phát chấn vang không gian hoá thành trùng kích khiến cho một dao của Tuyết Sinh chậm lại.

Mà nàng cũng bắt đầu phản ứng, mũi chân điểm xuống mặt đất, kéo cơ thể lùi lại một đoạn, vừa đủ dao găm lướt qua cắt rơi mấy sợi tóc đen.

Linh khí quay cuồng tụ thành linh lực phòng hộ.

Nhìn thấy Tuyết Sinh thối lui nàng lao người về phía trước, một tay hoá trảo, móng tay biến thành vuốt sắt lấp loé hàn mang, lạnh lùng chém xuống.

Tuyết Sinh nhìn thấy trảo ảnh rất nhạt từ đỉnh đầu quét xuống vội vàng lách người tránh đi đồng thời vung dao ngang mặt, bộ pháp càng thêm lưu loát.

Dao găm lướt qua bả vai thiếu nữ, nghe được tiếng cắt bén nhọn.

Khoảng cách rất gần, thời điểm dao găm cắt trúng bả vai đối phương, Tuyết Sinh cũng bị vuốt sắt gọt lên ngực.

Da ngực xé nát nhìn thấy xương trắng bên trong, máu tươi trào ra thấm ướt áo đen, Tuyết Sinh giật mình nhảy về phía sau, lập tức thúc giục Ma Thiên Thể Quyết cầm máu trùng huyết, hắn không ngờ thiếu nữ kia lại bỏ qua một dao, không thèm tránh né ngược lại còn phản kích khiến cho hắn bị thương.

Tuyết Sinh nhíu mày, vẻ mặt âm trầm.

Sát khí tùy tiện buông xoả một cỗ hàn lãnh kinh người gào thét mà ra tựa hồ muốn đóng băng bốn phía, Ma Thiên Thể Quyết vận chuyển cực hạn, quanh thân từng tia từng sợi huyết khí mỏng nhọn cấp tốc bao phủ lấy cơ thể, trên đỉnh đầu Huyết Quỷ xuất hiện, từ sau khi đột phá Luyện Khí tầng hai nó cũng không còn là ảo ảnh, lúc này như một thực thể.



Bản mệnh Pháp Thân.

Huyết Quỷ gào thét, lộ ra răng nhọn um tùm, toàn thân đỏ tươi màu máu, đỉnh đầu ngưng tụ một cặp sừng nhọn, vô cùng nhân tính, theo Tuyết Sinh lặng lẽ quan sát đối phương nó cũng im ắng mở to cặp mắt đỏ rực như đèn lồng im ắng ngóng nhìn.

"Huyết Khí thành ảnh?" Trên lương đình có người kinh ngạc thốt lên, mấy chục cặp mắt đổ dồn nhìn xuống.

"La Sát Môn chúng ta nhiều năm chưa từng xuất hiện một tên đệ tử nào Trùng Huyết đến mức khiến cho Huyết Khí thành ảnh, bởi tích huyết tu luyện đều có mức độ, thiếu một chút không đủ, nhiều một chút liền mất máu mà chết, khả năng cao, hắn ở trong chém giết bị mất máu quá nhiều, mượn Ma Thiên Thể Quyết Trùng Huyết, vô tình đạt tới đại thành".

Lão giả bạch phát trầm giọng phán đoán.

Trung niên tử y gật đầu tán thành, hắn cũng tu luyện Ma Thiên Thể Quyết, tự tay rạch thịt tích huyết nhiều lần, trong quá trình kia sẽ xuất hiện cực hạn, vượt qua cực hạn chính là tử vong.

"Thời điểm leo Huyền Vũ Thăng ta đã cảm nhận được trên cơ thể hắn ẩn tàng một cỗ huyết khí rất mạnh..Không ngờ lại ngưng thành bản mệnh Pháp Thân, chỉ mới Luyện Khí tầng hai mà thôi, đợi hắn Trúc Cơ thì Pháp Thân sẽ còn khủng bố đến mức nào nữa?" Trung niên tử y thì thào nói nhỏ.

Lão giả bạch phát im lặng không đáp, ánh mắt hắn rơi xuống võ trường, trong đáy mắt có quang mang loé lên.

Ma Thiên Thể Quyết cầm máu, liên tục tái tạo máu huyết, ngoài đau rát nhất thời vết thương kia không ảnh hưởng nhiều, Tuyết Sinh tiếp tục xuất thủ.

Huyết Quỷ ngẩng đầu gầm lên một tiếng, Kiếm Mệnh Chi Môn gào thét mang theo linh khí chạy dọc toàn thân.

Vô số kiếm ảnh màu máu xoay quanh cơ thể liên tiếp cắt gọt không gian bốn phía, đây không phải thần thông, chỉ là huyễn tượng do huyết khí dày đậm bị Vũ Hoá Kinh kích thích, bị Kiếm Mệnh Chi Môn dẫn dắt tạo thành, mặc dù không gây ra sát thương thế nhưng đủ sức chấn nhiếp đối thủ.

Cả hai lao vào nhau cận thân chém giết.

Mỗi một dao xuất ra đều muốn cắt vào cổ họng, ánh mắt Tuyết Sinh chằm chằm khoá chặt cổ họng thiếu nữ, nhưng nàng cũng không thua kém, dễ dàng ngăn cản tất cả công kích, thậm chí lấy thủ làm công, động tác nhanh lẹ, thân pháp quỷ dị khiến cho Tuyết Sinh vô cùng chật vật.

Một trảo lướt qua mặt, đẩy Tuyết Sinh lùi lại, vuốt sắt gọt lên da mặt hai vết cắt rất sâu, Tuyết Sinh gầm nhẹ, Ma Thiên Thể Quyết gào thét.

Huyết khí bùng nổ hướng về phía thiếu nữ bao trùm nhưng lập tức bị linh lực trên người nàng đánh nát, Tuyết Sinh vung tay, một dao này không nhằm vào cổ họng mà hướng bụng dưới thiếu nữ đâm tới.

Thiếu nữ không ngờ được đối phương vậy mà thay đổi mục tiêu công kích, nàng chằm chằm phòng thủ phía trên, để hở ra hạ thân.

Một dao xé mở linh lực phòng hộ, tại thời điểm nguy cấp, cơ thể nàng bỗng nhiên vặn vẹo biến hoá, cả người cơ nhục cuồn cuộn, làn da cũng hoá thành màu ngân đồng, một cỗ khí tức hoang dã, bá đạo ngay tại chỗ bộc phát.

Dao găm đâm vào bụng thiếu nữ, chỉ nghe được thanh âm kim loại cọ xát chói tai vang lên, một dao chỉ tạo thành ngấn máu, không thể cắt đứt da thịt bên ngoài.

Bị cỗ khí tức kia bao phủ, cảm nhận được nguy hiểm Tuyết Sinh lập tức tránh né kéo dài khoảng cách.

Thiếu nữ sau khi biến thân trở nên cao lớn, cả người cuồn cuộn cơ bắp, tràn ngập man lực, thể chất của nàng mang lại áp bách khiến cho Tuyết Sinh hít thở không thông.



Dưới ánh nắng, màu da hoá thành Đồng Bì, mà nàng cũng bị kích động trở nên cuồng bạo, gầm lên một tiếng, giống như Dã Nhân hướng Tuyết Sinh truy giết.

"Trạng thái này nhất định khiến cho nàng tiêu hao rất lớn, phải gắng gượng duy trì, kéo dài thời gian!" Tuyết Sinh gầm nhẹ, miệng nhẩm pháp quyết Vũ Hoá Kinh, trong cơ thể Kiếm Môn gào thét hoá thành một cái vòng xoáy điên cuồng hấp thu linh khí, trạng thái này của nàng để cho Tuyết Sinh kiêng kỵ, hắn không dám trực diện đôi công, chỉ có thể tránh né.

Vuốt sắt chẻ đôi không gian, một cỗ man lực khủng khiếp chém qua người Tuyết Sinh bị hắn lách người tránh thoát, không ngừng lại mà bổ xuống mặt đất cắt ra một vết cắt sâu ba tấc.

Mặt đất chấn động, chúng nhân kinh hoảng đồng loạt tránh khỏi võ trường, trung niên tử y đứng dậy khỏi ghế híp mắt nhìn xuống.

"Man Thần Cấm Thể! Mặc dù chỉ là tam tinh mà thôi nhưng cực kỳ hiếm có!" Lão giả bạch phát cười cười.

"Tông Chủ chẳng phải cũng là Man Thần Cấm Thể!!" Trung niên tử y liếc mắt, lên tiếng hỏi.

"Cũng là tam tinh!" Lão giả bạch phát nhẹ giọng, trong mắt loé hiện tinh mang, không giống biểu tình trấn định ngoài mặt, đáy lòng hắn hiện tại triệt để rung động.

"Không được phép xuất hiện thương vong, hai hạt giống này La Sát Môn nhất định thu, chỉ cần phân thắng bại, thời điểm mấu chốt ngươi xuất thủ ngăn bọn hắn"

"Đã hiểu!" Trung niên tử y gật đầu.

Tuyết Sinh đem Vũ Hoá Kinh bạo phát đến trạng thái chưa từng có, hắn mơ hồ cảm nhận được trong cơ thể mình ẩn tàng một thanh kiếm, chỉ cần tìm thấy nó, đem nó rút ra nhất định có thể chém giết hết thảy.

Mặc dù sờ không thấy, nhưng một tia cảm giác cũng khiến cho cả người hắn trở nên sắc bén, bộ pháp càng thêm linh hoạt, không chật vật như trước, ở dưới công kích điên cuồng kia, Tuyết Sinh thoắt ẩn thoắt hiện.

Một bên đuổi giết, một bên tránh né, quá trình này nhìn như dài dòng kỳ thực phát sinh rất nhanh, sau mười hơi thở, công kích của thiếu nữ dần chậm lại..

Trong mắt loé lên ánh sáng, Tuyết Sinh biết thời cơ đã đến, dao găm trên tay vung vẩy, không chạy trốn mà trực tiếp xông tới.

Tuyết Sinh biến hoá quá nhanh khiến cho thiếu nữ không kịp phản ứng.

Một dao quét qua ngực tạo thành vết cắt, nhìn thấy máu tươi chảy ra, nhìn thấy thiếu nữ hoảng hốt lùi lại Tuyết Sinh lập tức đổi tay cầm dao, tay phải hoá quyền, một quyền tiếp tục nện thẳng bả vai, nghe được tiếng xương khớp đứt gãy.

Man Thần Cấm Thể rút hết lực lượng khiến cho nàng kiệt sức không thể tránh né, xương vai gãy nát, cả người bay ngược phía sau phun ra một miệng máu tươi, cơ nhục co lại, làn da cũng biến thành tái nhợt.

Đúng như Tuyết Sinh phán đoán, thể chất của nàng mặc dù khủng bố nhưng hao tổn cũng rất lớn.

Tuyết Sinh không bỏ qua cơ hội này, chớp mắt vọt tới, dao găm cắt ngang, thời điểm dao găm lướt qua, hắn nhìn thấy trong mắt nàng dày đặc hoảng loạn, một cỗ bi thương tràn ngập xâm chiếm đôi con ngươi đen nhánh.

Tuyết Sinh bỗng nhiên thu tay, trong lòng có thứ gì đó đang nhúc nhích.