Ở một nơi cách xa Lỗ Hà Trấn.
Trong một trang viên rộng lớn nằm ở giữa kinh thành.
Bên trong có không biết bao nhiêu thi thể nằm la liệt, nhìn bộ dạng lẫn vết máu hẳn là mới chết không lâu.
Ở giữa có hai nhân ảnh đang đứng, một cao một thấp.
Ở góc đối diện có vô số tu sĩ cả nam lẫn nữ.... đa phần là người của chính phái.
Ai nấy đều nhìn về hai nhân ảnh kia vô vàn cảm xúc.
Kẻ thì giương cung bạt kiếm, người thì van xin, kẻ thì thoá mạ.
.
.
“Cứu…ma đầu… cứu….”
.
.
“Đừng… đạo hữu tha mạng… đạo hữu tha mạng….”
.
.
“Chó má… ta giết ngươi… ta giết ngươi…”
.
.
“Keng…. Keng… keng…”
.
.
.
Vô số tiếng động phát ra vang vọng cả trang viên.
Nhưng kì lạ ở chỗ, trang viên này nằm sát bên đường lớn, chỉ cách một lớp tường cao quá đầu người, bên ngoài người qua lại tấp nập.
Nhưng bộ dạng người đi đường ai nấy đều rất tự nhiên, dường như chẳng nghe thấy các tiếng động bên trong trang viên chỉ cách đó vài bước chân.
Hai nhân ảnh kia, kẻ cao to thì ánh mắt nhắm nghiền, gương mặt không chút cảm xúc. Người còn lại, mỉm cười quỷ dị nhìn đám tu sĩ phía đối diện.
.
- Van xin vô ích…
.
- Các ngươi… muốn sống… chỉ có một cơ hội duy nhất…
.
…. Phải chiến thắng ta.
.
Đối diện, nghe vậy chợt im bặt. Chỉ có một vài tu sĩ lớn gan chửi bới.
.
- Tên khốn kiếp … cao giai hơn chúng ta mà còn lớn lối.
.
- Đúng vậy, có giỏi thì kiếm người cùng cấp mà giao đấu.
.
.
.
“Xoẹt….xoẹt…xoẹt….”
.
.
.
Bất ngờ, mấy tu sĩ kia, ai nấy đều đầu lìa khỏi cổ. Trước khi chết đều trọn tròn khó tin.
Ngay cả hai nhân ảnh cười cợt kia ở phía đối diện cũng không khỏi ngạc nhiên.
Ở giữa trang viên bất ngờ xuất hiện một nhân ảnh, sau lưng mang một cỗ quan tài cồng kềnh.
.
- Giờ này mà ngươi vẫn còn tâm tư chơi đùa ?
.
Phía đối diện, nhân ảnh thấp hơn ánh mắt chợt loé, chắp tay mỉm cười.
.
- Ai da….là đà chủ đó sao. Sao hôm nay đà chủ lại đột ngột đến đây vậy ?
.
Nhân ảnh kia nhướng mày nhếch mép.
.
- Nhìn bộ dạng của đà chủ, dường như có chuyện không vui a…
.
Người đang nói chuyện chính là Độc Cô Khiêm. Đối diện với y không ai khác ngoài đà chủ Thi Tông phân bộ phương Bắc…. Huyết Sa.
.
.
Nhìn bộ dạng cười cợt của Độc Cô Khiêm, Huyết Sa không khỏi động nộ.
- Cũng chẳng phải vì tên khốn ngươi gây ra….
Ánh mắt Độc Cô Khiêm chợt loé.
.
.
“Dù có nhiều lần Huyết Sa tức giận, nhưng lão ta đều kiềm chế….
.
.
…. Sao hôm nay lão lại….thất thố như vậy”
.
.
Nghĩ vậy, khuôn mặt Độc Cô Khiêm thu lại gương mặt cười cợt kia, chợt nghiêm túc.
.
- Rốt cuộc là có chuyện gì ?
.
Hắn chắp tay sau lưng, nhướng mày khó hiểu.
.
- Đà chủ có nhầm lẫn chăng…. cả năm qua ta yên phận…. chỉ ru rú ở nơi này tu luyện a….
.
Huyết Sa nhìn vô số thi thể tu sĩ chính phái xung quanh, lớn tiếng.
.
- Yên phận ?
.
Độc Cô Khiêm nghe vậy liền phất tay.
.
- Chỉ là có chút buồn chán, tìm bọn chính phái giải sầu ấy mà. Đừng nói với ta vì chuyện này mà đà chủ …..
.
.
.
Ánh mắt Huyết Sa trầm xuống.
- Còn nhớ tiểu tử Lý Quý ?
Bất ngờ Huyết Sa nhắc đến tên gọi kia, ánh mắt Độc Cô Khiêm chợt loé.
- Là tiểu tử Hợp Hoan Tông kia ?
Chợt nghĩ gì đó, khuôn mặt Độc Cô Khiêm khó hiểu.
- Nếu có vấn đề gì, đà chủ chỉ việc giết quách hắn là xong a… hà tất phải tức tối như vậy.
Huyết Sa nghe vậy nhếch mép, nhìn Độc Cô Khiêm nửa con mắt.
- Nếu ngươi biết tiểu tử kia bắt giam hai tu sĩ Thi Tông ta…
….một là Nhân Ma tầng 9, người còn lại chính là đệ tử của ta..... tu vi Địa Ma đại thành….
.....Hẳn ngươi sẽ không có bộ dạng dửng dưng kia a…
Nghe vậy, Độc Cô Khiêm giật thót, khuôn mặt cả kinh.
.
.
- Cái gì….?
.
.
- Đệ tử ngươi...Địa Ma đại thành… chính là Hạo Phi … ?
.
.
- Làm sao có thể….?
.
.
…Hắn chỉ mới tu luyện chừng một năm…. Làm sao có thể…
.
.
Huyết Sa giọng nói có chút dịu lại.
- Ngươi đã thấy nguy cơ chưa ?
Khuôn mặt Độc Cô Khiêm nhăn lại, chợt nghĩ gì đó.
- Nhưng... Đà chủ đã biết chuyện này rồi…. sao không tìm giết quách tiểu tử kia, sau đó giải cứu Hạo Phi là xong a…
.... sao lại phải tức giận như vậy ?...
Nghe giọng điệu của Độc Cô Khiêm, Huyết Sa chợt tức tối.
.
- Ngươi….ngươi…
.
Nhìn bộ dạng khó hiểu của Độc Cô Khiêm, Huyết Sa không biết nghĩ gì, hít sâu mấy cái, nhanh chóng bình tâm trở lại.
- Ta lúc đó chỉ thấy tiểu tử kia qua Kí Hồn Thuật trên người Hạo Phi.
Ánh mắt Độc Cô Khiêm trầm xuống.
- Ngươi có biết rõ vị trí của Hạo Phi ?
Huyết Sa chắp tay sau lưng, đi tới mấy bước.
- Biết thì đã sao…. Chắc gì bây giờ bọn hắn còn ở đó….
Vấn đề nghiêm trọng ở chỗ…. Không phải là Lý Quý bắt giam tên đệ tử ta… mà chính là nữ tử Nhân Ma tầng 9 kia…
Độc Cô Khiêm tâm tư vô cùng nhanh nhạy, chỉ thoáng nghe qua đã đoán được.
.
- Nữ tử kia… có bối phận …?
.
Huyết Sa ánh mắt trầm xuống, sắc mặt vô cùng phức tạp.
.
- Nhi nữ mà Hồng Cự yêu thương nhất….
.
Vào Thi Tông gần một năm qua, Độc Cô Khiêm tuy tu vi không quá cao nhưng với thân phận Đại Hoàng Tử…hắn tiếp xúc không ít chuyện cao tầng trong môn.
Những nhân vật đầu não của Thi Tông hắn cũng chẳng lạ lẫm gì.
.
.
- Cái gì…? Nhi nữ của lão quái vật kia ?
.
Huyết Sa giọng điệu vô cùng khó chịu.
- Hồng Cự quyền lực lẫn danh vọng không thua kém Tông Chủ chút nào… Tông chủ đã nhiều lần muốn thoái vị, đích thân sang tam cấp tu chân giới mở rộng thế lực.
- Ở Mãn Hoang giới, nếu ghế tông chủ để trống…
….. ngươi nghĩ ai sẽ đủ trấn áp quần hùng để lên ngồi ?
Độc Cô Khiêm không chút suy nghĩ.
- Cũng chính là Hồng Cự.
Huyết Sa gật đầu.
Đúng vậy….Nếu nhi nữ lão ta có mệnh hệ gì… ngươi đoán xem Hồng Cự sẽ như thế nào ?
Nghe đến đây, Độc Cô Khiêm mở to mắt nhìn Huyết Sa. Trong lòng không rét mà run…
.
.
.
Không lâu sau, lúc này Độc Cô Khiêm mới định thần, ánh mắt chợt loé.
- Chẳng lẽ chúng ta chỉ bị động như thế này ? Không có cách nào khác ?
Đối diện nghe giọng Huyết Sa vọng lại.
- Ném chuột vỡ bình.
Khuôn mặt Độc Cô Khiêm vô cùng khó chịu.
- Biết trước như thế này…. trước đây giết quách tiểu tử kia…khỏi phải dưỡng hổ di hoạ.
Nghe vậy, Huyết Sa liếc sang, khuôn mặt phức tạp, nhưng cũng không có nói gì. Chợt nghe giọng Độc Cô Khiêm.
- Lời hứa 3 tháng của tiểu tử kia… cũng không đáng tin.
Ta có ý này, đà chủ xem thế nào.
.
.
.
.
.
Không lâu sau.
Khuôn mặt Huyết Sa mới giãn ra, chợt nhìn về phía Độc Cô Khiêm thâm ý.
- Ngươi dường như cũng rất dễ quên a… ngươi hứa…. cũng đã gần một năm rồi a…
Nghe đến đây, Độc Cô Khiêm chợt đăm chiêu.
- Không phải là ta không nhớ…mà một năm qua… phụ hoàng có chút kì lạ…
…ông ta…luôn tránh mặt ta a…
Huyết Sa nhướng mày.
- Chẳng lẽ ngoài Viêm Hoàng ra… không ai biết vị trí mật tịch kia ?
Chỉ nghe Độc Cô Khiêm thở dài.
- Thật đáng tiếc… đúng là như vậy. Từ khi Phụ Hoàng biết nội dung bên trong mật tịch kia, ông ta đã bí mật đem đi cất dấu.
- Manh mối duy nhất ta biết được là trong một lần quá chén, ông ta có lỡ lời nói mật tịch được chôn cất ở lăng mộ hoàng thất.
Nghe đến đây, Huyết Sa có chút thất vọng.
-Lăng mộ hoàng thất canh gác nghiêm ngặt cũng không nói đi… nhưng số lượng cũng quá lớn…làm sao tìm ra được…
Độc Cô Khiêm thấy biểu tình của Huyết Sa, liền nhẹ giọng.
- Đà chủ chớ lo, lời ta đã hứa, chắc chắn sẽ làm được.
Bỗng hắn suy nghĩ gì đó, khuôn mặt tò mò.
- Mật tịch kia ….thật sự ….
….có thể cấy ghép được nhiều thi thể thành một thể ?
Huyết Sa lắc đầu.
- Ta thật sự cũng không nắm chắc.
- Tất cả chỉ là truyền miệng…. nhưng không có lửa…làm sao có khói.
- Chỉ là nếu thực sự có thể cấy ghép được nhiều thi thể lại với nhau…. Với Thi Tông… chính là sự tăng vọt về lực lượng….
Chỉ thấy Huyết Sa nhìn lên trời.
- Cũng rất đáng để thử….
Không lâu sau, Huyết Sa chợt nhìn vô số thi thể trên mặt đất, sắc mặt phức tạp.
- Ngươi cũng nên chăm chú tu luyện đi thôi… những chuyện vô ích này…chỉ càng gây ra hoạ không đáng có.
- Lý Quý dùng sưu hồn thuật lên đồ nhi ta, hẳn cũng biết rõ ngọn nguồn mọi chuyện.
Huyết Sa liếc sang Độc Cô Khiêm.
.
- Nếu kế sách lần này thất bại… Tiểu tử kia không chết….
….không chừng phản khách vi chủ…. Tiết lộ mối quan hệ của ngươi và Thi Tông…
- Đến lúc đó….hậu quả… thật sự không lường trước được…
.
Độc Cô Khiêm ánh mắt lăng lệ, nhoẻn miệng cười khinh khỉnh.
- Một đám gà đất chó kiểng… chỉ là may mắn bắt được Hồng Nhược Lan mà thôi….
Nghe vậy, Huyết Sa liếc qua Độc Cô Khiêm lắc lắc đầu.
- Hợp Hoan Tông… cũng không phải quả hồng mềm đâu… ngươi càng khinh địch… chỉ càng sớm ăn trái đắng mà thôi…
Dứt lời Huyết Sa quay lưng đi, chỉ vọng lại giọng nói.
.
.
- Ta có chút thất vọng…. Ngươi không thiếu tài nguyên…
….nhưng…
…1 năm qua… với tư chất của ngươi….
…..mà chỉ là ….tu vi Nhân Ma tầng 8… có chút chậm chạp a….
.
.
Ta là tác Dục Tu Ký.
Đáng ra hôm qua bạo chương. Nhưng vì bận rộn quá....hôm nay tại hạ bù a...
Chúc các đh ngủ ngon luôn a!