Dục Tu Ký

Chương 222: Tửu Nhập Ngôn Xuất





Nữ tử ở đối diện thấy khuôn mặt hắn có chút thất thần, chẳng biết nghĩ gì nâng chum châm vào chén cho hắn, cũng châm vào chén của mình.- Tâm tính nữ nhân nói phức tạp, thì vô cùng phức tạp.

Nhưng nói đơn giản, thì cũng vô cùng đơn giản.Nam tử khôi ngô kia đang định nâng chén lên liền dừng lại, nhìn chăm chú vào nữ tữ trước mắt.

Nữ tử kia khuôn mặt ửng đỏ, mỉm cười.- Ngươi là Địa Ma trung kì, hẳn vị tỷ tỷ kia của ngươi cũng là tu sĩ ?Chỉ thấy nam tử kia giật mình, ánh mắt khẽ động, nheo lại nhìn về phía trước.

Qua chừng mấy cái hô hấp khuôn mặt có chút phức tạp.- Thì ra tỷ tỷ cũng là tu sĩ.

Chả trách…- Một Địa Ma trung kì bị một đám Địa Ma sơ kì cùng Nhân Ma bao vây làm nhục mà lại không kháng cự, quả thật là nhịn nhục rất khá.Nam tử kia cũng không nhìn lên, vừa ăn vừa nói.- Ta là nhân sĩ từ xa đến nơi đất khách quê người này làm sinh ý, nhẫn nhịn một chút cũng chẳng sao, dù gì cũng chỉ là các vết thương ngoài da mà thôi.- Còn tỷ tỷ hỏi vậy chẳng nhẽ… vị đại tỷ kia của ta nếu là tu sĩ sẽ có phương pháp giải quyết ?Chỉ thấy nữ tử kia mỉm cười.- Không, chỉ là ta bỗng nhiên tò mò mà thôi.

Thật ra…- Nữ tu sĩ hay nữ tử phàm nhân nào có khác gì nhau, tu sĩ đa phần cũng đều từ phàm nhân mà ra.


Tâm tính cũng chẳng có gì khác biệt, ta thấy vấn đề của vị tỷ tỷ ngươi chính là…….

Nghi ngờ và tin tưởng.Nam tử kia ánh mắt chợt động, khuôn mặt ngà ngà say nhìn xuống hình bóng mình trong chén rượu, vô thức lẩm bẩm.- Nghi ngờ và tin tưởng ?Nữ tử kia chống tay lên cằm, hơi ngả người tới mỉm cười.- Đúng vậy.

Nữ tử cần sự đảm bảo, cần an toàn.

Ta đoán chừng vị đại tỷ kia của ngươi chỉ tin vào bản thân mình, nghi ngờ kết cục khi cả ba người các ngươi đồng tâm….….

Nghi ngờ năng lực của ngươi, nghi ngờ tài lực của vị nhị tỷ ngươi… và hơn hết…….

Nghi ngờ mình sẽ bị đệ đệ và muội muội mình nuốt chửng.Nghe đến đây, nam tử khôi ngô kia ánh mắt mở lớn.

Bàn tay vô thức nắm chặt chén rượu.- Ý của tỷ tỷ là…Chỉ thấy nữ tử đối diện hơi gật gù.- Tất nhiên là ngươi phải làm cho vị đại tỷ kia an tâm rồi.- Chứng minh cho vị đại tỷ kia thấy, ngươi nắm giữ thành thục các phương pháp chế tác, chứng minh cho đại tỷ kia thấy vị nhị tỷ nắm tài phú kia trung thực có thành ý.

Và hơn hết…… chứng minh cho nàng ta thấy khi cả ba tỷ đệ các ngươi đồng tâm hiệp lực thì tình hình của đại tỷ ngươi chỉ tốt hơn chứ không tệ đi.

Tóm lại đây chính là câu chuyện…… của sự tin tưởng.Nam tử kia khuôn mặt có chút chấn động, qua chừng mấy cái hô hấp mới điều tức hít một hơi.

Khuôn mặt giãn ra.- Đa tạ tỷ tỷ, quả thật ta đã tìm ra phương hướng giải quyết.Nhìn khuôn mặt nữ tử đối diện mỉm cười, nam tử khôi ngô nâng chén lên.

Cả hai cũng không cố kị mà uống cạn.

Lau vết rượu trên miệng, nam tử khôi ngô kia mới nheo lại.- Còn tỷ ? Gia luy thiên kim, toạ bất tuỳ đường.(*Gia luy thiên kim, toạ bất tuỳ đường: Nghĩa đen là người tôn quý thì không ngồi ngoài đường.


Trong hoàn cảnh này là ám chỉ thiên kim tiểu thư có gia thế sẽ không đưa bản thân vào nơi phức tạp nguy hiểm, sẽ không làm chuyện vô nghĩa )- Ta không tin một người như tỷ nếu không có chuyện gì lại một mình lai vãng ở bờ tây hỗn loạn này a.

Tỷ tỷ có tâm sự gì sao ?Tay đang chống cằm qua sang nhìn qua ô cửa bên cạnh, thấy tràng cảnh náo nhiệt bên ngoài, khuôn mặt ửng đỏ lâm vào trầm tư.- Quả thật là ta có chút chán nản nên mới rảo bộ đến đây.

Chẳng biết vì sao mỗi khi đến nơi phường thị xô bồ này, nhìn phàm nhân, thương nhân, tu sĩ ai nấy cũng đều hối hả ồn ã, tâm tình lại thấy tĩnh lặng hơn.Nam tử đối diện bật cười.- Tỷ tỷ cũng thật kỳ lạ, người ta tìm nơi vắng vẻ để tĩnh lặng, còn tỷ tỷ thì lại tìm nơi xô bồ a.- Con người đâu phải loài vật mà giống hệt như nhau, mỗi người một suy nghĩ, mỗi người cách nhìn, mỗi người một sở thích khác nhau.Thấy nam tử kia bật cười, tử tử kia chợt quay ra sau đưa tay lên.- Lão bản, cho một bầu Hạ Tiên Tửu.Đối diện, nam tử kia nhướng mày.- Hạ Tiên Tửu ?Nàng ta nghe vậy chỉ bật cười.- Nữ Hà Tửu này chỉ dành cho phàm nhân cùng tu sĩ Nhân Cảnh.

Ngươi cũng đã là Địa Cảnh, đến Triệu Hạ Thành này nên nếm thử Hạ Tiên Tửu này a.- Lợi hại lắm sao ?Nữ tử kia thấy hắn trợn tròn thì bật cười.- Thứ này khiến tu sĩ trung giai cao giai dễ say hơn thôi a.

Chẳng lẽ… ngươi sợ ?Đối diện, nam tử nhướng vai nhếch mép.- Ta sợ ? Tất nhiên là không.

Chưa biết ai say trước ai đấy a.

Mà này, tỷ tỷ rốt cuộc là cảnh giới gì vậy ?- Cảnh giới gì có quan trọng ?- Tất nhiên, thấp hơn ta thì không nói, cao hơn chẳng may ta say ngất ở nơi này, tỷ chuồn mất không ai thanh toán, không khéo lão bản lại lột sạch ta ra treo ở phía trước mất.Thấy nam tử kia trợn tròn trêu chọc, nữ tử cười như không cười.

Chợt đặt tay lên bàn.“Cộp”Lúc này chỉ thấy hai khối thượng phẩm linh thạch to gần bằng quả trứng gà sáng bóng.

Nam tử kia nhìn đến tặc lưỡi.- Ai nha… tỷ quả thật là giàu có a.

Tiểu nhị….….hai vò Hạ Tiên tửu a !!!Nữ tử kia thấy bộ dạng bỉ ổi kia của hắn thì liền bật cười.- Bên ngoài hiền lành, không ngờ lại là tửu quỷ a.- Ai dà… ta làm sinh ý vất vả lắm mới kiếm được một khối thượng phẩm linh thạch, tỷ vỗ tay một cái đã có hai khối, ta phải tranh thủ ngoạm một chút chứ a.Chỉ thấy nữ tử đối diện nheo mắt lại.- Chưa gì đã lộ bộ mặt gian thương rồi.

Vậy mà ban nãy có người nói sẽ mời ta đấy a.- Chẳng qua là ta nói đùa một chút mà thôi.

Ta làm sao để tỷ tỷ thanh toán được a.Nam tử kia dù miệng nói chính nghĩa nhưng khuôn mặt nhăn nhó, lấy ra hai khối thượng phẩm linh thạch đặt trên bàn.- Lão bản !.“Ai da, khách quan, ta tới đây tới đây.”Chỉ thấy một lão già béo núc mang hai vò rượu đến..- Để ta thanh toán trước ! Chớ có lấy linh thạch của vị tỷ tỷ này a.- Bốn vò Hạ Tiên Tửu !Nghe tiếng nữ tử kia.


Nam tử khôi ngô kia trợn tròn, còn lão bản lắp bắp.- Khách quan, người chắc chứ ? Hạ Tiên Tửu này Địa Cảnh một vò.

Thiên Cảnh hai vò là say ngất đấy a.Nam tử kia nghe vậy nuốt nước miếng mấy cái, còn nữ tử kia liếc sang.- Ta gọi 4 vò không được ?- Ái dà được được, tất nhiên là được a.

Mười vò cũng được a.

Của khách quan tổng cộng hết 5 thượng phẩm linh thạch a !Nam tử kia đang chuẩn bị gắp đồ ăn lên liền rơi xuống.- Cái gì ? Sao mắc như vậy ?- Ai dà, một vò Hạ Tiên Tửu này giá đã là một Thượng Phẩm Linh thạch rồi a.Nhìn nữ tử đối diện đỏ mặt cười khúc khích, nam tử khôi ngô này xấu hổ cũng đành nén đau lấy ra thêm một khối thượng phẩm nữa.Thấy tiểu nhị đầy tiếu ý cầm mấy khối thượng phẩm quay lưng đi, nữ tử kia nhìn sang khuôn mặt nhăn nhó ở đối diện bật cười.- Ban nãy nói mời ta mà bây giờ đã hối hận ?- Hối hận ? Ai dà, tất nhiên là không a.

Dù sao ban nãy tỷ cũng đã cho ta lời khuyên không tệ.

Linh thạch có thể kiếm được nhưng lời khuyên thì không a.Nhìn nam tử ngồi ăn nhồm nhoàm, nữ tử kia mỉm cười.- Tửu phùng tri kỉ, thiên bôi thiểu.

Thật ra hôm nay rảo bộ giải sầu một chút, không ngờ lại gặp tiểu tử thú vị ngươi, đã rất lâu rồi ta không có cảm giác này, hôm nay phải uống thống khoái một chút a.(*Tửu phùng tri kỉ, thiên bôi thiểu: Uống rượu gặp người hợp, bao chén cho say )- Ai dà, chẳng thể ngờ tỷ tỷ yểu điệu thục nữ mà lại thốt ra những lời phóng khoáng như vậy a.Chỉ thấy nữ tử thở dài mỉm cười.- Tính tình ta vốn vậy, cứ coi như….

tửu nhập ngôn xuất đi a.(*Tửu nhập ngôn xuất: Rượu vào lời ra )Nam tử kia gật gù, châm đầy hai bát rượu, nâng lên.Nử tử kia cũng chẳng nói đùa, vừa nâng lên đã uống cạn, nam tử kia đưa bát rượu lên trước mũi chỉ thấy cả người như nhẹ bâng, linh khí từ bên trong xông vào mũi cay nồng man mát, nhất thời trợn tròn.- Hảo tửu ! Dứt lời hắn cũng uống cạn bát.

Qua chừng mấy cái hô hấp, nam tử khôi ngô này mới nhướng mày.- Rượu cũng đã mang đến, vậy vấn đề của tỷ tỷ là gì ? Biết đâu tiểu đệ có thể giải đáp được a.Nữ tử kia gật gù, nhìn ra ngoài có chút suy ngẫm, không lâu sau mới chầm chậm nói.- Để xem… ta thì lại khác ngươi, gia đình ta cả ngàn năm qua vốn kinh doanh đan được, mọi sự trước đây đều do đại ca ta quản lý.Nhưng huynh trưởng ta xui xẻo bạo bệnh, trước khi lâm chung truyền hết tất cả phương pháp luyện đan cho một người họ hàng xa không biết mặt.

Nhưng ngặt nỗi từ khi huynh trưởng chết, mọi sinh ý trong gia đình đến giờ đều do ta quán xuyến.- Ta rất tôn trọng huynh trưởng nhưng thật sự không cam tâm quyết định của huynh ấy, mặt khác ta phát hiện ra phương pháp luyện đan cũ kia có nhiều nhược điểm chí mạng.- Vì vậy mấy chục năm qua ta quyết tâm tìm tòi nghiên cứu cho bằng được phương pháp khắc phục các nhược điểm kia.- Trải qua biết bao kinh đào hãi lãng rốt cuộc tìm được phương pháp luyện đan mới.(*Kinh đào hãi lãng: sóng to gió lớn, hoàn cảnh khắc nghiệt khó khăn…)====================================================.