Tiếng nước chảy róc rách đánh thức cô. Mở mắt ra và căn phòng quen thuộc đập vào mắt. Bước chân khỏi giường, chưa đi được bước nào Diệp Mi đã ngã khuỵ xuống. Cơn đau xé gan, xé thịt truyền từ thân dưới lên thẳng lên não cô.
Cạch.
Tiếng cửa phòng tắm mở ra. Một thân hình cao to lực lưỡng bước ra, mắt dán lên người cô. Giựt phăng chiếc khăn đang cuốn quanh hạ bộ ra, hắn không ngại ngùng quỳ xuống cạnh cô.
"Xem ra, tôi hơi nặng tay quá thì phải. Tất cả là tại cái cơ thể kiều diễm này."
Tay hắn xoa nắn bên ngực căng đầy của cô. Diệp Mi để kệ cho hắn sờ mó đến khi nào hắn thích thì thôi. Hắn không hài lòng với sự cam chịu của cô. Xách vai cô lên, hắn ném thẳng lên giường. Vì đau Diệp Mi rên nhẹ lên một cái. Chưa kịp nhận ra điều gì thì hai chân cô đã bị xích lại phía chân giường. Cô vội vàng nhổm người dậy liền bị ẩn thẳng xuống giường. Hai tay cũng nhanh chóng bị khoá lại về 2 phía thành giường.
Hắn nở một nụ cười ma mãnh đứng ngắm nhìn cơ thể trên giường.
"Quá đẹp, quá hoàn hảo. Em làm tôi muốn phát điên rồi."
Hắn ta như một con dã thú lao đến chỗ cô. Hai tay không ngưng xoa bóp bộ ngực trắng mịn vì kích thích mà càng cứng lại. Hắn dùng đầu lưỡi trêu đùa nụ hoa hồng hào, cắn nhẹ lưu lại dấu răng rõ nét. Diệp Mi rẫy rụa rồi cùng nằm im cho hắn chà đạp bản thân mà nước mắt không ngừng thấm ướt chiếc gối nhung bên dưới.
6 tháng.... 6 tháng địa ngục của cuộc đời.... 6 tháng cô sống ở đây bị hắn phát tiết lên cơ thể mình mà không thể làm gì được. Cô hận hắn, hận cha vì đã quá háu thắng mà nỡ cược luôn cả cô con gái ông yêu thương nhất này. Ngày cô bước ra khỏi nhà, lên chiếc xe BWV của hắn, mắt ông đỏ hoe. Lần đầu tiên trong đời, mọi người được nhìn thấy Lâm Đức Tiệp - người đàn ông máu lạnh nhất nhì hắc đạo - gục ngã. Ông chẳng thể làm gì được vì hắn còn máu lạnh hơn ông, còn tàn độc hơn ông và quyền lực hơn ông nữa. Hắn là tổng giám đốc tập đoàn Quan thị, chủ bang Nam Nhiếc hùng mạnh nhất nhì thế giới.
Ngón tay hắn thọc vào trong âm huyệt Diệp Mi kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ. Khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại.
"Dám không tập trung sao? Được, tôi sẽ để em cảm thấy sung sướng đến nỗi không thể nghĩ đến chuyện gì ngoài tôi nữa."
Nói xong, hắn ấn mạnh vào viên trâm châu khiến Diệp Mi thét lên. Chất dịch bắt đầu chảy ra xối xả. Hắn cười tà rồi lấy đầu lưỡi liếm hết sạch chất dịch màu trắng.
"Ngọt, rất ngọt."
Hắn bóp lấy bầu vú làm chất dịch càng ra nhiều hơn.
"A...ưm"
Không thể kiềm chế được, Diệp Mi rên rỉ, phát ra những âm thanh mĩ miều. Bỗng hắn nhổm người dậy, lấy trên đầu tủ chai rượu vang tuyết Royal DeMaria. Nhận ra được ý định kinh hoàng của hắn, cô không ngừng dẫy dụa.
"Đừng mà, Dục Nam. Tôi xin anh... Nó...quá to."
Như không nghe thấy Diệp Mi đang gào khóc. Hắn ma sát đít chai với âm đạo hồng hào. Từ cửa huyệt, nước càng ngày càng chảy ra nhiều. Chai rượu nhớp nháp dính đầy chất dịch nhờn nhờn.
"Cơ thể em đang phản bội lời nói của em đấy, bảo bối à."
Chiếc đít chai không báo trước mà tiến sâu vào cửa huyệt. Diệp Mi giật nảy người vì lạnh, thân dưới vì không chịu được sự to lớn của chai rượu mà không ngừng bó thắt lấy.
"Dục Nam, nó...lớn quá, tôi chịu...không nổi. Làm ơn...rút nó ra đi mà."
Vì cô thít quá chặt hắn không thể dịch chuyển chai rượu lấy một chút. Hừ lạnh một cái, hắn chồm người dậy hôn lấy bờ môi đỏ mềm của Diệp Mi. Cô vì mất cảnh giác mà thả lỏng thân thể. Hắn nhân cơ hội thọc sâu chai rượu vào trong âm đạo cô. Giờ mới nhận ra thì đã quá muộn, cô thét lên trong đau đớn.
"Tôi cầu xin anh... Tôi không muốn nó."
Hắn cười cười
"Vậy em muốn cái gì vậy, tiểu quỷ dâm đãng???"
Cô cắn chặt răng rồi bật thốt ra.
"Tôi muốn...anh, Dục Nam."
"Được, vậy tôi sẽ đáp ứng em."
Hắn rút chai rượu ra rồi nhanh chóng đưa côn thịt to lớn vào thế chỗ. Cơn sóng khoái cảm như bao trọn lấy Diệp Mi. Cơ thể cô đu đưa theo nhịp ra vào của hắn. Cô chấp nhận thả lỏng bản thân. Thấy cô phối hợp cùng mình, hắn hài lòng mở hết các chốt khoá. Chân, tay vừa được thả tự do, cô liền không e ngại mà cuốn lấy cơ thể săn chắc của hắn.
Đôi trai gái quan hệ triền miên suốt đêm. Tiếng rên kiều mĩ và mùi tình dục tản ra khắp căn phòng ngủ.