Đừng Bắt Tôi Yêu Em

Chương 31: Mưu mô, toan tính



Cảm ơn các bạn đã ủng hộ và đọc truyện của mình. Truyện đã chính thức cán mốc 10k. Thank you mọi người rất nhiều.

Thân ái, Jenmieband

"Anh rút nó ra, nhanh. Đau lắm!"

Mấy năm không hề đụng chạm thể xá dẫn đến việc này. Diệp Mi mắt giần giụa nước, đầu lắc liên tục.

Dục Nam gồng mình, mồ hôi đầm đìa. Cô gái này thật muốn giết chết anh mà. Dục Nam cắn răng như không nghe thấy tiếng thét, chậm rãi tiến vào. Diệp Mi đau xé gan xé thịt.

Dục Nam bắt đầu đưa ra, đút vào. Nhẹ như chưa từng nhẹ hơn. Nam căn của anh bị thít chặt đến cực hạn, không thể tiếp tục nổi nữa. Anh hừ lạnh rồi rút ra, tiến về phía tủ đầu giường. Diệp Mi thì như quả bóng xịt hơi, cuộn người rúc vào chăn.

Dục Nam lôi một viên thuốc màu trắng ra cùng với một cốc nước.

"Ngoan, dạy uống sẽ hết đau ngay."

Diệp Mi không nghi ngờ ngồi dậy uống nhanh viên thuốc. Dục Nam cười gian xảo. Diệp Mi cảm thấy có chút là lạ trong người. Đây là...thuốc kích dục.

"Cầm thú."

Dục Nam đè ngửa cô xuống giường, cắn nhẹ lấy xương quai hàm.

"Anh không cầm thú thì không thể trị nổi em."

Người Diệp Mi nóng như đổ lửa. Hàng trăm con kiến như bò trên người cô. Khó chịu. Rất khó chịu.

Dục Nam nhìn cô gái bên dưới mặt đỏ lựng. Hắn cũng nhịn từ này rồi. Không chần chừ, anh xốc hai chân cô lên vai rồi thúc côn thịt thẳng vào vùng cấm địa. Diệp Mi thét lên vì sung sướng. Mắt cô mê ly khuất phục trước tác dụng của thuốc. Dục Nam ra vào điên cuồng.

"Ưm...thoải mái...ưm...nhanh nữa...."

Dục Nam bất thình lình lật ngược người Diệp Mi xuống, tiếp tục ra vào. Diệp Mi oằn mình như một con mèo con.

"Thoải mái...hự...không?...hự."

Dục Nma gằn giọng, mắt trần đầy dục vọng.

"Ưm...rất thoải mái...a..."

Hai người điên cuồng liên tục rồi một dòng tinh dịch bắn thẳng vào trong cơ thể Diệp Mi. Hai người vật ra giường.

Thuốc có vẻ vẫn còn tác dụng, Diệp Mi lại bắt đầu khó chịu. Cô trèo lên người Dục Nam. Dục Nam cười cười nhìn cô.

"Đúng là cô gái của tôi."

Anh ngồi bật dậy, ép thân thể Diệp Mi với cơ thể mình. Cô vẫn ngồi trên người anh, tay ôm lấy cổ anh. Dục Nam rúc mặt vào bầu ngực đẫy đà ngay trước mắt. Tay ôm lấy mông cô. Ngay lúc đó, anh ẩn mông cổ khiến dục vọng to trướng lao thẳng vào âm đạo. Diệp Mi rên rỉ, vò lấy mái tóc anh. Đầu cô ngửa ra sau. Mật dịch thấm đẫm ga giường bên dưới. Cảnh xuân diệu kì của đôi trai tài gái sắc làm người ta đỏ mặt.

Dục Nam ôm lấy cơ thể Diệp Mi trong bồn tắm. Làn nước sóng sánh như ẩn như hiện hai cơ thể đẹp như tranh bên dưới. Diệp Mi đang ngồi dựa vào Dục Nam, thanh thản chìm vào giấc ngủ say. Anh vuốt ve mái tóc cô. Họ ân ái hai cuộc từ đêm đến tờ mờ sáng. Diệp Mi kiệt sức là điều đương nhiên.

Anh bế cơ thể trần trường say ngủ của cô vào giường rồi đắp chăn cho cô. Dục Nam ngắm nhìn cô hồi lâu. Cô đẹp như thiên sứ. Trong sáng mà dễ vỡ.

Anh mặc áo choàng tắm vào rồi ấn nhẹ bảng điều khiển. Chiếc rèm nhìn tưởng như bức tường hoa văn nhẹ nhàng uyển chuyển. Cửa sổ nhìn ra bể bơi bên trong của bar Vọng mộng, chuyên phục vụ các thương nhân, chính trị gia ăn chơi, gái gú. Anh nhấc điện thoại lên rồi bấm một dãy số. Đầu dây bên kia nhanh chóng nhấc máy.

"Lão đại."

Dục Nam xoa trán. Ánh mắt đượm buồn, nhắn chặt trong giây lát.

"Thưa lão đại có gì muốn dặn dò."

Dục Nam mở to mắt, ánh mắt không còn mang vẻ buồn rầu kia nữa mà thay vào đó sự lạnh lẽo đến xương tuỷ. Trông anh như một con quỷ máu lạnh.

"Bắt đầu kế hoạch đi. Nhanh và không có bất cứ sai sót nào hiểu chưa?"

"Vâng, thưa lão đại. Sẽ bắt đầu kế hoạch ngay bây giờ ạ."

Anh dập máy, mông lung nhìn bên ngoài. Sao lại mối hận thù mấy chục năm này lại liên luỵ đến em hả, Lâm Diệp Mi. Nhưng xin em thứ lỗi cho anh, anh không thể để tất cả trôi qua như vậy.

Trên giường, cô gái xinh đẹp kia đã tỉnh dậy. Cô lạnh mà đẹp. Ánh mắt không gợn sóng mà nhìn về phía người đàn ông kia.