Đúng Người, Đúng Thời Điểm

Chương 17: Tâm sự



Nói lấy laptop ra làm việc thế thôi chứ thực ra là ngồi chơi game đúng lúc anh về thì tắt đi. Cô giúp Kiều Tịnh dọn hành lí lên phòng

- Phòng chị cũng u ám như này sao?

- Đều là do anh trai của em sắp

- Không được, ngày mai cùng em đi mua chút đồ trang trí .

Cô kêu Kiều Tịnh đi tắm trước rồi mình tắm sau, nhìn hành lí của con bé đó toàn là chuyện đam ko à , Diệp Lục lấy một cuốn đọc thử không ngờ lại có cảnh ..thế này con bé đó mới tí tuổi đầu mà đã đọc, vậy là đầu óc trong sáng của cô bấy lâu nay đã được khai mở.

Kiều Tịnh bước ra thấy cô đang đọc truyện thì dựt lấy

- Chị cũng đọc mấy truyện này sao

- Đọc chứ, còn full nữa.Anh trai em có biết ko đó.

- Chị đừng dọa tôi , tôi sẽ cho đọc nhưng ko được nói với anh ấy

Diệp Lục thầm cười con bé ngây thơ này, chọc ghẹo nó xem sao mà cũng đỏ hết mặt.Đúng là bây giờ xã hội hiện đại đọc truyện này cũng là bình thường nên sống đúng với thực tại Thái Lan còn đóng cả phim nữa kìa.

Cô lấy máy sấy tóc đưa cho nó

- Sấy khô tóc đi.

- Mà này sao chị lại quen biết anh tôi.

- Tình cờ mà thôi



- Còn em thì sao , kể về bản thân đi.

- Cũng không có gì , nãy dưới nhà chị có nói nhìn tôi và anh ấy không giống nhau đúng không thực ra tôi chỉ là em gái nuôi của anh ấy .Tôi là một cô nhi được gia đình họ nhận nuôi.Ở trong cô nhi viện tôi luôn hỏi mấy người chăm sóc đó rằng ba mẹ tôi đâu , họ chỉ nói " ba mẹ tôi đã mất rồi".Mặc dù biết là nói dối nhưng vòng đi vòng lại vẫn là câu trả lời ấy.

- Hoàn cảnh cũng đáng thương đấy

- Tôi không cần chị thương hại

- Còn tỏ ra mạnh mẽ, nói đi có muốn tìm lại người thân ruột thịt ko?

- Chị tưởng dễ lắm à đâu phải muốn là tìm được bao năm nay tôi cũng luôn truy tìm tung tích nhưng vô nghĩa

Nghe giọng điệu này Diệp Lục biết ngay cô em gái nhỏ đã chịu nhiều tủi thân rồi , vậy không bằng cô tìm giúp con bé này thử xem

- Kiều Tịnh!

- Ko được gọi thẳng tên tôi.

- Nghe đây, gặp chuyện như vậy rất đỗi bình thường , trên thế giới này có hơn 7 tỉ người sẽ có những người giống và khác nhau việc em muốn tìm người mình muốn tìm nhất định sẽ làm được dù chỉ còn một chút hy vọng.

- Chị nói nghe triết lí ghê

- Tất nhiên, em rất giống anh trai em ở tình huống như vậy nhưng gặp chị rồi cũng sẽ có cách giải quyết

- Chị khiêm tốn một chút không được sao

- Cũng chỉ có chị mới làm vậy được.



- Với tính cách này bảo sao anh em thu nhận là đúng.

Tâm sự một chút hai người cũng xuống dưới ăn cơm, giờ Diệp Lục mới ra mấy lâu nay không thấy chú Sơn đâu còn nhờ ông ấy giải đáp thắc mắc ngoài mẹ và dì Trần ra thì còn có đứa em gái nuôi này phải chăng.

- Lão đại, ông chú đó đâu rồi?

- Đi chu du bốn bể rồi.

- See tình thật đấy bây giờ còn đi được nữa cơ.

- Mấy ngày nữa tôi sẽ đưa Kiều Tịnh về nhà chính.

Kiều Tịnh nghe vậy cũng không muốn, cô mới ở đây chưa được lâu với lại cũng ko muốn sống chung với người mẹ kế đó, cho dù một giây cũng không được, cô rất ghét khi phải sống trong một không khí ngột ngạt.

- Em không về , em muốn ở đây với chị ấy .

Cả bốn người họ cũng dừng động đũa nhìn nhau ,Bất Nhiễm bỗng nhiên cũng nổi hứng xen vào

- Thân thiết thật đấy , hồi sáng mới gặp nhau đá xéo nhau ghê lắm cơ mà.

- Cũng được, về nhà chính rồi thì cũng nổi loạn chi bằng ở đây cho xong .Diệp Lục cô chịu khó ở chung với con bé đi.

- Được thôi

- Đừng dậy hư ní là được.

Anh xem cô là loại người gì chứ, cô em gái nhỏ của anh không biết chừng còn dậy hư tôi nữa là.