Đúng Người, Đúng Thời Điểm

Chương 22: Đêm tiệc



Hôm nay cô chính thức đi làm tại bệnh viện, từ bỏ công việc ở cửa hàng tiện lợi .Mới bước vào cô được y tá dẫn đi giới thiệu các phòng rồi đưa cho bộ quần áo , là lính mới Diệp Lục bắt đầu làm ở khoa cấp cứu.Với năng lực của cô vào được khoa này cũng đã giỏi rồi huống chi cũng không nhờ ai giúp hay đút lót. Ở bệnh viện này duy nhất có trưởng khoa Từ là khó tính , ông ghét nhất những người cậy gia thế mà không phải dựa vào năng lực. Người mới như Diệp Lục ban đầu vào hay bị soi mói một số người ở phòng trực bàn tán cô có nhan sắc xinh đẹp như vậy chắc cũng chỉ là nhờ người cả nhưng cô cũng không quan tâm chỉ tập trung vào công việc.

Ở khoa cấp cứu cô được phân chia vào một tổ có 5 người họ bầu cô làm trưởng nhóm cũng may giao tiếp cũng khá thuận lợi cũng chào hỏi vài câu , công việc khá bận cứ phải đi lại

- Bác sĩ Diệp chuẩn bị qua phòng bệnh nhân

Người chưa có kinh nghiệm thực hành nhiều sẽ mang một cuốn sổ và cây bút ghi chép cẩn thận .Đi đầu sẽ là trưởng khoa

- Tí nữa cô hãy truyền thêm nước cho bệnh nhân , đo luôn huyết áp giường bên cạnh

- Vâng

Ngày đầu tiên đi làm cũng khá thuận lời, cô vào phòng thay đồ chuẩn bị ra về.Một người thuộc tổ của cô tên là Tiểu Lộ hỏi thăm

- Bác sĩ Diệp hôm nay thế nào?

- Cũng được

- Nhìn cô cũng có vẻ ít nói đó, chúng ta xưng hô thế nào đây , cô bao nhiêu tuổi



- Sắp 26 rồi

- Vậy cô lớn tuổi nhất trong tổ chi bằng lần sau mọi người gọi cô là chị Diệp cho dễ thân

- Thế nào cũng được.

Cô bắt xe về thẳng nhà anh, mấy lâu nay anh cũng bận công vụ không cho cô đi cùng mà còn chẳng thèm nói nữa. Về đến nhà cũng đã 8 giờ , chắc mọi người nghỉ hết rồi, cô vẫn thấy Mạc Hàn Lâm ngồi đó đọc tài liệu

- Anh không lên phòng sao?

- Đợi cô

- Đừng đùa nữa , tuần này không bận gì sao , mấy vụ làm ăn của anh có hời rồi à

- Không, hai hôm nữa cùng tôi đi dự tiệc ở Hạ gia , họ tổ chức trên tàu vào buổi tối có điều đi xuyên đêm nếu cô bận thì thôi vậy.

- Anh cũng có tầm ảnh hưởng lớn đấy, hôm đó tôi xin nghỉ dại gì mà không đi

- Nói cho cô biết toàn nhưng gương mặt có tiếng lúc đấy đừng có chạy lung tung với lại cô không sợ bệnh viện đồn cô mới làm việc chưa được mấy ngày là xin nghỉ à



- Tôi là người mới , không lo để lúc đó tính sau.

Buổi tối trên du thuyền đông nghịt người, Hạ gia này đúng là lắm tiền mất công chuẩn bị tiệc lớn như vậy chỉ vì lí do gì chứ làm ăn phát đạt sao , Diệp Lục đăm chiêu suy nghĩ.Toàn những người trong ngành cũng chỉ thấy ông ta đi mời rượu

- Lão đại, con trai ông ta đâu?

- Vẫn chưa xuất hiện, tí nữa sẽ có bất ngờ

Một lúc sau mọi ánh đèn trong khoang tàu vụt tắt chỉ còn lại tia sáng hướng lên sân khấu.Con trai và con gái của họ xuất hiện nhưng mang thêm một hộp chứa đựng gì đó

- Buổi tối hôm nay cảm ơn các vị đã bỏ chút thời gian tham gia tiệc của Hạ gia chúng tôi .Như các vị cũng biết họ Hạ chúng tôi có một báu vật gia truyền từ thời xa xưa nay đúng ngày sinh nhật con gái tôi sẽ cho mọi người ở đây chiêm ngưỡng

Cô cũng thán phục nhà họ cũng không có gì hay ho lắm, nhìn vẻ mặt của cô Lưu Dực nói

- Con trai của họ là Hạ Lăng đang sở hữu một công ty lớn, người đứng bên cạnh là em gái Hạ Mạt cô đừng khinh thường , bấu vật gia truyền cũng nổi tiếng nay có dịp tận mắt thấy

- Là gì vậy ?

- Một viên ngọc " nước mắt của biển"