Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 74: Người nào đó sao có thể ngồi yên được.



"Khụ khụ.... Phồn Tinh, tuy rằng ngài mai cậu không đi làm nhưng cũng không thể ở nhà rảnh rỗi được! Thứ sáu này, vị tổng giám đốc kia của tập đoàn Tài chính Bạc thị về nước nhậm chức CEO toàn cầu, đến lúc đó tớ đưa cậu đi cùng....."

Thẩm Phồn Tinh hơi ngừng, lại là thứ sáu này......

"Nghe nói tối hôm ấy, các nhân vật tài phiệt nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới đều đến tham dự, đến lúc ấy cậu nhân cơ hội tìm một người đàn ông, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn dáng người có dáng người, muốn gia thế có gia thế, ngày ngày khoe ân ái, ngọt ngọt ngào ngào, hung hăng tát cho đôi tra nam tiện nữ kia một bàn tay, quay người một cách xinh đẹp!"

Thẩm Phồn Tinh cười cười: "Để trả thù bọn họ, tớ phải đánh đổi chính mình? Thật không đáng đi?"

Hứa Thanh Tri bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Tớ biết ngay cậu sẽ nói vậy mà! Cái này không quan trọng. Quan trọng là, vị tổng giám đốc sắp nhậm chức của tập đoàn Tài chính Bạc thị kìa!"


"Hả?"

"Cậu có biết bên thành Bắc kia đang xây dựng trung tâm thương mại không?"

Thẩm Phồn Tinh không nghĩ ngợi gật đầu: "Biết."

Đó chắc chắn là một khối thịt mỡ.

Mọi thương hiệu từ các quốc gia khác nhau đều đang nhìn chằm chằm vào khu trung tâm thương mại này!

Ngay cả Tô thị gần đây cũng đang hao tâm tổn sức tìm đủ mọi cách để tham gia vào mối làm ăn này.

"Khu thương mại kia chính là của tập đoàn Tài chính Bạc thị!"

Ánh mắt Thẩm Phồn Tinh hơi lóe lên, cô nhìn khu vườn được xử lí tinh xảo trước mắt, nói tiếp: "Cho nên, cậu cũng để ý nơi đó."

"Đúng. Nhìn qua quy mô liền biết đó chính là khu thương mại lớn nhất trong nước, nếu Tri Thấm có thể đi vào, cũng coi như là một bước tiến lớn! Nếu được Bạc thị tán thành, về phương diện khác, cũng coi như tìm được một gốc cổ thụ che mưa chắn gió!"


Đạo lý này Thẩm Phồn Tinh đương nhiên là hiểu, nếu không làm sao có nhiều người đánh nhau vỡ đầu cũng muốn có một chân quan hệ với Bạc thị như vậy.

"Vậy nên? Cậu muốn tớ làm gì?"

"Thiết kế công thức, bắt đầu xuống tay nghiên cứu chế tạo nước hoa, nhưng tớ cần chất lượng chứ không cần gấp. Tri Thấm tuy rằng trước mắt vẫn có quy mô nhỏ nhưng mấy năm nay trong ngành, danh tiếng cũng không phải là kém, tớ muốn tận lực tranh thủ một chút."

Con ngươi Thẩm Phồn Tinh lóe lóe, so với đối thủ cạnh tranh là Tô thị, quy mô và mức độ nổi tiếng của Tri Thấm, hiển nhiên là đã thua từ trên vạch xuất phát rồi.

Qua điện thoại, Hứa Thanh Tri cũng phát hiện ra sự lo lắng của Thẩm Phồn Tinh.

"Phồn Tinh, tớ không có cố kị gì, thất bại liền thất bại đi, nhưng tớ tin tưởng cậu! Cậu đồng ý tới Tri Thấm, dù sao cũng tăng thêm cho tớ rất nhiều tự tin rồi!"


Lo lắng của Thẩm Phồn Tinh dần dần tiêu tán, đối với cô mà nói, không có gì có thể chạm sâu vào trái tim cô hơn một câu tin tưởng.

Huống chi, nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một Hứa Thanh Tri, từ đầu đến cuối nguyện tin tưởng cô.

"Được. Tớ sẽ cố gắng."

Hứa Thanh Tri yên tâm thở ra một hơi: "Có điều, cậu phải nhớ kỹ nha, thứ sáu, cùng tớ đi tiệc tối, nhìn xem vị tổng giám đốc của Bạc thị kia lớn lên rốt cuộc là tròn hay dẹt!"

Thẩm Phồn Tinh cười khẽ: "Được, thứ sáu gặp."

Thẩm Phồn Tinh ngắt điện thoại, thấy có người giúp việc đi ra ngoài đổ rác, hẳn là bắt đầu chuẩn bị bữa tối rồi.

Cô đứng dậy, đi vào nhà bếp.

-

Cuộc họp kéo dài đến 6 giờ tối mới kết thúc, Bạc Cảnh Xuyên không chọn ở lại tăng ca giống mấy ngày trước mà yêu cầu Du Tùng dọn dẹp văn kiện cần xử lý để mang đi.
Đối với việc này, Du Tùng không hề ngạc nhiên chút nào.

Thẩm tiểu thư ăn tối ở chỗ lão phu nhân, người nào đó sao có thể ngồi yên được.

"Tiên sinh, ngài muốn về trang viên Thịnh Cảnh hay về chỗ của lão phu nhân?" Du Tùng có chút đùa dai hỏi.

Bạc Cảnh Xuyên lạnh lùng liếc một cái, Du Tùng nhếch môi, trực tiếp khởi động xe, chạy về hướng của Bạc lão phu nhân.

Chỉ là lúc đi ngang qua hiệu thuốc bên đường, Bạc Cảnh Xuyên vẫn luôn cúi đầu lại nói với Du Tùng một câu: "Dừng xe."