Đừng Sờ Tảng Đá Lung Tung

Chương 32: Phiên ngoại ông bà nội



1.

Thời trẻ bà nội bị người nhà hối lấy chồng riết bực quá nên lên ngọn núi sau nhà tản bộ, nói muốn đăng ký kết hôn với cây sai quả nhất trên núi. Sau đó không lâu, bà mặc áo cưới tới gốc cây kia, treo mấy chiếc đèn lồng đỏ và dây lụa lên cành cây rồi nhờ người chụp cho bọn họ một tấm "ảnh cưới".

Cha mẹ nói con gái sao có thể kết hôn với một cái cây được chứ.

Bà nội nói: "Nó cao lớn vững chãi khiến người ta rất có cảm giác an toàn, còn ra quả bán lấy tiền, kiếm tiền cho nhà mình, lại là cây mọc ở vùng này nữa, xem như ở rể không tốt sao."

Cha mẹ: "......"

2.

Từ lúc còn nhỏ xíu bà nội đã thấy gốc cây kia, thời thiếu nữ cũng hay đọc sách dưới tàng cây nên quả thật có tình cảm rất sâu đậm với cây.

Một ngày sau khi cưới, bà đi cho heo ăn thì thấy một chàng trai cao lớn bưng hai sọt quả đứng cách đó không xa, đỏ mặt nhìn bà rồi gọi một tiếng "vợ ơi".

Bà quăng bồ cào tới: "Đồ lưu manh, ai là vợ anh hả!"

3.

Thì ra đây là người do gốc cây kia biến thành.

Nói là vì yêu nên sớm tu thành hình người, xuống núi để ân ái với bà.

Bà nội: "Hình người làm sao kết quả được, thôi anh làm cây tiếp đi."

4.

Bà nội: "Hai sọt quả này lấy đâu ra thế?"

Chàng trai chùi mũi cười ngây ngô: "Tiền mừng cưới của mấy cây ăn quả khác đấy."

Bà nội: "Tụi nó đem cho anh à?"

Chàng trai: "Anh tự hái đó."

5.

Cây ăn quả nửa thời gian làm người, nửa thời gian làm cây. Có tình yêu tưới nhuần nên nó kết quả càng to càng ngọt hơn.

Bà nội đem một phần tặng họ hàng, phần còn lại bán đi, ai nếm xong cũng khen ngon.

6.

Cây ăn quả: "Vợ ơi, anh muốn có em bé."

Bà nội: "Anh muốn thì anh tự đi mà đẻ."

Cây ăn quả: "Được! Để anh đẻ cho!"

7.

Thế là họ có em bé trái cây.

8.

Bà nội: "Anh nói xem sau này em làm sao lấy quả của anh nữa hả."

Cây ăn quả: "Không sao đâu vợ, mấy quả khác đều là bình thường, chỉ có quả được tình yêu của chúng mình tưới nhuần mới tu ra được linh trí thôi."

Bà nội: "......"

Hình như càng không thể lấy thì phải!

[HOÀN]