Dùng Tình Thay Đổi Em

Chương 15: Câu Chuyện Năm Xưa



Chiếc xe dừng lại trước tòa chung cư, Lạc Yến Dung chậm rãi tháo dây thắt an toàn, sau đó xoay đầu nhìn qua Quách Quân Hựu cũng đang tháo mở dây thắt, ý định bước xuống mở cửa cho cô.

“ Nếu anh cần người để tâm sự, tôi luôn sẵn sàng lắng nghe. ”

Quách Quân Hựu cười nhẹ rồi gật đầu, ánh mắt nhìn cô ngập tràn tình ý, sự quan tâm của Yến Dung khỏa lấp được sự cô đơn trong lòng anh, cho anh một hơi ấm mà từ lâu thiếu thốn.

“ Thôi anh về xử lý công việc gấp đi, tạm biệt nhé! ”

Dứt câu, Lạc Yến Dung nở một nụ cười tươi rói xinh đẹp duyên dáng, sau đó đẩy mở cửa xe lập tức bước xuống. Chỉ là khi đôi chân cô vừa đi khoảng ba bước, thì đằng sau vang lên giọng nói trầm ấm nhưng rất gấp gáp của một nam nhân, gọi tên:

“ Yến Dung! ”

Lạc Yến Dung khựng bước, nhoẻn miệng cười thích thú và đắc ý, sau đó xoay lại nhìn Quách Quân Hựu vừa bước ra từ trong xe.

Cô giả vờ ngây thơ, hỏi:

“ Hửm? Sao vậy? ”

Đôi mắt Quách Quân Hựu dao động đấu tranh, cuối cùng khẽ cười rồi lắc đầu, lên tiếng:

“ Không có gì, em ngủ ngon nhé! ”

Đoạn đường trở về nhà riêng của Quách Quân Hựu hôm nay thật lâu, nét mặt căng thẳng không thể giấu đi, thực sự gấp gáp muốn biết câu chuyện mà bà Lam Tử muốn nói với anh.

Trùng hợp Quách Quân Hựu vừa về đến nhà thì chiếc xe quen thuộc của bà ấy cũng vừa tới và dừng lại. Rất nhanh anh sử dụng điều khiển mở cổng, lần lượt từ xe bà ấy đến xe anh lái vào trong sân.

Từ sau cuộc gọi của La Thanh Nhã, bà ấy đã suy nghĩ và đấu tranh rất nhiều, chính vì thương Quách Quân Hựu nên bà quyết định về thành phố trong đêm để gặp anh.

Lúc này, Quách Quân Hựu từ trong hướng bếp tiến ra phòng khách, trên tay cầm hai cốc trà nóng mang đến sofa, sau đó đặt xuống dưới bàn trước vị trí của bà Lam Tử, lễ phép cất tiếng:



“ Bà uống trà ạ! ”

“ Ừ cháu! ”

Quách Quân Hựu cũng ngồi xuống cạnh bên, hàng lông mày chau nhẹ nhìn qua, hỏi:

“ Bà muốn nói với cháu chuyện gì? ”

“ Mối quan hệ hiện tại giữa cháu và Yến Dung là gì? ”

“ Tụi cháu hiện tại là bạn bè, nhưng thú thật với bà rằng cháu đã thích Yến Dung, muốn yêu đương nghiêm túc với cô ấy. Cháu nghĩ cô ấy chỉ là cháu nuôi, không quan hệ huyết thống, không mang họ Quách thì chẳng có điều gì sai trái để tụi cháu chẳng thể ở bên nhau... ”

Hốc mắt bà Lam Tử đỏ hoe, không phải vì bị Quách Quân Hựu hiểu lầm, mà là tội nghiệp đứa cháu bà yêu thương nhất.

“ Ta có bốn cháu trai, tình thương dành cho rất đồng đều, nhưng riêng phần cháu lúc nào cũng nhỉnh hơn. Quân Hựu, bà không cấm cản, bà chỉ sợ cháu và Yến Dung không thể vượt qua nổi...

- Bà không muốn nói với cháu chuyện này đâu, nhưng nếu cháu quyết định chọn Yến Dung thì bà buộc phải nói ra, vì trước sau gì cháu cũng phải biết, nhưng biết sớm sẽ tốt hơn khi tình cảm chưa sâu đậm. ”

Lần này, hai hàng lông mày đen rậm của Quách Quân Hựu cau chặt, thần sắc không còn được như sự bình tĩnh vốn có thường ngày, vô cùng khẩn trương cất tiếng:

“ Là chuyện gì vậy bà? ”

“ Ngày xưa ba cháu và mẹ Yến Dung từng quen nhau thời gian rất lâu, hơn tám năm và bắt đầu từ lúc ba cháu học cấp ba. Sau đó hai năm, mẹ Yến Dung xảy ra một vụ tai nạn và kết quả phần trăm có thể mang thai rất thấp, chính vì thế mà con bé không chịu kết hôn. May mắn phép màu xuất hiện, sau sáu năm kiên trì tìm con thì mẹ Yến Dung bất ngờ mang thai... ”

Nghe đến đây, Quách Quân Hựu lại liên tưởng đến câu chuyện ông Quách Sâm đã từng kể với anh, hoàn toàn giống nhau nhưng có điều...

“ Cái giá của sự phản bội chính là mất con, mất vợ sắp cưới... ”

Và rồi, giọng điệu Quách Quân Hựu run run vang lên:



“ Tiếp theo là gì vậy bà? ”

“ Thực sự bà cảm thấy có lỗi lắm, tại bà không dạy dỗ con trai cho đàng hoàng, nên đã ngoại tình phản bội mẹ Yến Dung trong lúc mang thai những tháng đầu tiên.

- Mẹ cháu và mẹ Yến Dung là bạn thân, bà chẳng hiểu vì sao mẹ cháu lại có thể làm vậy. ”

“ Cái gì? ”

Đôi mắt Quách Quân Hựu căng ra hết cỡ chấn động cả người, đồng tử đứng yên trợn lên nhìn bà Lam Tử, trong đầu anh vừa có tiếng nổ gầm rú vô cùng khủng khiếp, sự đau đớn lẫn thất vọng tràn trề trong lòng.

“ Lúc biết mẹ Yến Dung mang thai, bà đã chọn ngày kết hôn là khi đứa bé tròn bốn tháng cho ổn định, bởi vì sức khỏe mẹ và bé đều khá yếu. Vào một ngày, lúc đó mẹ Yến Dung mang thai gần ba tháng, bỗng dưng ba cháu và bà nhận được đoạn video nóng giữa mẹ Yến Dung và một người đàn ông. Nhưng cháu biết không, bà luôn tin tưởng vào nhân phẩm của mẹ Yến Dung, sẽ không bao giờ làm ra chuyện đó, chỉ có ba cháu đôi chút hoài nghi nên cả hai xảy ra mâu thuẫn.

- Sau thêm một tuần, buổi tối hôm đó có tin nhắn gửi đến cho mẹ Yến Dung và người gửi đấy chính là mẹ cháu...

- Bởi do mang thai, mẹ Yến Dung không dám một mình đi đến nhà mẹ cháu, nên rủ Lâm Hạ bạn thân theo cùng. Kết quả, mẹ Yến Dung bắt tại trận ba cháu và mẹ cháu ngay ở trên giường, chỉ vì quá sốc và giằng co qua lại làm hại con bé sảy thai...

- Đúng, bà nghe Lâm Hạ nói và chính bà đã điều tra, thì người làm ra đoạn video đó chính là Trương Nguyệt, bạn thân của mẹ cháu và cả mẹ Yến Dung. Bà không nói chắc cháu cũng biết mục đích của đoạn video đó và người đứng sau thực sự là ai phải không?

- Quân Hựu, bà không muốn kể với cháu vì sợ cháu buồn, nhưng mà...nếu cháu quyết định chọn Yến Dung thì cân nhắc thật kỹ, liệu rằng tình cảm của cả hai vượt qua được không?

- Lúc chiều mẹ cháu có gọi, bảo là sau hôn lễ của Thiên Trụ sẽ đi xin cưới vợ cho cháu, đối tượng là con gái của Trương Nguyệt. ”

Hơi thở Quách Quân Hựu như tắt nghẹn ngay giây phút ấy, lồng ngực chuyển động mạnh bạo phập phồng, cả người đỏ bừng bởi cơn nóng bùng lên dữ dội, bàn tay sau đó cuộn tròn dùng sức dứt khoát đấm thật mạnh xuống mặt bàn bằng thủy tinh để xả giận, gầm lên:

“ Mẹ cháu...mẹ cháu...mẹ cháu tại sao lại làm vậy... ”

“ Quân Hựu à...đừng mà cháu...”

Bà Lam Tử sửng sốt bật dậy ôm chầm lấy Quách Quân Hựu ngăn lại, kết quả mặt bàn bể nát và bàn tay anh máu chảy thành từng giọt, phút chốc nhuốm đỏ cả bàn tay.