Dược Thần

Chương 1417: Bị tập kích



Sau khi linh thức tiếp xúc với sương mù xám một cách triệt để, Kiệt Sâm cũng cảm nhận được lực lượng đáng sợ ẩn chứa ở bên trong sương mù xám như thế nào. Đó là một loại lực lượng có tình hủy diệt, cho dù là Kiệt Sâm cường đại tới bao nhiêu, một khi tiếp xúc, chỉ sợ cũng khó mà tránh khỏi kết cục vẫn lạc.

Đồng thời, tạo nghệ Linh Dược Học cường đại của Kiệt Sâm cũng triệt để thi triển, cảm giác những sương mù xám này hình thành từ những gì. Nhưng mà làm cho Kiệt Sâm thất vọng chính là bằng vào thực lực tương đương cửu giai đỉnh phong Linh Dược Thánh Sư của hắn, vẫn không cách nào tiến hành phân tích sương mù xám được. Ở bên trong cảm giác của Kiệt Sâm, bổn nguyên của sương mù xám rất mông lung, không thể phân biệt rõ ràng.

- Sương mù xám này đến tột cùng là hình thành như thế nào đây?

Trong lòng cảm khái, Kiệt Sâm ngẩng đầu nhìn về phương xa. Nơi đó là một khoảng thiên địa tối tăm lu mờ ánh mắt hoàn toàn bị ngăn trở, nhưng mà Kiệt Sâm có thể cảm giác được, đó là khu vực trọng yếu nhất của nơi này. Có một cỗ uy áp làm tim của hắn đập nhanh hơn nhiều, uy áp đó như tới từ Chư Thần thời Viễn Cổ.

- Hô!

Kiệt Sâm vung tay lên, sương mù màu xám mà hắn đang khống chế lập tức như những đám khói phiêu đãng ra ngoài, đồng thời cả người hắn cũng từ trọng trạng thái xuất thần này hồi phục thần trí.

- Mạch Khắc Cách Lôi Địch, ngươi. . .

Từ trong nhập định hoàn hồn, Kiệt Sâm lúc này quay đầu muốn nói với Mạch Khắc Cách Lôi Địch điều gì, nhưng mà chờ hắn chứng kiến biểu lộ của đối phương thì Kiệt Sâm không khỏi lại càng hoảng sợ.

Chỉ thấy cách đó không xa Mạch Khắc Cách Lôi Địch đang dùng một loại ánh mắt vô cùng kỳ lạ nhìn. Loại ánh mắt đó diễn tả vẻ tràn ngập rung động, hoảng sợ, kích động, hưng phấn, giật mình. Phảng phất như đứng trước mặt cũng không phải là Kiệt Sâm, mà là một con quái vật thời tiền sử.

- Kiệt Sâm, vừa rồi sương mù xám là ngươi khống chế?

Chứng kiến Kiệt Sâm rốt cục nhìn phía chính mình, Mạch Khắc Cách Lôi Địch lúc này kích động run rẩy lên tiếng.

- Đúng vậy a, làm sao vậy?

- Ngươi. Ngươi khống chế lại cho ta xem một chút, dùng toàn bộ lực lượng của ngươi.

Mạch Khắc Cách Lôi Địch khẩn trương lên tiếng.

Kiệt Sâm trong lòng tuy rằng nghi hoặc với yêu cầu của Mạch Khắc Cách Lôi Địch, nhưng vẫn đem ánh mắt nhìn sương mù màu xám phía xa xa. Sương mù màu xám này so với đám trước đó còn lớn hơn không ít, bằng cả một cái chậu rửa mặt. Mà nó thì cách Kiệt Sâm một khoảng gần 200 thước.

Nếu như là dưới tình huống bình thường, linh thức của Kiệt Sâm tuyệt đối không phóng ra ngoài xa như thế được. Nhưng mà sau khi hấp thu Hỏa Hệ pháp tắc thần liên thì khoảng cách linh thức của Kiệt Sâm phóng ra xa nhất là hơn một ngàn thước. Khoảng cách như vậy đối với Kiệt Sâm cũng không có bao nhiêu khó khăn.


Hô!!!

Linh thức kinh khủng kia của Kiệt Sâm lập tức lan tràn đến phía trên đoàn sương mù màu xám, thật giống như vô số sợi tơ trong suốt bao trùm lấy sương mù. Dưới sự khống chế của Kiệt Sâm đoàn sương mù màu xám lập tức cải biến phương hướng cùng quỹ tích trước kia chậm rãi bay tới.

- Thật bất khả tư nghị, đây là thần tích, thần tích ah!

Chứng kiến sương mù màu xám dưới sự khống chế của Kiệt Sâm thật sự đã di chuyển. Mạch Khắc Cách Lôi Địch kích động toàn thân run rẩy, thật giống như một lão nhân bị trúng gió.

Kiệt Sâm dừng động tác lại, nghi hoặc nhìn về phía Mạch Khắc Cách Lôi Địch.

Mạch Khắc Cách Lôi Địch đồng dạng nhìn về phía Kiệt Sâm, muốn nói điều gì. Nhưng bởi kích động mà nhất thời khó có thể lên tiếng, cuối cùng hung hăng hòa hoãn tâm tình của mình một chút rồi mới nói:

- Kiệt Sâm, có lẽ ngươi đối với biểu hiện của ta thập phần giật mình, nhưng mà ngươi không biết. Năng lực ngươi biểu hiện ra ngoài đối với tìm kiếm mảnh vỡ thần tắc ở Hôi Vụ Khu (khu có sương mù màu xám) này vô cùng có lợi.

- Ta nghĩ ngươi cũng biết, phương pháp khống chế sương mù màu xám của Linh Dược Sư là có thể di động. Đây chính là của Linh Dược Sư ở nơi này, nhưng mà Linh Dược Sư bình thường thường thường di động sương mù màu xám với khoảng cách cực nhỏ, hơn nữa tốc độ khống chế sương mù màu xám cũng thập phần chậm chạp. Cho dù là Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ là cửu giai Linh Dược Thánh Sư, tối đa cũng chỉ có thể khống chế sương mù màu xám hơn mười thước mà thôi. Hơn nữa sương mù màu xám không thể quá lớn, khống chế khống chế cũng vô cùng chậm chạp.

- Nhưng chỉ cần như thế là đủ rồi, có Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ Linh Dược đại sư tồn tại, chúng ta một khi bởi vì sưu tầm mảnh vỡ thần tắc mà xâm nhập Hôi Vụ Khu, gặp được nguy hiểm. Tuy rằng chưa hẳn có thể có được mảnh vỡ thần tắc, nhưng ít ra có thể cam đoan không chết, còn ngươi...

Trong đôi mắt Mạch Khắc Cách Lôi Địch lóe ra quang mang lấp lánh.

- Kiệt Sâm, tại Hôi Vụ Khu thường xuyên sẽ có một chút mảnh vỡ thần tắc xuất thế, nhưng là vì tồn tại những sương mù màu xám này mà tuyệt đại đa số mảnh vỡ thần tắc xuất thế, chúng ta đều chỉ có thể xa xa nhìn, không cách nào đạt được. Cho dù là Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ, tuy rằng có thể khống chế sương mù màu xám, nhưng vô cùng tiêu hao linh lực. Mảnh vỡ thần tắc bị nhiều sương mù màu xám vây quanh, chúng ta đều chỉ có thể buông tha, nhưng mà xuất hiện. . .

Vừa nghĩ tới năng lực Kiệt Sâm trước đó biểu hiện ra ngoài, trong lòng Mạch Khắc Cách Lôi Địch triệt để hưng phấn.

- Đi thôi. Nơi đây chỉ là bên ngoài Hôi Vụ Khu, mấy người Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ có lẽ ở chỗ sâu trong Hôi Vụ Khu. Chỗ đó có một cái khu vực chính giữa không có sương mù màu xám tồn tại, chúng ta vào trong thôi.

Mạch Khắc Cách Lôi Địch không thể chờ đợi được, mang theo Kiệt Sâm hướng về ở chỗ sâu trong Hôi Vụ Khu bay vút đi.

...

Khu vực trung tâm ở chỗ sâu nhất trong Quỷ Linh Vụ Khu, Kiệt Sâm cùng Mạch Khắc Cách Lôi Địch không ngừng né một ít sương mù màu xám, rất nhanh đi về phía trước.

Theo hai người không ngừng tiến lên, những sương mù màu xám phiêu tán bên trong không khí cũng ngày càng nhiều, đến cuối cùng, toàn bộ thiên địa đều rậm rạp chằng chịt sương mù màu xám. Bất quá những sương mù màu xám này mặc dù nhiều, nhưng mà cũng có khe hở, cũng không phải là hoàn toàn cách trở, đem những khe hở này kết nối thì hợp thành một cái thông đạo uốn lượn.

Đến chỗ như thế, tốc độ của Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Kiệt Sâm cũng chậm lại, hai người một bên coi chừng quan sát một cái thông đạo có thể thông hành, một bên về phía trước.

Tại địa phương tràn đầy sương mù màu xám khủng bố, phi hành đích thật là một chuyện vô cùng nguy hiểm, Kiệt Sâm cùng Mạch Khắc Cách Lôi Địch hai người linh hoạt mà xen kẽ, bên trên dời, cực tốc xuống, xảo diệu tránh thoát một cái, lại một cái khu vực nguy hiểm.

Giờ phút này, Kiệt Sâm cùng Mạch Khắc Cách Lôi Địch như là nhảy múa trên lưỡi đao, cực độ nguy hiểm. Nhưng mà trong lòng hai người thì không có nửa phần sợ hãi, một là dùng thực lực của hai người tạo nên lực khống chế cực cao.