Dược Thần

Chương 1485: Thiêu Đốt Sinh Mệnh



Thanh âm lạnh băng vang lên, hư không trực tiếp vỡ ra, ba đạo nhân ảnh từ trong bước tới, xuất hiện ngay trước mặt Khảo Địch Lợi Á, thay nàng ta ngăn chặn công kích của ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ.

- Bỉ Tư Pháp Mỗ, chính là bốn người bọn hắn!

Mạch Khắc Cách Lôi Địch nhìn qua bốn người đối diện, hai tay nắm chặt, trong giọng nói mơ hồ run rẩy. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Rốt cục xuất hiện sao?

Ánh mắt Bỉ Tư Pháp Mỗ thoáng chốc trở nên vô cùng lăng lệ ác liệt, lạnh lẽo nhìn đối phương.

- Thật sự là không ngờ lần trước bị ngươi may mắn chạy thoát, lần này ngươi còn dám xuất hiện, thật sự là ngu xuẩn!

Gia Lôi Tư nhìn qua Mạch Khắc Cách Lôi Địch, khóe môi lộ tia cười lạnh:

- Cũng được, hôm nay chỉ cần đánh chết các ngươi, xem như Tư Đặc Ân đại lục này hoàn toàn không còn tương lai gì nữa!

- Bọn hắn là ai?

Ở bên dưới vô số dân chúng đang nhìn lên bầu trời, thấy mấy người Gia Lôi Tư đột nhiên xuất hiện, trong đôi mắt mang theo vẻ chấn động.

Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ bọn họ trao đổi với bốn người kia, khiến trong lòng mọi người tựa hồ đã hiểu ra được điều gì đó.

- Nếu đều đã xuất hiện, cũng không cần nhiều lời như vậy, nơi này là Linh Đấu Thành, đi tìm địa phương khác!

Bỉ Tư Pháp Mỗ lạnh lùng lên tiếng, đột nhiên thân hình hắn sáng ngời, bay vút về phương xa, ở sau lưng hắn Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm theo sát phía sau.

- Hừ, sắp chết đến nơi còn cân nhắc những người bình thường vô năng kia, thật sự là ngu xuẩn!

Gia Lôi Tư cười lạnh lên tiếng, nhưng hắn cũng không ngăn cản, đi theo sau lưng ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ, hóa thành bốn đạo lưu quang biến mất phía chân trời.

- Đây là…

- Nhanh, mau đi xem một chút!

- Mấy tên cường giả đột nhiên xuất hiện kia là ai? Các ngươi có cảm nhận được hay không, lão giả tóc bạc đầu lĩnh khí tức thật đáng sợ, tựa hồ còn đáng sợ hơn cả Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ cùng Mạch Khắc Cách Lôi Địch đại hiền giả.

- Tranh thủ theo xem sao.

Nhìn thân ảnh những người kia đi xa, toàn bộ Linh Đấu Thành đều chấn động, vô số cường giả đều lộ ra thần sắc kinh hãi.

Đối với dân chúng bình thường mà nói chỉ cảm giác được những người kia vô cùng cường đại, ngoài ra không cảm nhận được gì khác, nhưng đối với những đế linh sư bát giai thậm chí là thánh linh sư cửu giai mà nói rõ ràng đều nhận ra được đầu lĩnh lão giả vô cùng đáng sợ.

Thần tính uy áp nhàn nhạt phát ra làm những đế linh sư thậm chí là thánh linh sư đều không hề có chút ý nghĩ dám kháng cự, thầm nghĩ muốn quỳ bái xuống, loại cảm giác này dù là những thánh linh sư đỉnh phong như Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ cũng không có được.

Lúc này vô số thân ảnh phóng nhanh lên trời, những người này bởi vì hành động của Khảo Địch Lợi Á suốt mấy ngày nay mà chạy tới Linh Đấu Thành, cùng lúc đó trong phạm vi song tháp vô số cường giả ở cách thành trì cảm nhận được công kích đáng sợ vừa rồi cũng lập tức rời khỏi thành trì của mình chạy tới khu chiến trường.

Nơi này là một sơn mạch liên miên không dứt, uốn lượn hơn vạn dặm, tọa lạc ngay trung ương Tư Đặc Ân đại lục.

Trên bầu trời mặt trời chiếu rọi xuống đại địa, giờ phút này trên hư không, ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ đang không ngừng bay nhanh về phía trước.

Vì không muốn cuộc chiến sẽ làm ảnh hưởng tới nhiều dân chúng bên trong Linh Đấu Thành, ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ phải tìm kiếm địa phương hoang vắng không bóng người.

Mà ngay sau lưng ba người, thân ảnh bốn người Gia Lôi Tư đều đi theo sát phía sau.

- Không cần đi xa hơn nữa, dù sao các ngươi sớm muộn gì cũng chết, chết ở đâu đều là như nhau!

Bay vút qua phiến sơn mạch bên dưới, thanh âm lãnh khốc của Gia Lôi Tư từ phía sau truyền tới, đột nhiên hắn bay vút tới chặn ngang ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ, trực tiếp oanh tới một chưởng.

- Oanh!

Hắc sắc cự chưởng cực lớn xuất hiện ngay trong hư không, lực lượng đáng sợ tản mát, hắc sắc cự chưởng mãnh liệt đánh úp tới trực tiếp đem hư không chấn thành phấn vụn làm ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ phải rơi xuống dưới.

- Sưu! Sưu! Sưu!

Bảy thân ảnh mạnh mẽ dừng phắt lại, lạnh lùng đối diện nhau, một mực giằng co.

- Giết!

Sát cơ lăng lệ ác liệt cuồn cuộn cả vùng trời, không chút dây dưa hay nói thêm lời nào, song phương vừa dừng lại lập tức phát động cuộc chiến mãnh liệt.

- Các ngươi đã xuất hiện thì chết đi cho ta!

Đối mặt với ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ, Gia Lôi Tư cũng không để ba người Khảo Địch Lợi Á ra tay mà mình khoanh tay đứng nhìn, không chút do dự trực tiếp xuất thủ.

Hắc sắc cự chưởng xuất hiện trên hư không, đó là một cự chưởng cỡ hơn mười trượng, bên trên ẩn chứa vô số hắc ám pháp tắc cùng ám hệ linh lực nguyên tố lưu chuyển, vô cùng cô đọng, khí tức thần tính nhàn nhạt phát ra, ngay biên giới cự chưởng khí tức thần tính lan tràn làm hư không không ngừng sụp đổ, vết nứt không gian không ngừng xuất hiện, khí tức đáng sợ tới mức không gian không cách nào lập tức lấp đầy.

Tại Tư Đặc Ân đại lục thần cấp cường giả có thể triệt để phá toái hư không phi thăng Thiên Thần Giới, thần lực của bọn họ có thể tạo thành uy hiếp cho kết cấu không gian đại lục, vết nứt không gian vì vậy không cách nào lấp đầy, hiện tại tuy Gia Lôi Tư còn chưa đạt tới thần cấp nhưng hắn đã là bán thần, đã có được uy áp thần tính ẩn chứa bên trong công kích.

Gia Lôi Tư đánh ra một chưởng, hắc sắc cự chưởng bao bọc uy áp đáng sợ không gì sánh kịp trực tiếp oanh về ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ.

- Mạch Khắc Cách Lôi Địch, Lam Nguyệt Cổ Sâm, hai người các ngươi đánh chết nữ tử bị thương kia, để ta ngăn chặn cường giả bán thần!

Đối diện công kích của Gia Lôi Tư, Bỉ Tư Pháp Mỗ vội vàng truyền âm cho Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm, thân hình hắn hóa thành thanh mang nổ bắn về hướng hắc sắc cự chưởng của Gia Lôi Tư.

Trên người Bỉ Tư Pháp Mỗ đột nhiên tách ra vạn trượng thanh mang, tay phải lật ra, một bình dược tề bỗng nhiên xuất hiện bên trong tay phải hắn.

Đó là một bình dược tề lưu chuyển thanh sắc quang mang, như có được tính mạng, không ngừng sôi trào phập phồng, linh lực nguyên tố chung quanh sôi lên, một đạo thánh giả pháp tắc phóng lên trời, uy áp thánh cấp lan tràn, thiên địa đều trở nên biến sắc.

Bình thanh sắc linh dược tề kia hiển nhiên là thánh cấp linh dược tề cửu giai cực phẩm, là bảo vật truyền thừa hơn ngàn năm của Linh Dược Sư Tháp.

Nhưng ở nguy cơ trước mắt, Bỉ Tư Pháp Mỗ không hề có chút do dự, trực tiếp đem bình linh dược tề truyền thừa chi bảo của Linh Dược Sư Tháp uống cạn.

- Độc!

Ngay lập tức thân thể Bỉ Tư Pháp Mỗ như hóa thành một vầng thanh sắc mặt trời, Sinh Mệnh quyền trượng trong tay hắn tách ra vạn trượng thanh mang, trực tiếp oanh về hướng hắc sắc cự chưởng.

Với thực lực cửu giai đỉnh phong của Bỉ Tư Pháp Mỗ, thánh cấp linh dược tề bình thường đối với hắn căn bản không có bao nhiêu hiệu quả, nhưng bình linh dược tề truyền thừa ngàn năm của Linh Dược Sư Tháp cơ hồ đã vượt khỏi thánh cấp, có thể giúp thực lực của hắn nhanh chóng tăng lên.

- Cửu Chuyển Sinh Mệnh Quyết – Sinh Mệnh Nhiên Thiêu!

Đồng thời một thanh âm tang thương lãnh khốc tràn đầy huyền ảo từ trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ truyền ra, trong ánh mắt của hắn hiện lên khí tức ngoan lệ kinh người, một khắc này nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ giống như vầng mặt trời màu xanh thiêu đốt nguồn năng lượng hủy diệt cuối cùng, bộc phát ra huy mang vô tận.

- Đi!

Bỉ Tư Pháp Mỗ thi triển ra cấm thuật Sinh Mệnh Nhiên Thiêu dựa vào thiêu đốt chính tính mạng của mình mà đạt được lực lượng ngắn ngủi, năm đó trong cuộc thí luyện thiên tài đại lục khi hắn bị ba người Ngải Kim Sâm, Tư Đặc Lí Nhĩ cùng Khang Bá Ba Kỳ vây công, đã thi triển chiêu này mới thoát được mai phục của ba người kia, nhưng lần này tình huống càng thêm hung hiểm.

Trong hư không, hắc sắc cự chưởng cùng thanh sắc linh trượng hung hăng va chạm vào nhau.

- Oanh!

Tiếng nổ mạnh đáng sợ vang lên trên bầu trời sơn mạch, hắc sắc cự chưởng cùng thanh sắc quang mang va chạm hủy diệt lẫn nhau, một cỗ lực lượng vô hình nổ tung khuếch tán, lan tràn khắp bốn phía chung quanh, những nơi đi qua toàn bộ vật chất vô hình hữu hình đều biến thành hư vô.

Cách đó không xa, vài ngọn núi cao hơn trăm trượng đều bị trực tiếp nứt toác, hóa thành bột mịn không còn lưu lại chút gì, uy áp đáng sợ xâm nhập vào tận sâu bên trong sơn mạch, vô số linh thú hoảng sợ bỏ chạy tứ tán, tràng diện vô cùng thê thảm.

Trong lúc nổ tung, thân hình Bỉ Tư Pháp Mỗ bật lui ra sau, khóe miệng tràn ra tia máu tươi.

- Thế nào? Ngươi chặn được công kích của ta?

Xa xa nhìn thấy một màn này Gia Lôi Tư không khỏi giật mình.

Hắn là cường giả bán thần cấp nổi danh đã lâu, lần này là người đứng đầu trong những cường giả Thiên Thần Giới tiến vào Tư Đặc Ân đại lục, xem như trong hàng ngũ cường giả bán thần cấp hắn cũng đã là tồn tại cường đại, ẩn ẩn đụng chạm đến cánh cửa thần cấp, một chưởng đánh ra thánh linh sư đỉnh phong bình thường tuyệt đối sẽ bị oanh bạo, cho dù là thánh linh sư đỉnh phong cực hạn cũng sẽ bị trọng thương, vứt bỏ tính mạng, không hề có chút lực lượng nào để tái chiến, nhưng hiện tại tuy Bỉ Tư Pháp Mỗ bị thương nhưng lại không có gì đáng ngại, làm cho hắn không khỏi cả kinh.

- Cường giả bán thần cấp cũng chỉ là như thế!

Cách đó không xa, Bỉ Tư Pháp Mỗ lau máu tươi trên khóe môi, cười lạnh lên tiếng.

Bỉ Tư Pháp Mỗ xưa nay vẫn hiền lành thân thiết như vị trưởng giả đáng kính, nhưng khi đối mặt đại địch sinh tử rốt cục cũng thể hiện ra một mặt tranh vanh của mình.

Hắn biết rõ cuộc chiến hôm nay hắn phải chết không thể nghi ngờ, căn bản không có cơ hội sống sót, nhưng hắn vẫn đạo nghĩa không thể chùn bước xuất hiện, vì toàn bộ dân chúng đại lục, vì tương lai Linh Dược Sư Tháp, hắn nhất định phải đứng ra, đây là trách nhiệm của hắn.

- Lão già kia, thật xem mình là nhân vật sao, cho rằng chặn được ta một chưởng thì có thể là đối thủ của ta? Quả thật buồn cười, đi chết đi!

Ánh mắt Gia Lôi Tư thoáng chốc biến thành vô cùng âm lãnh, xông về hướng Bỉ Tư Pháp Mỗ đánh ra một chưởng.

- Oanh!

Thanh âm oanh minh đáng sợ vang lên, trong tiếng nổ mạnh kinh người, từng đạo linh lực khủng bố bắn ra khắp bốn phương tám hướng, trong đó có không ít xung kích đánh vào trong sơn mạch, ngay lập tức từng mảng sơn mạch trầm sụp xuống dưới, xuất hiện vô số hố to, ngọn núi nứt vỡ, vách đá sụp đổ, cảnh tượng như ngày tận thế tiến đến.

Bụi mù đầy trời bốc cao, trong tiếng nổ mạnh, Bỉ Tư Pháp Mỗ bị đánh văng ra xa, trong miệng phun máu tươi tung tóe.

Nhưng thân hình hắn lại toàn lực dừng phắt lại, ánh mắt kiên định nhìn qua Gia Lôi Tư.

- Ha ha, nguyên lai ngươi cũng chỉ có chút năng lực đó!

Bỉ Tư Pháp Mỗ ho khan quát lên, máu tươi không ngừng tuôn tràn, thậm chí Sinh Mệnh quyền trượng cũng đẫm máu, nhưng hắn lại như chưa từng phát giác ra.

Người chết có lúc nhẹ như lông hồng, có lúc nặng như thái sơn.

Giờ khắc này hắn là một tử sĩ bất khuất.

Ngay trong lúc Bỉ Tư Pháp Mỗ dây dưa Gia Lôi Tư, ở một bên Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đã quần chiến cùng ba người Khảo Địch Lợi Á.

Song phương đều trở nên liều mạng, Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đều biết rõ Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ đang dùng chính tính mạng mình tranh thủ thời gian cho hai người, hai người cũng không hề để ý tới sinh tử liều lĩnh ra tay, hoàn toàn ném bỏ tính mạng sang một bên, mỗi một chiêu công kích đều dùng phương pháp lấy mạng đổi mạng, không hề phòng thủ, chỉ có tiến công.

Từ khoảnh khắc bước ra khỏi Linh Dược Sư Tháp, bọn họ đã không còn ôm ý nghĩ còn sống trở về.

Nhưng đối phương thật sự là quá mức mạnh mẽ, tuy Khảo Địch Lợi Á đã bị thương nhưng dù sao cũng là thánh linh sư cửu giai đỉnh phong cực hạn, Bố Lỗ Khắc Ban Khắc là thánh linh sư đỉnh phong, mà Xà Mị mặc dù là thánh linh sư cao cấp đại thành nhưng công kích tinh thần quỷ dị của nàng càng thêm khó đối phó, quan trọng nhất là ba người đều đến từ Thiên Thần Giới, công pháp cùng linh kỹ cùng phương thức kinh nghiệm chiến đấu viễn siêu linh sư ngang cấp tại Tư Đặc Ân đại lục.

Cho dù Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đều liều mạng, nhưng song phương chỉ chiến đấu ngang tay, thậm chí hai người Lam Nguyệt Cổ Sâm còn không địch lại, trên người không ngừng hiện lên vết thương khắp nơi.

Xa xa từng đạo lưu quang từ Linh Đấu Thành bay tới, bọn họ đều là những cường giả đi theo sau xem cuộc chiến, khi nhìn thấy tràng cảnh trước mắt mỗi người đều trắng bệch, hoàn toàn ngây dại.

Xa xa nhìn lại ở trước mặt họ tòa sơn mạch lớn nhất khu vực song tháp cơ hồ đã bị đánh sập một mảng lớn, vô số ngọn núi nứt vỡ, trên mặt đất hoang tàn, những hố sâu không thấy đáy hiện lên khắp nơi, đại địa rạn nứt như mạng nhện, lan tràn khắp bốn phương tám hướng, nhìn thấy mà giật mình.

Linh lực đáng sợ không ngừng cuồn cuộn, cơ hồ kéo dài cả phiến sơn mạch ngàn dặm, tạo ra những khe rãnh hố sâu phế tích.

Tràng cảnh vô cùng đáng sợ trước mắt chẳng khác gì cảnh tượng ngày tận thế, linh lực đáng sợ quay cuồng, khí tức kinh khủng bao phủ, từ xa xa cảm nhận được đã cảm thấy nội tâm vô cùng kinh hoảng.

- Những cường giả kia rốt cục là ai?

- Trời ạ, tại đây rốt cục xảy ra chuyện gì?

- Thật là đáng sợ!

Vô số cường giả từ rất xa ngừng lại thân hình, không còn dám tiến về phía trước thêm một bước, khí cơ đáng sợ lan tràn tới làm thân hình mỗi người đều run rẩy, ánh mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm phía trước.

- Oanh!

Xa xa lại một thanh âm nổ vang cực lớn, từng đạo sóng xung kích lan tràn từ trung tâm tiếng bạo tạc, kéo dài khắp bốn phương tám hướng.

- Ba! Ba! Ba!

Dọc theo ven đường toàn bộ núi non cây cối đều bị hủy diệt, trực tiếp hóa thành bột mịn, biến mất vô tung, không hề có bất cứ vật gì có thể ngăn trở, sóng xung kích cường đại lan tràn tới tận chỗ mọi người.

- Không tốt, mau lui lại!

Nhìn thấy một màn này có người sợ hãi rống to, thân hình nhanh chóng thối lui về phía sau.

- Ah…

Nhưng cho dù tốc độ của bọn họ nhanh bao nhiêu nhưng không thể sánh bằng tốc độ linh lực lan tràn, không ít đế linh sư đê cấp bị sóng xung kích lan tới sắc mặt tái nhợt, thân hình chấn động, miệng phun máu tươi, thiếu chút nữa rơi luôn xuống đất.

- Thật là đáng sợ, mau lui lại, mau lui lại cho ta!