Dược Thần

Chương 1753: 1753




- Tiểu thư, Lâm Phúc trưởng lão, chúng ta ở nơi này gặp được một thượng vị linh thần bị trọng thương, nhưng lại không biết lai lịch còn bị lạc đường, nếu như chúng ta đánh chết hắn lấy được thượng vị pháp tắc thần liên của hắn, không bao lâu thương hội của chúng ta có lẽ sẽ xuất hiện thêm một thượng vị linh thần rồi.

Nam tử anh tuấn đôi mắt lập lòe, trong nội tâm nổi lên một tia sát cơ.

Tuy Kiệt Sâm đứng ở phía xa nhưng lại cảm nhận được sát cơ của đối phương rất rõ ràng.

- Chủ ý này…?
Trong lòng lão giả tóc bạc khẽ động, cũng đã có chút động tâm.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía nữ tử xinh đẹp kia, chờ đợi đối phương quyết định.

- Cát Nhĩ Tư, không được hồ đồ, gần đây Man Hoang Cổ Địa rất hỗn loạn, tất cả các thế lực lớn đều tụ tập, Thiên Hạ thương hội chúng ta gia nghiệp nhỏ, chỉ cần sơ sẩy sẽ gặp phải nguy hiểm diệt môn!
Nữ tử xinh đẹp nhìn qua nam tử anh tuấn, trong ánh mắt có tia bất mãn.

Kiệt Sâm ở phía xa lẳng lặng nhìn xem, không nói không rằng, hắn có thể cảm giác được người đứng đầu đội ngũ này hẳn là nữ tử xinh đẹp kia, thiếu nữ kia mặc chiến giáp màu bạc, khí khái hào hùng bức người, gương mặt cũng có khí tức ổn trọng, hiển nhiên không phải là tiểu thư khuê các bình thường, hơn nữa tu vi đã đạt tới trung vị linh thần đỉnh phong, tựa hồ đang đột phá lên thượng vị linh thần cảnh giới.

- Thế nhưng tiểu thư, tu vi của ngươi đã đạt tới trung vị linh thần đỉnh phong, chỉ còn kém một chút, chỉ cần đụng chạm tới cánh cửa quy tắc đại đạo một chút là có thể thành tựu thượng vị linh thần, như vậy thương hội của chúng ta sẽ có thêm một thượng vị linh thần, địa vị tại Đại Hoang Thành sẽ càng thêm vững chắc…
Nam tử anh tuấn lại truyền âm lần nữa.

- Nói bậy, Thiên Hạ thương hội chúng ta cũng không phải tà môn ma đạo, huống hồ người kia lai lịch không rõ, vạn nhất hắn có lai lịch lớn, chẳng phải sẽ mang tới tai họa diệt môn cho Thiên Hạ thương hội chúng ta sao? Hơn nữa lần này chúng ta vận chuyển hàng hóa cũng không phải là chuyện đùa, trên đường vốn đã nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nếu như gây thêm phức tạp khó tránh khỏi sinh biến, trồng thiện nhân sẽ được thiện quả.

Nữ tử xinh đẹp lườm nam tử kia:
- Việc này tới đây là thôi, đừng nhắc nữa!
Ánh mắt nam tử anh tuấn nhìn qua lão giả tóc bạc, nhưng ánh mắt lão giả lạnh nhạt không nói gì.

Hắn là trưởng lão thương hội, lần này phụ tá tiểu thư, là phải nghe lệnh tiểu thư làm chủ, tuy ở địa phương như Man Hoang Cổ Địa chú ý chính là mạnh được yếu thua, không giảng nhân từ thiện lương, nhưng hắn chứng kiến tiểu thư từ nhỏ đến lớn, tính cách thiện lương của nàng mặc dù có chút cổ hủ nhưng đồng dạng cũng là đặc điểm mà lão giả thưởng thức cùng yêu thích.

Nữ tử trách mắng nam tử anh tuấn kia xong, trực tiếp bước lên một bước nhìn qua Kiệt Sâm:
- Tiền bối, mặc dù Thiên Hạ thương hội chúng ta chỉ là tiểu thương hội, nhưng sẽ không ngồi nhìn tiền bối gặp khó khăn mà không để ý tới, ta có một bản địa đồ nơi này, sẽ đưa cho tiền bối, kính xin tiền bối vui lòng nhận cho, còn nữa, Liệt Phùng Hoang Địa này cực kỳ nguy hiểm, lát nữa tiền bối có thể đi theo đội ngũ của chúng ta cùng rời khỏi nơi này.

Trong khi nói chuyện, nữ tử xinh đẹp lấy ra một ngọc giản lóng lánh trên người đưa qua cho Kiệt Sâm.


- Đa tạ!
Kiệt Sâm tiếp nhận ngọc giản, gật gật đầu:
- Ngươi giúp ta lần này xem như gieo xuống thiện nhân, về sau nếu có cơ hội ta sẽ báo đáp!
- Tiền bối nói đùa, chút chuyện nhỏ đó ta cũng không dám đòi báo đáp, chỉ là kết chút thiện duyên!
Nữ tử xinh đẹp dứt lời liền quay trở lại long liễn của mình.

- Tiểu thư…
Nữ tử xinh đẹp quay trở lên long liễn, nam tử anh tuấn lập tức theo sát đi lên, lo lắng nói:
- Thông đạo an toàn trong Liệt Phùng Hoang Địa là do tiền bối Thiên Hạ thương hội chúng ta hao phí tinh lực cùng tính mạng thăm dò đi ra, hôm nay ngươi cho tiểu tử kia đi theo sau chúng ta, chẳng phải sẽ để cho đối phương biết được con đường này? Nếu như bộc lộ ra ngoài…
- Cát Nhĩ Tư, trong Liệt Phùng Hoang Địa tràn đầy vết nứt không gian, cơ bản đều là giống nhau, mà vết nứt không gian thời khắc đều có biến hóa, đối phương căn bản không có khả năng đi qua một lần sẽ lập tức nhớ kỹ đường đi, hơn nữa cho dù có bị nhớ kỹ cũng không sao cả, thông đạo an toàn này cũng không phải không thay đổi, căn cứ mấu chốt bất đồng thì con đường cũng bất đồng, cứ để cho hắn đi theo, không có gì đáng trở ngại.

- Được rồi, ngươi đi vào đội ngũ canh giữ đi, đội ngũ lập tức xuất phát.

Nữ tử xinh đẹp nhìn lướt qua nam tử anh tuấn, buông bức màn xuống.

Trải qua một lúc nghỉ ngơi cùng hồi phục, đội ngũ Thiên Hạ thương hội tiếp tục lên đường.

Nhưng giờ phút này đội ngũ sắp xếp có chút biến hóa, ở phía sau có thêm vài tên trung vị linh thần đỉnh phong làm hộ vệ, đồng thời lão giả vốn đi phía trước đội ngũ đã đi vào giữa trung ương, chằm chằm quan sát Kiệt Sâm đi theo sau cuối.

Đối với điểm biến hóa đó Kiệt Sâm cũng không hề chú ý, chỉ chậm rãi đi theo sau đội ngũ của đối phương, đồng thời cầm ngọc giản của nữ tử đưa cho mình trong tay.

Cầm ngọc giản, Kiệt Sâm cũng không tùy tiện truyền nhập thần thức vào trong, hắn chỉ cẩn thận quan sát ngọc giản, sau khi phát hiện bên trong không có cấm chế hay nguy hiểm gì mới đem thần thức hoàn toàn thẩm thấu.

- Oanh long!
Thần thức Kiệt Sâm vừa tiến vào, thoáng chốc đại lượng tin tức giống như nước thủy triều tràn vào trong đầu Kiệt Sâm.

Mặc dù Thiên Hạ thương hội chỉ là một thương hội cỡ lớn trong Đại Hoang Thành thuộc Man Hoang Cổ Địa, thanh danh cũng không quá nổi bật trong Man Hoang Cổ Địa, nhưng dù sao cũng là một thương hội vào nam ra bắc thường xuyên, đối với việc sưu tập địa đồ các nơi cho dù là thế lực bình thường cũng không cách nào so sánh, thoáng chốc hết thảy tin tức liên quan tới Man Hoang Cổ Địa đều tiến nhập vào trong đầu Kiệt Sâm.

- Không nghĩ tới ta lại đi đến nơi này.

Sau khi lý giải được địa vực mình đang đặt chân, trên mặt Kiệt Sâm lập tức hiện ra tia cười khổ.


Thiên Thần Giới chia làm hai đại lục, Man Hoang Cổ Địa nằm ở phía bắc khối đại lục nhỏ phía tây Lôi Đình Hải, mà căn cứ theo lời nói của Bố La Đặc tiền bối, năm đó tổ tiên Tư Đặc Ân tìm đến Thánh Tộc lại nằm ở trung bộ khối đại lục lớn hơn phía đông Lôi Đình Hải, nói cách khác, nếu Kiệt Sâm muốn tìm tới nơi ở của Thánh Tộc nhất định phải đi xuyên qua phiến đại lục này, hơn nữa còn vượt qua Lôi Đình Hải mênh mông, tiến tới trung ương phương đông đại lục.

Thiên Thần Giới vô cùng rộng lớn mênh mông, muốn xuyên qua đoạn khoảng cách như vậy cho dù giống như Nhật Diệu thiên thần có thể tiến hành xuyên thẳng qua hư không chỉ sợ ít nhất cũng cần trên trăm năm thời gian mới có thể đến, mà Kiệt Sâm thì càng không biết phải cần tới bao lâu.

- Xem ra muốn trực tiếp tìm được thần thủy cho Lam Nguyệt Cổ Sâm phục sinh là chuyện không thể nào, hiện tại ta cần làm gấp nhất là phải tìm được thượng phẩm thần dược, căn cứ suy tính mỗi gốc thượng phẩm thần dược ẩn chứa linh dược tinh khí đủ cho nàng duy trì trăm năm thời gian, đến lúc đó ta mới có thể xuất phát tìm thần thủy.

Trong nội tâm Kiệt Sâm âm thầm quyết định chủ ý.

Chương 1622: Cường đạo Hắc Long Sơn(2)
Nguồn: Vipvanda
(¯`•.

¸(¯`•.

¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.

•´¯)¸.

•´¯)
Liệt Phùng Hoang Địa tuy thật nguy hiểm nhưng cũng không lớn lắm, dưới sự dẫn dắt của đội ngũ Thiên Hạ thương hội đoàn người đã rất nhanh rời khỏi Liệt Phùng Hoang Địa.

- Vị tiền bối này, tại đây đã đến khu vực an toàn, chúng ta cáo từ!
Nữ tử xinh đẹp hướng Kiệt Sâm cung kính lên tiếng, sau đó dẫn đầu đội ngũ đi ra khỏi hoang nguyên.

Cho dù lòng dạ của nàng cực kỳ thiện lương, nhưng là người chủ trì thương hội, nàng cũng không hề ngây thơ, chỉ tiện tay thì còn có thể giúp đỡ, nhưng tuyệt đối không thể để một người xa lạ đi theo thương hội, dù sao việc này cũng không chỉ liên quan tới riêng một mình nàng.

Kiệt Sâm nhìn ra được cố kỵ trong lòng đối phương, cũng không đi theo sau, nhìn theo thân ảnh đoàn người đi xa, Kiệt Sâm lập tức tìm địa phương khoanh chân tu dưỡng.

Trên đường đi qua thông đạo đến Thiên Thần Giới Kiệt Sâm bị không gian loạn lưu không ngừng công kích làm thân thể bị thương có chút nghiêm trọng, nhất định phải hoàn toàn trị lành sau đó hắn mới có thể lần nữa xuất phát.


Linh Thần Quyết vận chuyển, những vết thương trong cơ thể Kiệt Sâm chậm rãi khép lại, đồng thời không gian lực lượng cuồng bạo rót vào bên trong cơ thể cũng bị Kiệt Sâm dần dần luyện hóa thành một đoàn không gian lực lượng tinh thuần, bảo tồn trong thân thể.

- Khoảng cách gần với nơi này nhất là Đại Hoang Thành, trước tiên đi vào trong đó nhìn xem có tin tức gì về thượng phẩm thần dược hay không.

- Hưu…
Ngay khi trị xong vết thương, Kiệt Sâm phóng lên trời hóa thành một đạo ngũ sắc lưu quang hướng Đại Hoang Thành phóng vút đi.

Giờ phút này bên trong một phiến sơn mạch ở phía trước Kiệt Sâm xa xa.

- Oanh!
Một cỗ linh lực khí tức trùng thiên lan tràn bao trùm khắp cả tòa sơn mạch.

- Ha ha, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, đã bị Hắc Long Sơn chúng ta bao vây, chẳng lẽ các ngươi còn muốn chạy trốn? Ngoan ngoãn đem đồ vật giao ra đây, có lẽ các ngươi còn con đường sống, nếu không hừ…
Một thanh âm quanh quẩn trong thiên địa, tràn đầy vẻ bá đạo cùng hung hăng càn quấy.

- Ngõa La Đặc thủ lĩnh, Thiên Hạ thương hội cùng Hắc Long Sơn nước giếng không phạm nước sông, nếu ba vị thủ lĩnh thiếu lộ phí thì Lâm Phúc ta có thể làm chủ, gởi các huynh đệ Hắc Long Sơn chút lộ phí đi qua, kính xin ba vị thủ lĩnh có thể cho Thiên Hạ thương hội chút mặt mũi, đến lúc đó Long Lâm hội trưởng nhất định tự mình đến cửa bái tạ!
Thanh âm trầm trầm vang lên.

Trong sơn cốc mười mấy tên hộ vệ vây quanh năm chiếc long liễn của Thiên Hạ thương hội, thần sắc hơi khẩn trương, ở giữa bọn họ sắc mặt Long Ngâm Nguyệt cùng Lâm Phúc vô cùng âm trầm.

Mà ở chung quanh bọn họ hơn trăm hắc y linh thần hung hăng càn quấy đang vây kín, những người này đều thần sắc dữ tợn nhìn nhóm người Lâm Phúc đang bị vây quanh, cầm vũ khí trong tay, đôi mắt tràn đầy điên cuồng, đầu lĩnh là ba gã nam tử áo đen vẻ mặt âm lãnh, khí tức trên thân mỗi người đều phóng lên cao, hiển nhiên thực lực phi phàm.

Trong sơn cốc có vài cỗ thi thể nằm rải rác, xem quần áo trang phục tuyệt đại đa số đều là hộ vệ của Thiên Hạ thương hội, hiển nhiên song phương đã có trường ác chiến trước đó.

- Ha ha, Lâm Phúc trưởng lão, ngươi không phải là đang nói đùa đi, Ngõa La Đặc ta sức kiên nhẫn có hạn, cho ngươi một khắc cân nhắc, nếu không tiếp nhận, đừng trách ta lòng dạ độc ác!
Đại hán đầu lĩnh khôi ngô cầm song chùy trong tay, cười lạnh lên tiếng.

- Đại ca, nói nhảm với bọn hắn làm gì, giết hết thảy bọn chúng là được, đến lúc đó còn sợ đồ vật không tới tay?
Một đại hán trên mặt có vết đao hung dữ nói.

- Nhị ca, người khác có thể giết, nhưng đại tiểu thư của Thiên Hạ thương hội nghe nói là nữ nhân xinh đẹp nhất Đại Hoang Thành, hôm nay nhìn xem quả nhiên danh bất hư truyền, chúng ta đừng có giết nàng, để tam đệ mang về Hắc Long Sơn thưởng thức một phen, đến lúc đó các ngươi muốn xử trí như thế nào tùy các ngươi, ha ha…
Đại hán gầy yếu không khỏi nhe răng cười lên tiếng, đôi mắt tam giác đầy vẻ dâm tà nhìn Long Ngâm Nguyệt đứng cách đó không xa, bộ dáng vô cùng hèn mọn bỉ ổi.

- Ngõa La Đặc thủ lĩnh, chẳng lẽ các ngươi không sợ Thiên Hạ thương hội trả thù sao?
Lâm Phúc quát lạnh nói.

- Xem ra Lâm Phúc trưởng lão không muốn đem đồ vật giao ra rồi? Đã như vậy…

Sắc mặt thủ lĩnh áo đen trầm xuống:
- Giết cho ta, không lưu một người nào!
- Oanh!
Theo mệnh lệnh của tên thủ lĩnh rơi xuống, hơn trăm tên cường đạo thoáng chốc hóa thành từng đạo lưu quang phóng tới nhóm hộ vệ của Thiên Hạ thương hội.

- Sát!
- Oanh long!
Cuộc đại chiến kinh thiên lập tức bộc phát, ba vị thủ lĩnh Hắc Long Sơn đều là thượng vị linh thần, mà Thiên Hạ thương hội cũng chỉ có một mình lão giả tóc bạc là thượng vị linh thần, so sánh vũ lực cùng nhân số cường đạo Hắc Long Sơn đều áp chế đối phương, cuộc chiến không còn gì đáng nghi ngờ, vừa bộc phát thì tràng diện đã hoàn toàn nghiêng hẳn về một bên.

- Phốc xuy…
Máu tươi vẩy ra, tiếng kêu rên thống khổ vang lên, nguyên một đám hộ vệ Thiên Hạ thương hội không ngừng bị chém giết, đương trường tử vong.

- Ha ha, chết đi!
Trong ba thủ lĩnh Hắc Long Sơn một người đứng ngạo nghễ trên thiên không, lạnh lùng nhìn toàn bộ tràng diện cuộc chiến, một gã thủ lĩnh đối chiến cùng Lâm Phúc trưởng lão, mà gã cuối cùng đang trắng trợn giết chóc đám hộ vệ của Thiên Hạ thương hội.

- Phốc!
Tam thủ lĩnh hình dáng gầy yếu của Hắc Long Sơn giống như đi vào chỗ không người, nhuyễn kiếm trong tay yêu dị xẹt qua từng đạo quang hồng, những nơi đi qua máu tươi cùng chân tay bị chém cụt văng ra khắp bốn phía, tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng vang vọng đem trọn sơn cốc biến thành địa ngục nhân gian.

Một hộ vệ trẻ tuổi, vẻ ngây thơ trên mặt còn chưa mất đôi mắt đỏ bừng, miệng không ngừng quát lớn giơ cao chiến đao trong tay, khí tức thần lực mênh mông trùng thiên, hung mãnh bổ tới tam thủ lĩnh Hắc Long Sơn, lập tức cả người lẫn đao đều bị chém thành hai khúc, thân thể tung tóe, máu tươi phun tràn.

- Ha ha, sảng khoái, giết sảng khoái!
Gương mặt tam thủ lĩnh Hắc Long Sơn dữ tợn cười lên điên cuồng, trong chớp mắt đã có mấy người chết dưới nhuyễn kiếm yêu dị của hắn, còn có hơn mười người bị chém tổn thương, chật vật không chịu nổi.

- Ân?
Đánh chết vài người kế tiếp, ánh mắt tam thủ lĩnh Hắc Long Sơn rơi lên thân thể xinh đẹp của Long Ngâm Nguyệt cách đó không xa, tận sâu trong đôi mắt hiện lên vẻ dâm tà.

- Long đại tiểu thư, để cho ta tới tiếp đãi ngươi đi!
Trong miệng tam thủ lĩnh Hắc Long Sơn cười lớn, thân thể hóa thành một đạo quang hồng trực tiếp phóng thẳng tới chỗ thiếu nữ xinh đẹp.

- Tiểu thư, ngươi chạy mau, ta đến ngăn lại bọn hắn…
Lão giả tóc bạc nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt đỏ bừng, một đao bổ lên người nhị thủ lĩnh Hắc Long Sơn đang triền đấu với hắn, nhanh chóng ngăn cản trước người tam thủ lĩnh Y Nội Tư, hướng Long Ngâm Nguyệt hét lớn.

- Cút ngay!
Tam thủ lĩnh Y Nội Tư vẻ mặt điên cuồng, miệng quát chói tai, trường kiếm yêu dị chém xuống cùng chiến đao trong tay Lâm Phúc va chạm chung một chỗ.

- Oanh!.