Cũng không biết đã qua bao lâu, dưới sự khống chế của linh thức Kiệt Sâm, hai loại lực lượng trái ngược nhau giao hòa biết mất, sương mù mày đen trong đầu Vi Ân tất cả đều đã bị loại trừ hầu như không còn, nhưng có một cổ lực lượng trong sông, mỏng như một cái màn màu đen lại lộ ra sau khi sương mù màu đen kia tiêu tán.
Cổ lực lượng trong suốt này cực kỳ cường đại, quang hệ lực lượng cần thời gian dần qua đi mới có thể đục khoét được một chút.
Kiệt Sâm biết rõ, đây chính là linh hồn chi lực trong cừu hận nguyền rủa mà Đế Linh Sư kia lưu lại rồi.
Linh hồn chi lực, trên thực tế chính là bản thăng hoa của tinh thần lực, sau khi một Linh Sư đạt tới cửu giai Thánh Linh sư, tinh thần lực trong cơ thể hắn sẽ từ từ lột xác thành một phần nhỏ linh hồn chi lực, mà khi cửu giai Thánh Linh sư đột phá đến thập giai Linh Thần, tinh thần lực trong cơ thể hắn sẽ toàn bộ lột xác thành linh hồn chi lực, linh thức cũng sẽ rở thành thần thức trong truyền thuyết.
Nói như vậy, một cao cấp đế Linh Sư không thể nào có được linh hồn chi lực, nhưng cừu hận nguyền rủa này chính là do Đế Linh Sư ám hệ cao cấp kia trước khi chết, lập tức trước khi linh hồn tiêu tán liền thi triển ra nguyền rủa, lúc này mới mang theo một tia linh hồn chi lực.
Tựa hồ biết rõ sự đáng sợ của quang hệ lực lượng kia, vốn linh hồn chi lực vốn đang mạnh mẽ công kích quang hệ lực lượng bỗng mạnh mẽ ngừng công kích, đánh tới tinh thần lực hóa lỏng trên không tinh thần hải dương của Vi Ân.
- Ngăn nó lại!
Kiệt Sâm thốt nhiên phát lực, linh thức khống chế lấy quang hệ lực lượng kia lập tức hóa thành vô số đạo lưu quang, muốn cản lại đạo linh hồn chi lực kia.
Tuy rằng linh hồn chi lực này chỉ có một tia, nhưng với tư cách là bản thăng hoa của tinh thần lực, giọt tinh thần lực hóa lỏng ngũ giải ban lan trên không tinh thần hải dương của Vi Ân nếu thực sự bị đụng trúng, sẽ lập tức nghiền nát tan rã, mà Vi Ân cũng sẽ lập tức tử vong.
Nhưng tốc độ của linh hồn chi lực kia thật sự quá nhanh, dù Kiệt Sâm sử xuất ra tất cả vốn liếng, cũng không thể ngăn lại, đạo linh hồn chi lực kia chỉ một thoáng như sao chổi đụng địa cầu, đâm vào mặt ngoài tinh thần lực hoá lỏng.
Vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này...
- Ông!
Một cổ năng lượng chấn động kỳ dị xuất hiện ở trong đầu Vi Ân, trực tiếp chắn bên ngoài tinh thần lực hóa lỏng của Vi Ân, ngăn linh hồn chi lực kia ở bên ngoài.
Cổ lực lượng thần bí này, đúng là một lọ Linh Dược tề khác Vi Ân uống vào lúc trước, nó là linh hồn thủ hộ dược tề do Kiệt Sâm dùng Hồn Ấn Chi Thạch làm chủ tài liệu chế biến ra .
Linh hồn chi lực phát hiện một kích không trúng, lập tức giương nanh múa vuốt điên cuồng tán loạn trong cơ thể Vi Ân... nhưng vô luận nó xông tới đâu, tia năng lượng kỳ dị kia chung quy đều có thể ngăn hắn lại.
Linh hồn chi lực bị lực lượng kỳ dị kia bao vây chặn đánh, trong nháy mắt đã không còn chỗ dung thân trong cơ thể Vi Ân nữa.
Mà trong tinh thần hải của Vi Ân vốn là một mảnh tịch mịch, sau khi sương mù đen và linh hồn lực biến mất, lập tức chậm rãi vận chuyển, một tia tinh thần lực dần lan tràn đến toàn thần Vi Ân, linh lực đã lặng yên hơn mười năm trong cơ thể Vi Ân cũng dần bắt đầu sinh động... sau đó cùng nhau truy kích tia linh hồn chi lực kia.
- Xem ngươi chạy đi đâu!
Rốt cục, tia linh hồn chi lực kia cuối cùng bị dồn đến một góc trong cơ thể Vi Ân.
- Vèo!
Ngay khi Kiệt Sâm đang chuẩn bị khống chế quang hệ lực lượng kia tiêu diệt linh hồn lực thì nó bỗng hóa thành một đạo lưu quang, phá tan thân thể Vi Ân, dọc theo hai tay Kiệt Sâm thoáng một phát chui vào trong thân thể Kiệt Sâm, sau đó hệt như tia chớp đánh vào óc Kiệt Sâm.
- Không tốt!
Hai mắt Vi Ân thoáng chốc bỗng nhiên mở ra, toát ra một cổ hào quang vô cùng kinh hãi.
Trong cơ thể Kiệt Sâm cũng không có linh hồn thủ hộ chi lực do Hồn Ấn Chi Thạch chuyển hóa thành, lấy tu vị tam giai cấp thấp của Kiệt Sâm hiện giờ, tia linh hồn chi lực này tuyệt đối có thể lập tức khiến tinh thần hải dương của Kiệt Sâm bị sụp đổ!
Tim Vi Ân thoáng cái nhảy lên cổ họng, toàn thân tóc gáy đứng thẳng, thần sắc hoảng sợ gần chết!
- Muốn chết!
Trong tốc độ ánh sáng, đáy lòng Kiệt Sâm bỗng phát ra một tiếng quát lớn, não bộ tinh thần hải dương lập tức bành trướng mãnh liệt như biển gầm vậy.
Một cổ linh hồn chấn động vô cùng cường đại lập tức từ trong tinh thần hải dương trong đầu hắn khuếch tán mà ra, đánh cho đạo linh hồn chi lực trong phút chốc trở nên nát bấy, không còn thấy gì nữa.
Kiệt Sâm kiếp trước thân là cửu giai Linh Dược Thánh Sư, linh hồn chi lực bản thân vô cùng cường đại, linh hồn sau khi sống lại lại dung hợp với linh hồn vốn có của thân thể này, hơn nữa lại hấp thu được linh tâm của Cửu Đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu, đã lấy được linh hoàn của nó.
Cửu Đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu này bản thân không có lực lượng gì, mạnh nhất chính là linh hồn công kích, sự cường đại của linh hồn chi lực so với một gã cường giả cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư.
Dưới sự kết hợp của ba thứ này, linh hồn chi lực của Kiệt Sâm đã cường đại đến một tình trạng cực kì khủng bố, một cái linh hồn lạc ấn nho nhỏ do bát giai cao cấp Đế Linh Sư lưu lại trước khi chết sao có thể tổn thương được Kiệt Sâm chứ?
Trên thực tế, lấy cường độ linh hồn của Kiệt Sâm hiện giờ, tinh thần công kích bình thường đều đã vô pháp tổn thương được đến hắn.
Mà Vi Ân ở một bên không biết tình huống trong cơ thể Kiệt Sâm mặt mũi lại tràn đầy lo lắng, toàn thân lạnh cả người.
Đột ngột đấy, một đạo linh lực chấn động chợt lóe lên mặt ngoài thân thể Kiệt Sâm, chợt, hai con ngươi sáng ngời của Kiệt Sâm mở ra.
- Kiệt Sâm, ngươi không có việc gì hả?
Vi Ân vô cùng kích động bắt lấy hai vai Kiệt Sâm, trong ánh mắt toát ra thần sắc mừng rỡ vạn phần.
Lúc trước ngay khi linh hồn chi lực tiến vào trong cơ thể Kiệt Sâm, Vi Ân liền cảm thấy mình như lọt vào hầm băng vậy, toàn thân sợ hãi lạnh như băng, trong nháy mắt đó, trong nội tâm Vi Ân thậm chí tràn đầy tuyệt vọng.
- Ta tự nhiên không có việc gì.
Kiệt Sâm mỉm cười.
- Cái này. . . Cái kia. . .
Vi Ân phục hồi tinh thần lại từ trong mừng rỡ, lập tức trong ánh mắt lộ ra một tia hào quang không thể tưởng tượng nổi.
Đây chính là linh hồn công kích mà ngay cả hắn đã từng là bát giai cao cấp Đế Linh Sư cũng không thể chống cự được ah, nhưng Kiệt Sâm này sao lại có cảm giác như không hề có việc gì vậy?
- Cái này. . . Cái này. . .
Trên mặt Vi Ân tràn đầy khiếp sợ và nghi hoặc.
- A, chút linh hồn chi lực nho nhỏ kia đối với ta mà nói căn bản không tính là gì cả.
Kiệt Sâm không quan tâm khoát tay áo, lập tức dò hỏi:
- Đúng rồi, ngươi bây giờ cảm thấy thế nào rồi?
Nếu như đạo linh hồn chi lực kia vẫn một mực dừng trong thân thể Vi Ân, Kiệt Sâm muốn dùng quang hệ lực lượng hoàn toàn tiêu hao hết nó, chỉ sợ không thể thành công trong khoảng thời gian ngắn được,