Dược Thần

Chương 434: Mộc Linh Châu (2)



Thời điểm hắn toàn lực chạy trốn, rồi đột nhiên…

"Xùy" "Xùy" "Xùy "

Trong nháy mắt, hơn mười đạo huyễn ảnh màu xanh lá bay tới, cơ hồ từ bên cạh, phía sau đuổi theo, chỉ có số ít ba đạo khí lưu đang ở trước mặt.

Tốc độ của khí lưu vô cùng nhanh chóng. . . Giống như mũi tên màu xanh lá bay với tốc độ ánh sáng, trước sau lập tức xuyên thấu trời cao.

Bởi vì số lượng thanh sắc khí lưu quá nhiều, cơ hồ đem toàn thân Kiệt Sâm bao phủ vào bên tỏng, căn bản không cách nào tránh né.

Sắc mặt của Kiệt Sâm đại biến.

- Không tốt.

Đáy lòng của hắn gào thét lên tiếng, trong ánh mắt mang theo nét băng hàn, thậm chí mang theo một tia tuyệt vọng.

Dùng tạo nghệ kiếm pháp hiện tại của Kiệt Sâm, đồng thời ngăn trở bốn năm đạo thanh sắc khí lưu từ ba bốn hướng sẽ có nắm chắc, nhưng hơn mười đạo thanh sắc khí lưu công kích tới, Kiệt Sâm muốn ngăn tất cả lại, đó là chuyện không có khả năng, cơ hồ là người si nói mộng, đầm rồng hang hổ.

Trong nháy mắt, đại não của hắn ngừng vận chuyển, hắn cố tình muốn chạy trốn, nhưng thanh sắc khí lưu rậm rạp chằn chịt bao phủ toàn thân của hắn, làm cho hắn nhất thời không biết nên làm thế nào.

Trong tuyệt vọng, trọng kiếm dưới tay phải của Kiệt Sâm huy động một cách vô ý thức.

Một đạo ô quang lập tức bao phủ toàn thân của Kiệt Sâm.

"Ba" "Ba" "Ba "

Năng lượng rậm rạp chằng chịt tiêu tán trong tiếng rền, tất cả thanh sắc khí lưu muốn tiếp cận thân thể của Kiệt Sâm đều bị ô quang ngăn lại, lập tức nổ tung.

Một hồi gió nhẹ thổi qua, rừng nhiệt đới khôi phục dáng vẻ như ban đầu.

Kiệt Sâm kinh ngạc đứng ở nơi đó, ánh mắt của hắn trống rỗng, sắc mặt tràn ngập ngạc nhiên.

- Chuyện này... Rốt cuộc có chuyện gì?

Trong miệng Kiệt Sâm thì thào tự nói, mang theo nét khó có thể tin được.

Thời điểm hơn mười đạo thanh sắc khí lưu ngăn cản trước mặt, Kiệt Sâm căn bản không biết mình nên ngăn cản thế nào, nhưng trọng kiếm trong tay của hắn huy động vô ý thức, nhưng huy động vô ý thức này, lại làm cho hắn lâm vào trong cảm giác vô cùng kỳ diệu, khó nói thành lời, tốc độ trọng kiếm trong tay cực nhanh, đem toàn bộ thanh sắc khí lưu đánh tới ngăn cản lại.

- Vô ý thức, vô ý thức. . .

Trong miệng Kiệt Sâm thì thào nói nhỏ, ánh mắt thì càng ngày càng sáng lên.

- Vèo!

Thân thể của hắn nhanh chóng lao về phía trước.

"Xùy" "Xùy" "Xùy" . . .

Vào khu vực cũ, gần mười đạo thanh sắc khí lưu hiện ra, giống như tiến vào sâu bên trong, năng lượng trong không khí tăng lên, số lượng thanh sắc khí lưu cũng tăng lên nhiều hơn.

Nhưng vào lúc này đây, nhìn thấy những thanh sắc khí lưu này, ánh mắt của Kiệt Sâm sáng lên.

Căn bản không cần suy nghĩ, hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm, tự mình huy động bay bổng lên.

"Ba" "Ba" "Ba "

Gần mười đạo thanh sắc khí lưu bị Kiệt Sâm ngăn cản toàn bộ, nếu là trước kia, có ba bốn đạo thanh sắc khí lưu ngăn cản thì Kiệt Sâm vô cùng nghiêm túc, lúc này đây, hoàn toàn dễ dàng.

- Tâm tùy ý động, dựa vào bản năng phản ứng của thân thể, không thông qua suy nghĩ xuất kiếm, mới khiến kiếm mau lẹ hơn...

Trên mặt của Kiệt Sâm mang theo nét vui mừng, những thanh sắc khí lưu ngăn cản lúc trước, hắn căn bản không biết nên suy nghĩ nên ngăn cản ra sao, nhưng mặc cho bản năng làm việc, tiến hành ngăn cản, đây là phản xạ phòng ngự có điều kiện, cẩn thận, không có một tia sơ hở.

Giờ khắc này, rốt cuộc Kiệt Sâm lĩnh ngộ chí cường trọng kiếm pháp tắc, những thanh sắc khí lưu này đối với Kiệt Sâm mà nói, đã không còn bất cứ uy hiếp gì.

- Vèo...

Kiệt Sâm lập tức đi lại nhanh chóng trong rừng, hắn dám làm ra cử động lớn mật hung hăng như thế, thoáng chốc dẫn động rất nhiều thanh sắc khi lưu ở chung quanh.

Từng đạo thanh sắc khí lưu không gián ngừng nghỉ công kích về phía Kiệt Sâm, nhưng Kiệt Sâm giống như dạo chơi, không có một tia thanh sắc khí lưu nào có thể làm gì được hắn, giống như đi qua muôn hoa, không một mảnh lá dính thân.

Đối diện với nhiều thanh sắc khí lưu thế này, hắn đều tùy ý ra tay, nhưng mà quỷ dị là, cho dù có bao nhiêu thanh sắc khí lưu, đều bị trọng kiếm trong tay của hắn ngăn cản rất dễ dàng.

Nửa canh giờ sau, rốt cuộc Kiệt Sâm cũng đi tới trung tâm của khu rừng này.

Đây là một khu đất trống có bán kính một trăm mét, ở giữa khoảng đất trống trung ương, có một ao nước màu đỏ như áo, đình kính ước chừng hai mét, mà nước ao không sâu hơn mười mét, ở giữa không trung trên hồ nước nửa mét có một tinh thể hình thoi màu đỏ đang lo lắng, lẳng lặng xoay tròn.

"Huyết Uyên Tinh phách", nhìn thấy tinh thể hình thoi này, hai mắt của Kiệt Sâm mở to, trong miệng kinh hô thành tiếng.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, ở sâu trong khu rừng nhiệt đới này lại có Huyết Uyên Tinh Phách, chuyện này trong nhất thời rất khó hiểu trong nội tâm của hắn.

Huyết Uyên Tinh Phách ở bên trong Huyết Uyên Tinh Mạch là không tệ rồi, nhưng tuyệt đối sẽ không tạo thành cảnh tượng như nơi này, hơn nữa Kiệt Sâm cũng cảm giác, cảm giác hấp dẫn hắn cũng không phải Huyết Uyên Tinh Phách này, hoàn toàn không phải Huyết Uyên Tinh Phách a.

- Đây chính là Huyết Uyên Linh Trì như trong lời của Lạc khố Ân nói sao.

Kiệt Sâm bước nhanh đi tới trước hồ nước đỏ như máu này, dùng tay trám nhẹ một cái, tinh tế cảm giác nước ao này. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đây là linh nguyên tố cổ quái tạo thành, trong đó ẩn chứa tính mạng lực vô cùng cường đại, nếu như tiến vào nhân thể, đối với thể chất của Linh Sư, sẽ có đề cao thật lớn.

- Tí tách...

Giọt nước nhẹ vang lên, một giọt nước màu đỏ như máu từ trong Huyết Uyên Tinh Phách rơi xuống, mà nước ao này, không biết qua bao nhiêu năm tháng, từ trong Huyết Uyên Tinh Phách ngưng tụ mà thành.

Kiệt Sâm không do dự, giẫm chận đi vào trong ao nước không lớn này.

Trong nháy mắt Kiệt Sâm bước vào, dị biến nổi lên, đột nhiên Kim Linh Chi trong đầu của Kiệt Sâm chuyển động, đồng thời ――

- Rầm Ào Ào...

Một quả cầu màu xanh lá như quả bóng bàn, từ trong nước ao lao nhanh ra ngoài, sau đó tiến vào trong thân thể của Kiệt Sâm.

Trong ánh mắt của Kiệt Sâm kinh hãi gần chết, thì viên cầu màu xanh kia từ từ dung nhập vào trong thân thể của Kiệt Sâm.

Cùng lúc đó, viên cầu màu đen trong cơ thể Kiệt Sâm phát ra lực lượng cổ quái, trong lúc đó cũng đã vận chuyển lại, không cho Kiệt Sâm khống chế, nó cùng giao hòa với viên cầu màu xanh kia.

- Oanh!

Một cổ lực lượng không hiểu xuất hiện trong cơ thể của Kiệt Sâm, cổ lực lượng này thật sự quá lớn, lập tức tiến vào trong tinh thần hải của Kiệt Sâm.

Một cổ năng lượng cường hãn xuất hiện trong óc của Kiệt Sâm, đồng thời, Kim Linh Châu trong tinh thần hỉa của Kiệt Sâm điên cuồng chuyển động, dưới trùng kích của cổ lực lượng nay, Kiệt Sâm giống như lúc hấp thu Kim Linh Châu lúc trước, một lần nữa dứt khoát lâm vào trong hôn mê.

Trong đầm nước đỏ như máu này, một tia năng lượng không ngừng tiến vào trong thân thể của Kiệt Sâm, không ngừng cải tạo thể chất của Kiệt Sâm, đồng thời từng đạo thanh sắc quang mang không ngừng chớp động trên thân thể của Kiệt Sâm.