Dược Thần

Chương 501: Linh hồn thiêu đốt!



- Địa phẩm phòng ngự linh khí?

Trong miệng Lôi Nặc kinh ngạc, trên người đối phương không ngờ còn có được kiện phòng ngự linh khí địa phẩm ám hệ, hơn nữa có thể làm cho đối phương dùng thực lực hoàng linh sư thất giai cao cấp ngăn trở công kích của đế linh sư bát giai đê cấp của mình, xem như bên trong địa phẩm linh khí tuyệt đối không phải là loại đơn giản.

- Ha ha, ngươi biết là tốt rồi!

Người áo choàng cười lạnh một tiếng, trên người hắn bộc phát ra một tầng hắc sắc sương mù, tốc độ lập tức tăng vọt, muốn bay thoát ra khỏi kim hệ nguyên tố kết giới.

- Địa phẩm phòng ngự linh khí thì như thế nào?

- Hừ, đã như vậy…

Trong miệng Lôi Nặc hừ nhẹ một tiếng, hàn mang lóe lên trong mắt, một đạo uy áp cường đại không gì sánh kịp lập tức hàng lâm trên người hắn.

Bên trên bầu trời Hắc Long Tinh, ngay lập tức tràn ngập kim hệ nguyên tố nồng đậm, vô số kim hệ nguyên tố tung hoành khắp bốn phương tám hướng Hoành Đoạn sơn mạch mãnh liệt tràn đầy, giống như từng cơn sóng biển không ngừng dâng trào.

Từng đạo kim hệ linh lực bao phủ cả một phiến thiên địa, quanh thân Lôi Nặc tạo thành một viên cầu kim sắc, bên trong viên cầu vô số kim hệ linh lực sắc bén đến cực điểm như một mảnh kiếm xà dài hẹp đang dùng một loại quy luật đặc thù di chuyển, sát cơ tung hoành.

Kim hệ linh sư thức thứ năm bí pháp chưởng khống cơ sở, không gian thiết cát!

Bỗng dung trong hai mắt Lôi Nặc tuôn ra một đoàn tinh mang, kim hệ linh lực cường đại nhanh chóng khuếch tán ra ngoài.

- Ông ông ông ông ông…

Trong thanh âm linh lực di chuyển rung động, hư không sụp đổ, lộ ra từng đạo đạo vết nứt không gian đen kịt, vô số kim sắc kiếm xà như thiên la địa võng đem cả phiến thiên địa nơi này bao phủ bên trong, ngay sau đó vô số kim sắc kiếm ảnh lập tức cùng xuất hiện một chỗ, ngưng tụ thành một thanh kim sắc kiếm hồng, trong ánh mắt kinh sợ của người mặc áo choàng, kim sắc kiếm hồng nhắm ngay bóng lưng hắn chém mạnh tới.

- Oanh long long…

Một cỗ lực lượng bàng bạc hạo hạo đãng đãng từ kim sắc kiếm hồng mãnh liệt tràn ra, không khí nứt vỡ, không gian vỡ tan thành từng đạo khe hở vô cùng đáng sợ, phảng phất như cơn lũ bất ngờ bộc phát, năng lượng thực chất tràn khắp nơi, những nơi đi qua dễ dàng bị hủy diệt hết thảy.

Tựa như ngọn núi nặng nề đầy khí thế, rung chuyển khắp cả phiến thiên địa.

- Không…

Dưới uy áp cường đại, người áo choàng cảm thấy huyết dịch của mình như đọng lại, địa phẩm chiến giáp bao phủ bên ngoài thân thể bị khí tức khủng bố của Lôi Nặc chấn rung không ngừng.

Cực quang kim sắc quang mang không ngừng bổ xuống thân thể người mặc áo choàng, trong ánh mắt hoảng sợ của hắn, địa phẩm chiến giáp lập tức xuất hiện một lỗ thủng lớn, kim sắc kiếm hồng thật dễ dàng đâm xuyên thân thể của hắn.

- Vì sao…vì sao…

Nhìn lỗ thủng cực lớn trên ngực mình, người mặc áo choàng tràn ngập vẻ không thể tin nổi, địa phẩm chiến giáp, chính là linh khí phòng ngự địa phẩm cường đại, không ngờ dễ dàng bị đối phương chém ra lỗ thủng thật lớn.

Một cỗ cảm giác lạnh như băng lập tức truyền ngập khắp toàn thân hắn, giống như bùa đòi mạng đến từ địa ngục, triệu hoán hắn về vực sâu thăm thẳm.

- A…ta không cam lòng, ta không cam lòng a…

Trong miệng người áo choàng phát ra thanh âm gào rú phẫn nộ, thân thể hắn nhanh chóng bốc cháy một ngọn hắc sắc hỏa diễm, cả người nhắm ngay Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc xông thẳng tới.

- Linh hồn thiêu đốt, Hoàng Hôn Trớ Chú!

Người áo choàng gào thét một tiếng, một đạo khí tức âm lãnh quỷ dị lập tức xuất hiện trong đầu Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc, đồng thời một đạo lực lượng quỷ dị màu đen từ trong thân thể người áo choàng nổ bắn ra hướng thẳng vào Kiệt Sâm đứng cách đó không xa.

- Phốc phốc…

Tốc độ của đạo lực lượng quỷ dị kia cực nhanh, ngay lập tức liền chui vào trong thân thể Kiệt Sâm.

Bên trong cảm giác của Kiệt Sâm, cỗ lực lượng quỷ dị tiến nhập trong thân thể hắn lập tức hướng tinh thần hải trong đầu hắn lao tới nhanh như thiểm điện.

- Ha ha, Lôi Nặc, ta không giết được ngươi thì cho nhi tử của ngươi theo ta cùng lên đường đi…

Người áo choàng gào thét một tiếng.

Hắn cảm giác thân thể mình dần dần lạnh như băng, trước khi chết hắn thi triển ra linh hồn bí kỹ chỉ có hoàng linh sư thất giai ám hệ cao cấp mới có, hắn mở to hai mắt, muốn tận mắt chứng kiến bộ dáng Kiệt Sâm chết ngay trước mặt mình cùng biểu lộ thống khổ hối hận của Lôi Nặc.

Nhận lấy công kích nguyền rủa của người áo choàng trước khi chết, hai mắt Kiệt Sâm một mảnh đờ đãn, một đạo lực lượng vô cùng âm lãnh quỷ dị nhanh như thiểm điện oanh kích tận sâu trong tinh thần hải của Kiệt Sâm.

- Cút ngay!

Tận đáy lòng Kiệt Sâm bỗng dưng quát lớn một tiếng, tinh thần hải trong não lập tức giống như biển gầm mãnh liệt bành trướng.

Một cỗ linh hồn chấn động vô cùng cường đại từ trong đầu hắn lập tức khuếch tán, ngay tức khắc va chạm cùng cỗ lực lượng hủy diệt kia.

- Oanh!

Ở trước mặt cỗ linh hồn lực lượng thánh cấp cửu giai cường đại của Kiệt Sâm, lực lượng nguyền rủa do người áo choàng dùng linh hồn thiêu đốt thi triển trước khi chết chỉ thoáng chốc đã sụp đổ tiêu tán, ngay lập tức biến mất trong vô hình.

Thân thể Kiệt Sâm chấn động, ánh mắt lập tức khôi phục vẻ trong sáng.

- Làm sao…điều đó không có khả năng…

Nhìn thấy Kiệt Sâm đã trúng phải công kích nguyền rủa của mình nhưng ngay lập tức có thể khôi phục lại bình thường, không hề có chút tổn thương, người áo choàng không khỏi lộ ra vẻ không sao tưởng tượng nổi.

Dùng thực lực hoàng linh sư thất giai ám hệ cao cấp của hắn, trước khi chết phóng xuất ra công kích nguyền rủa cho dù là Lôi Nặc có cảnh giới đế linh sư bát giai chỉ sợ cũng phải trọng thương linh hồn, mà một linh sư còn chưa đạt tới cảnh giới hoàng linh sư thất giai như Kiệt Sâm chỉ sợ phải lập tức mất mạng, thế nhưng kết quả lại không đúng như ý muốn của hắn, thân thể hắn từ trên cao rơi xuống dưới, nặng nề đập xuống mặt đất, thẳng đến khi chết hắn vẫn không rõ tại sao Kiệt Sâm không bị tổn thương chút nào, hai mắt trợn trừng chết không nhắm mắt.

Hắn nào biết đâu rằng nếu luận về cường độ linh hồn, Kiệt Sâm đã đạt tới cảnh giới thánh cấp đỉnh phong cửu giai, tại toàn bộ Tư Đặc Ân đại lục đã xem như là cao cấp nhất, linh hồn nguyền rủa của hoàng linh sư thất giai cao cấp nếu như thi triển đối phó Lôi Nặc có lẽ còn có chút tác dụng, nhưng lại đi thi triển với Kiệt Sâm, căn bản giống như dùng miếng đậu hũ đi ném vào tảng đá, không hề có chút hiệu quả.

- Ba!

Ngay khi người áo choàng rơi xuống mặt đất, một hộp ngọc màu đỏ từ trong ngực hắn liền rơi ra ngoài, đồng thời địa phẩm chiến giáp vốn đã dung nhập vào trong thân thể hắn cũng thật tự nhiên hiện ra, rơi qua một bên, chỉ có điều trên kiện địa phẩm chiến giáp ám hệ lại hiện rõ một lỗ thủng lớn bằng nắm tay. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Kiệt Sâm lập tức bay xuống dưới, nhặt lên hộp ngọc màu đỏ.

- Quả…quả nhiên là Xích Long Tinh!

Ánh mắt của hắn vô cùng kích động, trong miệng hưng phấn lẩm bẩm.

Hộp ngọc trong tay Kiệt Sâm hiện rõ bốn sợi dây nhỏ màu đỏ giống như chín đầu du long đang dao động không ngừng, tạo cho người ta một loại cảm giác mỹ lệ thần kỳ.