Dược Thần

Chương 547: Khiếp sợ toàn trường



- Nếu như Địch Ni Toa công chúa tu luyện thuộc tính khác thì có lẽ sẽ tốt hơn một chút nhưng nàng lại là phong hệ Linh Sư. Khi còn ở cấp bậc thấp thì không sao vì chưa có gì xung đột nhưng khi cấp bậc dần tăng lên thì việc tấn cấp cần cảm ngộ thuộc tính bản nguyên của phong hệ, điều này dẫn tới xung đột với yêu cầu tinh vi của linh dược học.

- Vô luận loại linh dược tề nào thì sau khi phối chế xong đều có đặc tính của nó, cũng tỷ như phối chế hỏa hệ linh dược tề cần hiểu được nhiệt độ của nó, phối chế thổ hệ linh dược tề cần phải hiểu hậu trọng của nó, trị liệu hệ linh dược tề cần hiểu sự nhân ái của nó. Nhưng ngoại trừ bất đồng thuộc tính thì bất cứ loại linh dược tề nào cũng có cùng một bản chất, đó là tinh vi.

- Bất luận một loại linh dược tề nào, trong quá trình phối chế đều yêu cầu tinh vi tới cực điểm, không thể xuất hiện sai lầm, càng là cao giai linh dược tề càng là như thế, có bản chất khác biệt với phong hệ......

Kiệt Sâm càng giảng giải, mọi người càng sa vào trong trầm tư, đặc biệt Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư đều là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, càng hoàn toàn đắm chìm.

Thời gian phát triển linh dược học trên đại lục đã qua vô số tuế nguyệt. Cũng không ai biết nó được phát minh như thế nào. Theo thời gian, linh dược học phát triển không ngừng lớn mạnh, mọi người cũng bắt đầu phát hiện một số vấn đề.

Cũng tỷ như, bất luận một Linh Sư nào, vô luận hắn là thuộc tính gì cũng có thể học tập linh dược học, học tập phối chế linh dược tề, không có bất kỳ hạn chế, nhưng trên thực tế, mọi người qua nghiên cứu lại phát hiện Linh Sư có thuộc tính bất đồng sẽ có bất đồng rất lớn khi phát triển linh dược học.

Ba hệ Linh Sư bao gồm Thủy hệ, Mộc hệ, Hỏa hệ khi tu luyện linh dược học có thể đạt tới trình độ Linh Dược Sư đỉnh phong, còn Kim hệ, Thổ hệ kém hơn rất nhiều, về phần phong hệ, quang hệ, ám hệ thì càng thưa thớt đến thảm hại.

Vô số học giả đều không rõ nguyên nhân, không ít người quy về thiên phú nhưng thiên phú là cái gì? Mọi người cũng không rõ ràng, lại không cách nào kiểm tra, chỉ có thể để cho Linh Sư đồng thời học tập linh dược học từ nhỏ.

Bởi vậy dù là học viện nhỏ như Tây Tư linh lực học viện của Áo Lan Đa vương quốc, mỗi đệ tử trong quá trình học tập linh lực học cũng đồng thời nhất định phải học tập linh dược học.

Nếu như có thể trước khi tốt nghiệp trở thành nhất giai cấp thấp linh dược đồ thì coi như là có thiên phú.

Nhưng như Kiệt Sâm vừa nói lại khiến Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư suy nghĩ, bắt đầu lờ mờ hiểu ra vì sao tỷ lệ xuất hiện Linh Dược Sư khác biệt giữa các hệ Linh Sư như thế.

Bất quá rất nhanh hai người trấn tĩnh lại, tập trung nghe Kiệt Sâm nói tiếp, chỉ sợ bỏ sót điều gì.

Kiệt Sâm nói rất rõ ràng, những người ở đây dù không phải Linh Dược Sư cũng có thể hiểu.

Sở dĩ Địch Ni Toa nghiên tập linh dược học lại sinh ra chỗ hại cho việc tu luyện Linh Sư là vì nàng khi vừa mới tấn cấp thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư bắt đầu hiểu về bản chất thuộc tính phong hệ. Giai đoạn này cực kỳ trọng yếu với một Linh Sư, nếu như trong giai đoạn này lý giải sai lầm bản chất thì con đường tu luyện sau này sẽ cực kỳ khó khăn, thậm chí còn trở ngại.

Nhưng không phải tất cả Linh Sư đều như thế, căn cứ thuộc tính bất đồng, ảnh hưởng của việc nghiên tập linh dược học cũng sẽ khác, đối với một số Linh Sư, việc này sẽ khiến bọn họ càng thêm hiểu rõ bản chất thuộc tính của mình, nhưng phong hệ thì không.

Đặc trưng của Phong hệ là tùy tính, mờ ảo, mà linh dược học yêu cầu nghiêm cẩn, tinh vi. Trụ cột của hai bên khác hẳn nhau, điều này dẫn tới phong hệ Linh Sư sau khi tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư cần tạm thời buông bỏ hết thảy yêu cầu của linh dược học. Sau khi cảm ngộ và xâm nhập được bản chất phong hệ mới có thể chú ý lại.

Điều này cũng giống như trong cuộc sống, một đứa bé mới ra đời không thể chuyên sâu nhiều thứ. Nếu để nó chỉ học tập thần học thì nó có thể học vào rất nghiêm túc, đồng dạng nếu để nó chỉ học tập khoa học tự nhiên, nhưng nếu nó đồng thời học tập cả hai thì sẽ loạn.

Trong Thần học, thế giới là do thượng đế sáng tạo, người là do thượng đế sinh ra: Trong khoa học tự nhiên trung, thế giới là vũ trụ tự nhiên diễn hóa, người là do loài vượn tiến hóa. Hai nghành này có bản chất khác nhau, để cho một người trưởng thành học sẽ không sao nhưng nếu để một đứa trẻ học thì nó sẽ lẫn lộn, không thu được kết quả gì.

Tương đối mà nói, linh dược học giống như là thần học, linh lực học giống như là khoa học tự nhiên, thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư chỉ là bước đặt nền móng, giống như một thiếu niên chưa biết gì.

Mọi người chăm chú lăng nghe, Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư càng hết sức chăm chú, nhìn Kiệt Sâm không chớp mắt, có cảm giác như mấy chục năm trước, khi bản thân còn là học đồ, nhìn đạo sư tràn đầy hiếu kỳ, nghe giảng tri thức linh dược học thâm ảo mà phức tạp.

Bọn họ đã hoàn toàn quên tuổi đời của Kiệt Sâm, chỉ đơn thuần đắm chìm vào tri thức linh dược học mà hắn nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Địch Ni Toa một mực im im lặng lặng đứng đó nghe Kiệt Sâm giảng thuật, chỉ là ánh mắt nàng nhìn hắn càng thêm phức tạp.

Nàng rất hiểu rõ tình hình của bản thân. Vào hai năm trước, sau khi nàng thành công tấn cấp thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư thì sau đó phát hiện cảm ngộ về phong hệ linh lực không thể nào hiểu sâu, tựa như có một khe sâu mà nàng không thể vượt qua.

Nhưng lúc này, khi Kiệt Sâm giảng giải thì cảm giác ngăn cách này lập tức biến mất, trong lòng khoan khoái dễ chịu.

Mỗi lời của Kiệt Sâm đều khắc sâu vào lòng nàng, khiến nàng có cảm giác bừng tỉnh.

- Nguyên lai nghiên tập linh dược học quả thật có chỗ hại với việc tu luyện của Linh Sư.

Theo thời gian dần trôi qua, mỗi người đều bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt nhìn Kiệt Sâm lộ vẻ chấn động sâu sắc.

Các tân khách này đều là lĩnh đội của các đại thế lực, cơ bản đều là cao thủ đệ nhất, kiến thức quảng bác, về trình độ Linh Dược Sư tuy chưa đạt đến thất giai Linh Dược Hoàng Sư nhưng đều là lục giai linh dược tôn sư.

Tuy nhiên bọn họ chưa từng thấy qua một người có thể nói rõ ràng quan hệ giữa linh dược học cùng linh lực học. Ngay cả khi bọn họ dù chỉ là Linh Sư không nghiên tập qua linh dược học thì cũng đều nghe hiểu từng câu của Kiệt Sâm.

Người có tạo nghệ linh dược học thâm sâu như thế, đừng nói là trước kia bọn họ từng gặp qua, dù nghe cũng chưa từng nghe qua.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều sinh ra cảm giác cung kính với Kiệt Sâm.

Ánh mắt của đám tuyển thủ và lĩnh đội đến từ Tây Bắc nhìn hắn lại càng toát lên niềm tự hào sâu sắc.

Thấy chưa? Đây chính là thiên tài của các nước Tây Bắc chúng ta, chẳng những phương diện thực lực Linh Sư có thể quét ngang Tây Bắc mà ngay cả trên phương diện thực lực Linh Dược Sư càng khiến đệ nhất linh dược học Tây Bắc là đại sư, Bổn Kiệt Minh đại sư cũng phải lắng tai nghe giảng.

Ánh mắt của Tư Lí Lan Tạp càng lóe lên hào quang khó hiểu.

Hơn ba năm trước, cũng chính thiếu niên này ở đại hội Linh Dược Sư các nước Tây Bắc đã dùng thực lực kinh thái tuyệt diễm giành được quán quân, để mình nuối tiếc mà ôm lấy á quân. Ba năm qua, mỗi ngày, Tư Lí Lan Tạp đều không ngừng cố gắng, không ngừng học tập, cấp bậc Linh Sư đạt đến lục giai cấp thấp Tôn Linh Sư, đẳng cấp Linh Dược Sư càng đạt đến ngũ giai linh dược Tông Sư nhưng hôm nay so với Kiệt Sâm xa lại càng xa.

Nhưng vào giờ khắc này, trong lòng Tư Lí Lan Tạp không hề tiếc nuối, chỉ có kiêu ngạo.

Đúng vậy, hắn kiêu ngạo, kiêu ngạo vì bản thân đã đứng cùng một chỗ với Kiệt Sâm ở lần đại hội kia, cùng quyết đấu công bình. Từ đó hắn đặt mục tiêu vượt qua Kiệt Sâm, hôm nay thấy thực lực Kiệt Sâm càng cao thì khát vọng của hắn càng lớn.

Điều này cũng giống như ganh đua trong bạn cùng trang lứa, nhưng nếu là đối mặt với một thiên tài vĩnh viễn vượt qua mình thì chỉ có duy nhất là ngưỡng mộ.

Kiệt Sâm giảng thuật đã xong một hồi lâu thì Bổn Kiệt Minh đại sư cùng Ngõa Đặc đại sư mới hồi phục tinh thần.

- Khó trách, khó trách, phong hệ Linh Sư trên đại lục rất ít người có tạo nghệ cao về linh dược học, nguyên lai là nguyên nhân này.

Ngõa Đặc đại sư tự nhủ, ánh mắt nhìn Kiệt Sâm vẻ phức tạp.

Ngõa Đặc đại sư từ lúc thí luyện sinh tồn đã tìm hiểu tư liệu về Kiệt Sâm tư liệu. Vốn hắn vẫn cho rằng, thiên tài Linh Dược Sư như trong tư liệu cũng chỉ hơi mạnh hơn Địch Ni Toa là ngũ giai trung cấp linh dược Tông Sư, tuyệt không mạnh hơn quá nhiều. Dù sao Địch Ni Toa cũng là thiên tài linh dược học khó gặp.

Nhưng sau khi nghe Kiệt Sâm giảng giải thì Ngõa Đặc đại sư biết mình đã sai, sai rất không theo lẽ thường.

Kiệt Sâm trước mặt căn bản không phải là thiên tài linh dược học mà là một đại sư linh dược sư đã có thành tựu lớn lao, thậm chí rất có cơ hội trong thời gian ngắn vượt qua phạm trù đại sư.