Dược Thần

Chương 636: Cửu cung ngự linh trận



- Ông!

Kim sắc viên cầu rung rung, kim hệ nguyên tố kết giới trực tiếp thi triển ra!

- Cút ngay!

Trong miệng Kiệt Sâm quát một tiếng, hắc sắc trọng kiếm trong tay đâm ra nhanh như thiểm điện, biến ảo thành một đạo ô sắc huyễn ảnh.

- Oanh!

Tiếng nổ mạnh khủng bố vang lên, trong tiếng rống giận dữ của Nham Giáp Long Hạt, một đạo nhân ảnh từ trong sơn cốc mạnh mẽ vọt ra ngoài, trên người hắn máu tươi giàn giụa, tốc độ nhanh tới mức không thể tưởng tượng, ngay lập tức biến mất bên trong khu núi rừng.

- Hống! Hống! Hống!

Vô số tiếng phẫn nộ gầm rú sau lưng Kiệt Sâm, hơn trăm đầu Nham Giáp Long Hạt vốn ban đầu chỉ trêu đùa trào phúng, tại thời khắc này đều điên cuồng, thổ hệ linh lực lan tràn rống giận, xông thẳng về phương hướng Kiệt Sâm bỏ chạy.

Nhưng Kiệt Sâm uống vào tật phong dược tề, đem tốc độ của Thiểm Lôi Dực mở ra tới tối đa, giờ phút này tốc độ của hắn cơ hồ đã đạt tới cực hạn hoàng linh sư thất giai đỉnh phong, Nham Giáp Long Hạt chỉ là hoàng cấp linh thú thất giai bình thường, không am hiểu tốc độ, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh Kiệt Sâm biến mất cuối chân trời.

- Hống!

Thanh âm tiếng rống giận dữ rung trời, vốn Nham Giáp Long Hạt đều cảm nhận được Kiệt Sâm tồn tại nên tựa như mèo thấy chuột, muốn trêu đùa hí lộng đến khi nào hết hứng sẽ giết chết đối phương, nhưng không ngờ Kiệt Sâm liều mạng chạy thoát khiến chúng nó vô cùng phẫn nộ.

Thanh âm tiếng gào rống cực lớn quanh quẩn bên trong sơn cốc, qua một hồi lâu đàn Nham Giáp Long Hạt mới bình tĩnh trở lại, dần dần tán đi.

Bên trong bí cảnh thí luyện, cánh rừng bao la bạt ngàn một biển xanh biếc, xa xa nhìn lại không thấy biên giới, linh lực nồng đậm bao phủ phảng phất như tiên cảnh mông lung, cho người ta một loại cảm giác mỹ cảm mơ hồ.

Gió núi thổi qua, lá cây giống như sóng biển thổi gợn rào rạt, không ngừng chảy tràn.

- Xuy!

Bên trên cánh rừng bao la bạt ngàn, đột nhiên vang lên tiếng gió rít kịch liệt, một thân ảnh từ nơi xa bay tới, lam tử sắc lôi quang lóe lên dưới bầu trời rồi biến mất, cuối cùng ẩn vào trong khu núi rừng.

- Phốc phốc…

Đạo nhân ảnh vừa rơi vào trong rừng, trong miệng lập tức phun ra ngụm máu tươi, thần sắc tái nhợt quần áo rách toang, toàn thân vô cùng chật vật.

Người này chính là Kiệt Sâm vừa thoát khỏi Không Tịch Cốc, trên áo bào của hắn loang lổ vết máu nhìn thấy thật giật mình, hiển nhiên đã bị tổn thương không nhẹ.

- Hô…

Một đạo hỏa diễm lan tràn đem quần áo trên người Kiệt Sâm thiêu đốt thành tro tàn đồng thời không gian giới chỉ trên tay trái hắn chợt sáng lên, một bộ quần áo mới tinh bao bọc khắp thân thể hắn.

Bên trong bí cảnh thí luyện của Linh Dược Sư Tháp tràn đầy nguy hiểm, nếu mặc quần áo đầy mùi máu tươi rất dễ dàng đưa tới linh thú, nếu bình thường Kiệt Sâm cũng không sợ, nhưng hiện tại hắn bị thương, Kiệt Sâm không thể không cảnh giác.

Thay đổi một bộ quần áo mới, đôi mắt Kiệt Sâm như điện nhanh chóng tìm kiếm một nơi vắng vẻ yên tĩnh, sau đó khoanh chân ngồi xuống hồi phục lại.

- Ông!

Linh Thần Quyết vận chuyển, thanh sắc viên cầu trong đầu Kiệt Sâm lại xoay tròn lần nữa, một tia sinh mệnh lực nhanh chóng từ trong thanh sắc viên cầu tràn ra mãnh liệt, sau đó tiến nhập vào trong thân thể Kiệt Sâm.

- Xuy…xuy… Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nhờ mộc hệ nguyên tố trị liệu vết thương, Kiệt Sâm cảm giác thân thể của mình giống như được sống lại, hắn nhịn không được rên rỉ một tiếng, đồng thời thân thể bị trọng thương rất nhanh liền khép lại.

Ở bên ngoài thân thể hắn từng vết thương nhìn thật đáng sợ, từng tế bào mới lại sinh sôi, chỉ một lát sau miệng vết thương máu tươi đầm đìa giờ phút này đã hoàn toàn lành hẳn chỉ lưu lại chút vết sẹo nhợt nhạt mà thôi.

Nếu để cho các linh sư khác nhìn thấy một màn này chỉ sợ đã sớm giật mình nói không ra lời, năng lực khôi phục của linh sư bình thường có quan hệ trực tiếp tới cấp bậc của hắn, giờ phút này năng lực khôi phục khủng bố của Kiệt Sâm dù là đế linh sư bát giai cũng chưa hẳn có được, nhưng lại có thể thể hiện ngay trên người tôn linh sư lục giai cao cấp như Kiệt Sâm.

- Hô!

Không biết trôi qua bao lâu, Kiệt Sâm thở mạnh một hơi thật dài, đôi mắt đột nhiên mở ra, bắn ra một đạo quang mang chói mắt sau đó hoàn toàn thu liễm lại.

- Khi nãy đúng thật là quá nguy hiểm, nếu không phải ta liều mạng lao ra phỏng chừng hiện tại đã chết bên trong sơn cốc kia!

Trong miệng Kiệt Sâm thì thào, vừa nghĩ chuyện vừa phát sinh, trên trán hắn không tự chủ được tuôn mồ hôi lạnh.

Với thực lực hiện tại của Kiệt Sâm, có rất nhiều linh kỹ linh hoàn trợ giúp, nếu gặp phải hoàng linh sư thất giai cao cấp đều có đủ sức đánh một trận, nhưng đối diện với hơn trăm đầu Nham Giáp Long Hạt, hắn thật sự không hề có chút phần thắng.

Khi số lượng nhiều đến mức đạt tới một trình độ biến chất, như vậy đã không còn là vấn đề về số lượng, hơn trăm đầu Nham Giáp Long Hạt cho dù là đế linh sư bát giai gặp được cũng sẽ cảm thấy vô cùng đau đầu.

- Nhưng cuối cùng đã lấy được Ngũ Sắc Hoa tới tay, không uổng công vào bí cảnh thí luyện lần này!

Cảm thụ mười gốc Ngũ Sắc Hoa nằm bên trong không gian giới chỉ, khóe môi Kiệt Sâm nhịn không được hiện lên vẻ tươi cười.

- Hiện tại tài liệu đều đã đủ, ta phải tranh thủ thời gian tìm một chỗ phối chế Ngũ Hành Luân Hồi dược tề mới được!

Ngay lập tức Kiệt Sâm chợt cau chặt mày:

- Dược hiệu của Ngũ Sắc Hoa chỉ có thể duy trì thời gian hai canh giờ, nếu như trong hai canh giờ còn chưa tiến hành phối chế, như vậy sẽ biến thành vô dụng…

Trong lòng Kiệt Sâm suy nghĩ, che giấu thân hình của mình, linh thức khủng bố phóng thích ra, dò xét trong khu núi rừng.

Hắn cần tìm kiếm một chỗ yên tĩnh đến phối chế Ngũ Hành Luân Hồi dược tề.

Rốt cục sau một khắc, Kiệt Sâm đã tìm được một nơi thật tốt.

Đó là một mảnh rừng đá lởm chởm, loạn thạch che kín, bên trong có một mảnh đất trống không lớn, chung quanh sắp xếp vài khối đá lớn mất trật tự.

Khối đất trống không lớn, chỉ có thể dung nạp vài người đứng bên trong, nhưng vị trí rất khó bị người phát hiện.

Dò xét khắp chung quanh một vòng, phát hiện không có linh thú hay người nào tồn tại, Kiệt Sâm cũng không vội vã phối chế mà lấy ra linh hạch cùng linh tinh, một trận văn bút, bắt đầu vẽ linh lực trận văn khắp khu núi đá.

Linh dược sư phối chế cần một hoàn cảnh vô cùng yên tĩnh, đương nhiên với thực lực của Kiệt Sâm có động tĩnh vẫn có thể làm được, ban đầu khi hắn còn ở Áo Lan Đa vương thành, lúc đó Vi Ân cùng Áo Cổ Tư Đô kịch chiến trên không, hắn vẫn có thể chế biến ra một bình hoàng cấp dược tề đầu tiên kể từ khi đi tới thế giới này, nhưng hiện tại hắn đang ở bên trong bí cảnh thí luyện vô cùng nguy hiểm không thể khinh thường.

Ngũ Hành Đạo Quả bát giai chỉ có một cây, Kiệt Sâm không muốn đột nhiên có linh thú hay người nào đó xâm nhập làm hắn phối chế thất bại, cẩn thận một chút cũng không có chỗ xấu.

Sau nửa ngày, Kiệt Sâm đứng dậy, ở chung quanh thân thể hắn tuyên khắc những đạo linh lực trận văn thật phức tạp, mà mỗi trận nhãn đều có một viên linh hạch lục giai, bày theo phương vị cửu cung, từng đạo linh lực tinh tế tỉ mỉ từ trong đó không ngừng lưu động tuần hoàn.

Mà vị trí Kiệt Sâm chuẩn bị dùng phối chế là trung ương của đồ án cửu cung này.

Cửu Cung Ngự Linh Trận!

Đây là tên của trận pháp Kiệt Sâm bố trí, là một loại pháp trận phòng ngự cực kỳ nổi tiếng đời sau, một khi cấu thành có được uy lực khó lường.

Chẳng qua hiện tại thời gian thật có hạn, Kiệt Sâm chỉ có thể dùng trận đơn giản nhất, linh hạch khởi động trận văn cũng chỉ là linh hạch lục giai, mực vẽ linh văn cũng vô cùng thô ráp, không dùng đặc chế. Nhưng cho dù là như thế Cửu Cung Ngự Linh Trận đơn giản hóa này cũng đủ ngăn cản bất cứ linh thú lục giai nào công kích, cho dù có linh thú thất giai xuất hiện cũng đủ ngăn chặn hai đầu.

Sau khi làm xong hết thảy, Kiệt Sâm đi tới trước một tảng đá ở trung ương, sắc mặt hắn bình tĩnh, ánh mắt ngưng trọng, không gian giới chỉ không ngừng lập lòe, từng gốc tài liệu linh dược lập tức xuất hiện bên trên tảng đá…

Thiên Linh Lộ, Xích Mộc Long Tiên, Tỳ Ma Hiệp, Hỏa Đan Thạch, Thủy U Thảo, Bạch Thổ Phấn, Hắc Kim Thạch, Ngũ Sắc Hoa…cuối cùng xuất hiện chính là năm Ngũ Hành Đạo Quả màu sắc khác nhau.

Bên trong Thiên Linh Lộ là tài liệu thất giai mà Ngũ Hành Đạo Quả là tài liệu bát giai cực phẩm.

Hơn mười loại tài liệu phối chế Ngũ Hành Dược Tề được bày ra chỉnh tề trước mặt Kiệt Sâm, linh lực cùng khí tức tán dật ra ngoài, linh lực trong thiên địa gần như hỗn loạn, nhất thời khu vực này giống như tiên cảnh, ngũ sắc quang mang sáng lạn lưu chuyển, linh lực khí tức nồng đậm, mỹ luân mỹ hoán.

Có câu nói bảo vật được khai quật sẽ xuất hiện dị tượng, mỗi một loại bảo vật đều có khí tức đặc biệt của riêng mình, trên Tư Đặc Ân đại lục tài liệu thất giai được xưng là bảo vật, nhiều linh dược tài liệu chất chung một chỗ tạo thành ảnh hưởng thật sự kinh người, cũng may Kiệt Sâm bố trí Cửu Cung Ngự Linh Trận đề phòng linh lực khí tức tiết ra ngoài, nếu không khí tức bảo vật phát tán đủ hấp dẫn toàn bộ linh thú trong vòng mấy trăm dặm đổ xô tới cướp đoạt.

Không gian giới chỉ lại nhoáng lên, dụng cụ Tử Thủy Tinh vô giá của Tư Đặc Ân đại lục lập tức xuất hiện ngay trước mặt Kiệt Sâm.

Khi nhìn thấy tài liệu cùng dụng cụ trước mặt mình, Kiệt Sâm biểu hiện vẻ vô cùng bình tĩnh, ánh mắt như nước, những yêu cầu khi phối chế Ngũ Hành Luân Hồi dược tề đều hiện ra trong đầu hắn, không ngừng lướt qua.

Thời gian trôi qua từng giây phút, Kiệt Sâm vẫn chưa ra tay, vẫn yên lặng đứng nơi đó, giống như một pho tượng không còn hô hấp.

Giờ phút này đã qua một canh giờ kể từ khi hắn hái Ngũ Sắc Hoa, thời gian còn lại cũng không nhiều, nhưng ánh mắt hắn không hề có chút lo lắng.

Đột nhiên hai mắt Kiệt Sâm tuôn ra một đoàn ánh sáng chói mắt, hai tay hắn chợt động.

Trong nháy mắt ảo ảnh đầy trời, bao phủ lên toàn bộ dược liệu ngay trước mặt hắn.

- Oanh!

Thanh âm như sấm nổ bỗng nhiên vang lên giữa thiên địa, chấn kinh không gian!