Dược Thần

Chương 795: Xung đột kịch liệt



Nhưng giờ phút này bên trong đại sảnh, toàn bộ những quầy hàng thủy tinh cơ hồ đều bị đập nát, đại lượng mảnh vỡ vung vãi trên sàn nhà, trên sàn nhà còn có linh dược tề cùng tài liệu bị nện nát, đủ loại màu sắc linh dược tề văng ra tung tóe khắp nơi, trong không khí tán dật một cỗ mùi vị dược tề lan tỏa.

- Phanh! Phanh!

Trong đại sảnh không ngừng truyền đến thanh âm tiếng thủy tinh bị vỡ nát, nguyên một đám hộ vệ hung thần ác sát trong tay cầm vũ khí không ngừng nện vỡ những tủ thủy tinh, trong miệng không ngừng gầm rú la hét.

- Đập phá, đập hết cho ta, phường thị Linh Dược Sư công hội thật quá ác độc rồi, dám bán ra linh dược tề giả, giá cả đắt đỏ không nói, hôm nay thiếu chút nữa còn làm chết người, phường thị như vậy căn bản không xứng dừng chân trong Ngọc Linh Thành, còn tiếp tục kinh doanh một ngày, không biết sẽ còn bao nhiêu người bị hại, chết đi…

Ở một bên đại sảnh, một thanh niên có mái tóc dài màu vàng dung mạo anh tuấn đang chỉ huy những hộ vệ kia không ngừng động thủ, trong mắt tràn đầy vẻ hung dữ, ở bên cạnh hắn là một trung niên nam tử mặc trường bào hỏa hồng sắc đứng thẳng tắp như thanh trường thương, đôi mắt như điện, trên người tán dật khí tức khủng bố.

Nhìn qua những hộ vệ hung thần ác sát kia, trong đại sảnh rất nhiều phục vụ viên Linh Dược Sư công hội ánh mắt đều mang theo vẻ không đành lòng, phẫn nộ nhìn đám hộ vệ đập phá, trong đó không ít người bị tổn thương nhưng không ai dám bước lên ngăn cản, mà bên cạnh những phục vụ viên là hộ vệ của phường thị mặc linh sư phục trong tay cầm vũ khí, đôi mắt như phun lửa nhìn đám đại hán đang đập phá kia.

Trong đó có một bộ phận hộ vệ có chút chật vật, ngoài ra còn có một bộ phận hộ vệ câm như hến đứng một bên, trong ánh mắt mang theo vẻ sợ hãi.

Toàn bộ hộ vệ cùng phục vụ viên của phường thị đều đưa mắt nhìn vào một thân ảnh khôi ngô đứng giữa đại sảnh.

Đó là một nam tử tóc ngắn rám nắng mặc linh sư phục màu vàng đất, giờ phút này hắn cầm cự kiếm đứng trong đại sảnh, quần áo tổn hại, khóe môi dính máu tươi, cả người lộ vẻ vô cùng chật vật nhưng không hề có chút ý thối lui, hung dữ nhìn thẳng thanh niên tóc vàng.

Người này chính là thống lĩnh hộ vệ Kiệt Ân của phường thị thành bắc của Linh Dược Sư công hội, hoàng linh sư thất giai đê cấp thổ hệ.

- Bố Lạp Đạt thiếu gia, ngươi không nên quá phận, nơi này là phường thị Thải Hồng Tháp, ngươi dám ở nơi này nháo sự, Thải Hồng Tháp chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua đâu, khi Lỗ Nhĩ Tư đại nhân đến, lúc đó ngươi sẽ không được yên, còn không mau dừng tay cho ta!

Trong ánh mắt Kiệt Ân đầy vẻ phẫn nộ như muốn phun lửa, hung dữ nhìn Bố Lạp Đạt quát to.

- Ha ha, sẽ không dễ dàng bỏ qua? Cho ta biết tay? Phường thị Thải Hồng Tháp của ngươi bán ra loại sản phẩm giả này, hại một hộ vệ của ta suýt nữa bị mất mạng, các ngươi có dám nói? Công đạo ở trong lòng người, ta ở đây chờ chủ quản của Thải Hồng Tháp, ta muốn hắn cho ta một lời giải thích, không đưa cho ta được lời giải thích, ta phải đem toàn bộ phường thị này đập nát!

- Đập đi, hung hăng đập hết cho ta!

Thanh niên tóc vàng cắn răng lên tiếng, trong miệng kêu gào.

- Dừng tay cho ta, ta liều mạng với các ngươi!

Cuối cùng một ít hộ vệ phường thị không nhịn được nữa, trong miệng thét lớn, cầm vũ khí xông về phía đám đại hán đang phá phách.

- Còn dám động thủ? Muốn chết!

Những đại hán kia thấy nhóm hộ vệ xông lên, trong mắt đều toát ra ánh mắt tàn nhẫn, dừng việc đập phá vung vũ khí nghênh chiến nhóm hộ vệ.

Cuộc giao chiến kịch liệt nhanh chóng bắt đầu, toàn bộ năm sáu mươi hộ vệ phường thị chỉ có gần hai mươi người xông lên, hơn nữa đều là tam giai cùng tứ giai linh sư, không có ngũ giai tông linh sư, mà người của thanh niên tóc vàng mang tới lại có tới ba bốn mươi người, hơn nữa yếu nhất đều là tứ giai thiên linh sư, tuyệt đại bộ phận đều là ngũ giai tông linh sư, còn có hai lục giai tôn linh sư.

Quang mang ngũ sắc không ngừng sáng lên, thanh âm binh khí giao tranh vang đầy đại sảnh, cuộc chiến cơ hồ nghiêng về một bên, chỉ một lát những hộ vệ phường thị đều bị đánh máu tươi đầy người, nhưng bọn họ vẫn không hề thối lui, phẫn nộ chống cự.

- Ha ha, còn dám phản kháng, lúc trước ra tay đối với các ngươi quá nhẹ rồi, lần này cho các ngươi biết gia gia lợi hại!

Trong mắt mấy đại hán kia đều toát ra vẻ hung tợn, không ngừng động thủ.

- Đáng giận!

Trong đại sảnh, chứng kiến thủ hạ của mình bị trọng thương đẫm máu chống cự, trong lòng thống lĩnh Kiệt Ân cơ hồ rướm máu, miệng quát lớn, thực lực phóng thích, cự kiếm vung lên nhắm ngay đám đại hán phóng tới.

- Hừ!

Đúng lúc này, trung niên nhân đứng cạnh thanh niên tóc vàng chợt động, trường thường trong tay nâng lên, nhắm ngay thân ảnh Kiệt Ân xa xa đâm tới.

- Oanh long…

Một thương đâm ra, toàn bộ đại sảnh chợt nóng rực, hỏa hệ linh nguyên tố không ngừng tụ tập, một đầu hỏa diễm cự long lập tức hình thành trên đầu thương, gào thét nhắm ngay Kiệt Ân phóng tới.

Cảm nhận được sau lưng khác thường, sắc mặt thống lĩnh Kiệt Ân đại biến, thân hình quay ngược trở lại, cự kiếm đánh vào hỏa long bay tới.

Nhưng tốc độ của hỏa long thật quá nhanh, khi Kiệt Ân mới chém ra thì hỏa long đã vọt tới trước mặt của hắn.

- Oanh!

Thổ hệ linh lực khải giáp trên người Kiệt Ân thoáng chốc vỡ nát, linh lực đáng sợ xuyên thấu qua thân thể hắn, mang theo một chùm máu tươi, thân hình Kiệt Ân nặng nề rơi xuống sàn nhà cày ra một đạo khe rãnh thật sâu, sắc mặt trắng bệch, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi rơi vãi trên mặt đất, nhìn thấy thật giật mình.

Trung niên nhân một kích trúng đích, cũng không tiếp tục ra tay, thần sắc vô tình đứng trở về sau lưng thanh niên tóc vàng. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Kiệt Ân thống lĩnh, đừng làm ra phản kháng vô vị!

Thanh niên tóc vàng Bố Lạp Đạt cười lạnh lên tiếng.

Cục diện bên trong đại sảnh hoàn toàn nằm trong tay thanh niên tóc vàng, căn bản nghiêng hẳn về một bên.

- Thiếu gia, hiện tại chúng ta còn đập phá nữa không?

Một đám đại hán thấy quầy hàng thủy tinh đều đã đập nát, liền lên tiếng xin chỉ thị.

- Đập, vì sao không đập tiếp, tiếp tục cho ta!

Thanh niên tóc vàng nhìn qua đại sảnh, trên mặt lộ ra cười lạnh:

- Nơi này chỉ là tầng thứ nhất của phường thị, chỉ đặt chút ít đồ vật bình thường, rất nhiều thứ tốt đều đặt bên trong, chúng ta còn chưa nện xong đâu!

- Ha ha, thiếu gia anh minh!

Đám đại hán hét to, trên mặt lộ vẻ hưng phấn.

- Các ngươi dám!

Thống lĩnh Kiệt Ân bị trọng thương gian nan đứng lên, trong miệng quát lớn.

- Thống lĩnh Kiệt Ân, xem ra thương thế của ngươi không nặng đi, còn có khí lực đứng lên…

Một đại hán đầu trọc cấp bậc tôn linh sư lục giai cười lạnh đi tới:

- Hoàng linh sư thất giai ta còn chưa đánh qua bao giờ, ha ha, lần này cần thử xem sao…

- Dừng tay!

Ngay khi gã đầu trọc định ra tay, một thanh âm phẫn nộ vang lên bên ngoài đại sảnh, ngay lập tức ngoài cửa liền rối loạn.