Dưới Bóng Cây Sồi - Kim Sooji

Chương 346: Chương 346



Nàng ngây ngất chớp mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Wyvern bay vút lên bầu trời và vặn thân hình lớn của tên khổng lồ với móng vuốt sắc nhọn của nó, xé nó thành hai và ném lên không trung. Cơn gió phân tán máu đỏ sẫm theo mọi hướng, như thể máu đang được phun ra.

Max cảm nhận được chất lỏng tanh văng lên mặt mình, nhưng nàng không thể quay đầu. Một con wyvern khác lơ lửng trong không trung nuốt chửng con troll đã bị xé toạc, rồi một con khác lướt qua và bắt lấy những con quái khác.

Nàng cuối cùng cũng có thể hiểu toàn bộ tình hình. Những con Wyvern đã ném đá vào họ đột nhiên bắt đầu tấn công những con quái vật.

Một cảm giác nhẹ nhõm dữ dội liền ập đến nàng. Max cố gắng kìm nén tiếng nức nở sắp bật ra. Tâm trí của nàng choáng váng vì vui mừng. Riftan không sao cả. Chàng hẳn đã thành công trong việc xâm nhập vào tổ Wyvern theo kế hoạch.

Khi nàng nhìn lũ Wyvern tấn công những con troll một cách bừa bãi, nàng đã có thể tin rằng Ruth đã thành công trong việc thao túng công thức phép thuật. Bây giờ, những con quái vật đang tất bật chạy trốn khỏi Wyvern, và những người lính - ban đầu còn bối rối bởi tình huống bất ngờ, giờ đã lấy lại ý chí của họ và phản công.

Max đã có thể quan sát trận chiến một cách thoải mái hơn trước. Các hiệp sĩ của Remdragon, những người đã tản rộng ra ở phía Đông, chém lũ troll đang lao đến và phóng về phía thành phố với một cách điên cuồng.

Trong khi quân đội Hoàng gia Whedon theo sát sau họ, Kỵ binh của Osyria đã triển khai ở trung tâm vẫn giữ một khoảng cách nhất định để tránh bị cuốn vào cuộc tấn công của Wyvern và đẩy lùi từng con quái vật đang trốn thoát. Mặt khác, quân đội của Balto đang phản công kẻ thù một cách trực diện hơn.

Max co vai lại với nhau khi nàng nhìn xuống cơn thịnh nộ của Richt Bleston như một con quỷ. Người đàn ông cầm một thanh kiếm lớn đáng gờm dài 6 kvet (khoảng 180cm). Chuyển động của anh ta rất đẫm máu và đe dọa đến nỗi nó mang lại cảm giác ớn lạnh trên sống lưng của nàng.

Có lẽ người đàn ông đó nguy hiểm hơn nhiều so với những gì nàng nghĩ. Từ những chiến thuật tàn nhẫn như thiêu rụi xác của binh sĩ để dụ dỗ quái vật, đến khả năng mạnh mẽ đi khắp chiến trường… Đột nhiên, việc anh ta thù địch với Riftan trở thành một sự thật rất đáng lo ngại. Có lẽ người đàn ông đó sẽ gây ra nhiều hỗn loạn hơn sau khi cuộc chiến này kết thúc.

Khi nàng đắm chìm trong suy nghĩ đó, một sức nóng dữ dội đột nhiên bùng lên từ phía sau nàng. Nàng quay đầu khi cảm thấy đầu mình nóng bừng. Một trong những doanh trại chứa lương thực đang chìm trong ngọn lửa.

Nàng vội nhảy khỏi bức tường đất và băng qua mớ hỗn độn đó. Và sau khi gọi những người lính đã tập trung để cứu hỏa, nàng dùng phép để ném đống đất từ dưới chân và che phủ doanh trại.


May mắn thay, ngọn lửa đã được dập tắt nhanh chóng, nhưng lần này khói lại bốc lên từ những chuồng tạm thời dành cho đàn ngựa. Những con ngựa hoảng hốt, làm đứt những sợi dây thừng và chạy ra ngoài, và doanh trại trở nên lộn xộn ngay lập tức.

Nàng chạy đến chuồng ngựa khi suy ngẫm. Làm thế quái nào mà có hỏa hoạn? Lò lửa đã bị lật ngược trong cuộc bạo loạn sao? Max dừng lại và quỳ xuống mặt đất để sử dụng phép thuật dập tắt đám cháy. Cách đó vài chục kvett, nàng thấy những con goblin đang chạy, cầm những ngọn đuốc.

Nàng nhăn mặt. Việc lũ quái vật lại một lần nữa lẻn vào doanh trại và gây hỏa hoạn đã châm ngòi cho cơn thịnh nộ dữ dội của nàng. Max cau mày.

"G-goblin đang trốn ở đây! Nhanh lên, chặn chúng lại!"

Binh sĩ lập tức lấy giáo và kiếm và bắt đầu đuổi theo lũ goblin. Trong khi đó, Max dùng phép để dập lửa.

Ngay lúc đó, một tên quỷ lùn da sẫm màu lướt qua nàng. Max, không cần suy nghĩ, đã rút con dao găm của mình khi nhìn thấy nó sắp đốt doanh trại nơi cất giữ máng thức ăn. Nàng đâm con dao vào gáy của con quái vật một cách chính xác đến kỳ diệu.

Nhưng nàng sớm nhận ra hành động đó nguy hiểm như thế nào. Con goblin vặn vẹo dữ dội và vung lưỡi liềm nó đang cầm.

Max ngã xuống trong khi cố né đòn tấn công. Goblin không bỏ lỡ cơ hội và chạy về phía nàng. Nhưng lưỡi liềm của nó đã rơi xuống đất trước khi nó đến gần nàng. Nàng rùng mình khi cảm nhận được dòng máu ấm tuôn ra từ cổ yêu tinh trên mặt nàng. Một giọng nói cộc cằn vang lên từ bên cạnh nàng.

"Người ổn không?"

Max từ từ ngẩng đầu lên. Garrow đang đứng đó với một bên mắt nheo lại nhìn nàng. Nàng thở hổn hển khi nhìn thấy thanh kiếm trong tay cậu ta. Mặc dù tất cả những thương tích của cậu ta đã được chữa lành, Garrow vẫn đang bị đau đầu rất nhiều, và tầm nhìn ở một bên mắt vẫn chưa trở lại.

Nhưng cậu ta dường như không quan tâm rằng cậu ta vẫn chưa sẵn sàng để chiến đấu. Cậu ta giơ thanh kiếm của mình lên và nhìn xung quanh một cách cảnh giác, rồi kéo nàng lên bằng một tay.


"Có vẻ như có một đường hầm khác trên ngọn núi mà chúng ta chưa phát hiện ra. Tôi đã ra lệnh cho thuộc hạ tìm đường hầm và đóng nó rồi."

Nàng đứng thẳng dậy và cẩn thận nhìn xung quanh. Rõ ràng là vụ hỏa hoạn đột ngột đã khiến tất cả mọi người rơi vào hoảng loạn, ngay cả những binh sĩ đang chiến đấu ở tiền tuyến.

Những người lính đóng quân phía sau đơn vị trung tâm chạy đến bức tường đã bị sụp và vội dập lửa. Nhờ vậy, ngọn lửa nhánh chóng được dập tắt, nhưng vì những người lính đã rời đi, dường như có một khoảng trống trong hàng ngũ. Lũ troll đang đổ xô đến các đơn vị hậu cần.

"Đừng đi xa tôi!"

Garrow chém đầu tên khổng lồ đang chạy về phía cậu ta và bắt đầu đi nhanh cùng nàng. Cậu ta dường như đang cố rời xa khu chiến trường chính một chút.

Max đi theo và nhìn xung quanh với vẻ bối rối trên khuôn mặt. Xác chết của những người lính và quái vật lăn lộn trên mặt đất, và tiếng hét của Wyvern vẫn đang vang vọng trong không trung. Mọi thứ trông không thực một chút nào.

Max vật lộn để lấy lại sự điềm tĩnh của mình. Nhưng làm sao nàng có thể tỉnh táo khi những tên khổng lồ ăn thịt người- cao đến 8 kvett (khoảng 240cm) - vung rìu và chùy ở khắp mọi nơi. Tất cả những gì nàng có thể làm là di chuyển gần Garrow với đôi chân run rẩy của mình một cách máy móc.

Max cắn môi trong bất lực. Những cuộc xô xát diễn ra ở khắp mọi nơi, và hầu hết các doanh trại đã bị phá hủy. Cách đây không lâu, nàng đã bị thuyết phục rằng Quân Đồng minh đã chiếm lợi thế, nhưng chỉ trong vài phút, mọi thứ dường như đã thay đổi một lần nữa.

Nàng chưa kiểm tra tình hình lương thực, nhưng có lẽ họ đang ở trong một tình huống nghiêm trọng hơn nàng nghĩ. Nàng phát ra một tiếng rên rỉ tuyệt vọng khi nàng nhìn quanh trại - một mớ hỗn độn.

Ngay lúc đó, tiếng chuông vang lên từ phía trước. Nàng đã không nghe thấy tín hiệu ngay. Lúc đầu, nàng nhầm nó là tiếng kêu của Wyvern, nhưng chỉ sau khi nghe nó vài lần nữa, nàng mới nhận ra rằng đó là tín hiệu chiến thắng của Lực lượng Đồng minh.


Max nhìn lên ngọn đồi trong hoài nghi. Sao họ có thể báo tin chiến thắng trong một tình huống như vậy? Trong khi nhìn chằm chằm vào bức tường lâu đài được bao quanh bởi ánh sáng nền với vẻ khó hiểu trên khuôn mặt, một điều kỳ lạ đập vào mắt nàng.

Max, người đã nheo mắt lại, đột nhiên cứng đờ người. Hàng chục lá cờ màu vàng đồng đang phấp phới trên bức tường bên ngoài xung quanh thành phố. Max trèo lên tường để có tầm nhìn gần hơn. Sau đó, nàng có thể nhìn thấy các Hiệp sĩ Volose đang đứng trên tường thành và vẫy những là cờ.

"Tất cả đã đi theo kế hoạch của Chỉ huy. Họ đã đánh chiếm thành phố trong khi lũ quái đi ra ngoài."

Garrow, người đã đi theo nàng, lẩm bẩm với giọng nói đầy niềm tự hào. Max gật đầu khi nàng cảm thấy nghẹn ngào trong cổ họng. Cuối cùng, họ đã thành công xâm chiếm pháo đài của quái vật.

Trong tình huống bất ngờ, lũ quái vật dường như đã hoàn toàn mất kiểm soát. Khi lũ troll chạy lên đồi để lấy lại lâu đài đã bị xâm chiếm, những mũi tên lửa đổ xuống chúng.

Những con quái vật đang ào ạt lao về phía lâu đài vội vàng đổi hướng và va chạm với lũ quái đã theo sau chúng, và những con quái vật bắt đầu trộn lẫn và đánh nhau. Kuahel Leon, người đang nhìn vào cảnh tượng một cách lạnh lùng, giơ thanh kiếm và hét lên.

"Tất cả tiểu đội tiến lên!"

Chẳng mấy chốc, đội quân trung tâm tiến về phía thành phố. Quân đoàn Troll điên cuồng vẫn chống lại cho đến cùng. Nhưng cuộc công kích từ mọi hướng khiến chúng bất lực. Cuối cùng, chưa đến một giờ sau, xác chết của quái vật bao phủ toàn bộ khu vực.

"Có vẻ như tất cả đã kết thúc rồi."

Annette, người đã đến bên nàng, lẩm bẩm trong một giọng mệt mỏi. Max chỉ nhìn lên trên ngọn đồi với vẻ ngơ ngác trên khuôn mặt, hoài nghi rằng cuộc chiến dường như sẽ không bao giờ chấm dứt lại kết thúc nhanh hơn nàng mong đợi.

Nàng không thể rũ bỏ nỗi sợ rằng điều gì đó bất ngờ có thể xảy ra một lần nữa ở một nơi khác, rằng nó có thể gây ra một cuộc bạo loạn. Tuy nhiên, khi thông điệp chiến thắng vang lên một lần nữa từ trên phía bức tường, sự lo lắng của nàng dần dần lắng xuống.

Không thể chịu đựng nữa, nàng chạy lên đồi. Những vũng máu bám vào đế giày của nàng, như thể nàng đang đi trong bùn lạnh. Tuy nhiên, nàng không dừng lại. Nàng tuyệt vọng di chuyển đôi chân như chì của mình, bỏ qua tiếng gọi của những người khác.

Không biết nàng đã bước qua bao nhiêu xác chết cho đến khi nàng đến cổng lâu đài. Nàng có một cảm giác mơ hồ rằng có lẽ cảnh tượng này sẽ khắc trong tâm trí nàng như một cơn ác mộng trong suốt phần đời còn lại của mình. Nhưng lạ thay, nàng không thấy sợ hãi. Có lẽ nàng không còn cảm giác nữa.


Với suy nghĩ đó, nàng chạy vào cánh cổng vòm rộng mở. Sau đó, nàng nhìn quanh thành phố hoang tàn làm bằng đá và sắt.

Các tòa nhà xếp ở bên trái và phải của con đường đều to lớn, và đáng ngạc nhiên, chúng được xây dựng theo phong cách của Roem. Max, người đang nhìn xung quanh như thể bị ám ảnh bởi thứ gì đó, thấy các hiệp sĩ đang đốt xác chết của quái vật và quay về hướng đó.

Hẳn đã có những trận chiến khốc liệt diễn ra trong thành phố. Các xác chết của những con quái vật chủng tộc phụ như người sói và ogre chất đống trong một quảng trường rộng, và máu thì chảy vào mương mà họ đã đào bên đường.

Nàng cảm thấy nỗi sợ hãi dâng trào lần nữa, và đi nhanh hơn. Khi nàng chạy dọc theo con đường rộng từ cổng lâu đài đến quảng trường, trái tim nàng đập mạnh đến nỗi nàng không thể kiểm soát được.

Max nhảy lên cầu thang tối, bị nhấn chìm trong một sự lo lắng kỳ lạ. Không lâu sau đó, nàng có thể nhìn thấy những lá cờ của quân đội Hoàng gia Whedon cách đó không xa. Tuy nhiên, nàng không thấy cờ của Remdragon đâu cả.

Cảm thấy ngày càng lo sợ, nàng quay lại và bắt đầu bước đi. Khi nàng đi qua cổng thứ hai, một không gian mở với những đống đá mở rộng trước mặt nàng.

Nàng cau mày một lúc trước ánh mặt trời chói chang từ phía trước, rồi nhìn xung quanh như thể cảnh giác. Và nàng tìm thấy một hiệp sĩ với vóc dáng nổi bật đứng sừng sững giữa đống tàn tích và ngừng thở.

Trong một khoảnh khắc, nàng không thể nghĩ đến bất cứ điều gì. Nàng đứng nhìn chàng như thể bị đóng băng trong vài giây. Riftan vô cùng gầy. Nhưng thực tế là không ai bị thương khiến nàng muốn quỳ xuống và cảm tạ Chúa.

Max loạng choạng, khó khăn lắm mới có thể tiến về phía chàng. Như thể cảm nhận được sự hiện diện của nàng, Riftan nhanh chóng quay đầu lại.

Max choáng váng. Khi nàng bắt gặp đôi mắt đen láy của chàng, dường như tất cả sự tự chủ mà nàng đã giữ rất lâu đang sụp đổ. Nàng bật khóc và chạy về phía chàng. Riftan đứng yên với sự bất ngờ trong ánh mắt, mở rộng vòng tay và ôm lấy nàng.

"Chúa ơi… là nàng thật sao?" (sweettttttt TT)

Chàng lẩm bẩm khi nhìn xuống mặt nàng trong hoài nghi.