Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 137: Ta đập chết ngươi!





Lời này của Lãnh Mang vừa nói ra, tức thì chọc giận không ít người ở đây. Bởi vì, trong số bọn họ có không ít người hình thù chính là thân người đầu chó, bị Lãnh Mang nói như vậy, chẳng phải là muốn đem đầu của bọn hắn chặt xuống hay sao?





“Đánh hắn, nhất định phải đánh hắn!”



“Cốt Đầu đại nhân, đánh chết tên khốn kiếp này đi, chúng ta cùng nhau đi vào cướp đoạt thông đạo!”



“…”



Ngay sau đó, giống như là bầy ong vỡ tổ, một đám ma binh không ngừng gào rống liên tục, quyết tâm đánh chết Lãnh Mang bằng được mới thôi.



Nhưng hiển nhiên, thực lực của tên Lãnh Mang này rất mạnh, chỉ bằng một đám ma binh như bọn họ còn không người nào dám xông lên.



Nhưng vào lúc này, ở phía sau lưng đội ngũ của bọn họ, không biết là ai, lại cầm lấy một khúc xương trắng, hướng về phía trước mặt của Lãnh Mang ném tới. Động tác của người này cực kỳ mau lẹ, ngay cả Lãnh Mang cũng không kịp phòng bị, trên khuôn mặt của hắn nhất thời bị đánh trúng một cái. May là da mặt của hắn tương đối dầy, mà khúc xương này cũng không có lực công kích quá mạnh, nên hắn chỉ hơi cảm thấy nóng rát một chút mà thôi.



Thế nhưng, ở ngay trước mặt mọi người bị kẻ khác ném khúc xương vào mặt như vậy, Lãnh Mang có thể chịu đựng được sao?



Ngay tức thì, chỉ thấy Lãnh Mang bạo rống lên một tiếng, sau đó toàn bộ khí thế trên người của hắn cũng buông ra. Đồng thời, trong miệng của Lãnh Mang quát to một tiếng: “Là ai? Là tên khốn kiếp nào vừa mới ném ta? Ngươi có gan thì chui ra đây, ta nhất định sẽ bẻ gãy cái tay chó của ngươi!”



Lần này, nghe được tiếng quát của Lãnh Mang, hiển nhiên không có kẻ nào ngu ngốc đứng ra. Ngay cả Cốt Đầu cũng trợn mắt hốc mồm nhìn lấy khúc xương đang nằm ngay ngắn ở dưới chân của mình.



Phốc…



Nhưng ngay sau, Cốt Đầu dường như có chút kìm nén không được, trong miệng của hắn bộc phát ra một tiếng cười to, một tay chỉ về phía khuôn mặt đang tức giận đến đỏ chót của Lãnh Mang, một tay đập lên đùi, cười lớn tiếng nói: “Ha ha ha, ta nói Lãnh Mang, ngươi cũng quá đáng đời rồi đi!”



Nói xong, hắn còn đặc biệt hướng về phía đội ngũ của mình, giơ lên ngón tay cái, nói ra: “Mặc dù ta không biết là người huynh đệ nào ném khúc xương này vào mặt của tên khốn Lãnh Mang, nhưng vị huynh đệ này thật sự làm rất chính xác, rất hợp với tâm ý của ta! Ha ha ha!”



Nghe được tiếng cười vang dội của Cốt Đầu, Lãnh Mang cảm giác như khuôn mặt của mình lại bị tát mạnh vài cái bạt tai. Chính vì thế, hắn lúc này cũng bạo nộ, chỉ tay về phía Cốt Đầu mà gầm rống một tiếng: “Con mẹ nó, Cốt Đầu, ông đây hôm nay phải đập chết lũ ngu ngốc các ngươi, đem đầu chó của các ngươi giẫm ở dưới chân, sau đó phóng uế mười năm, để cho các ngươi cảm nhận thấy sự sỉ nhục của ta hôm nay!”



“Phi, con mẹ nó Lãnh Mang, trước kia ta cũng nhìn ngươi không được thuận mắt. Hôm nay không cần ngươi phải nói nhiều như vậy, nếu ngươi có gan thì đến đây đi!”



Lúc này, ngay cả Cốt Đầu cũng thô tục nhổ lấy một bãi nước bọt, đặc biệt hung hăng mà nhìn lấy Lãnh Mang.



“Mẹ nó, ta sợ ngươi chắt?”



Nói xong, cũng không cần đợi đến Cốt Đầu xông lên, trên tay của Lãnh Mang đã xách lên một cây búa lớn, hướng về phía đỉnh đầu của Cốt Đầu đập xuống.



“Đến hay lắm!”



Ngay sau đó, Cốt Đầu cũng không nhường nhịn, cầm lên một khúc xương trắng, giống như xương đùi của một loại ma thú khổng lồ nào, đụng vào một chỗ với Lãnh Mang.



Hai người bọn họ vừa mới xông vào nhau, đại chiến tức thì nổ ra. Mà từ phía bên trong cốt sơn, những tên ma binh thuộc phe của Lãnh Mang cũng lao ra ngoài. Bọn họ vừa rồi nghe được tiếng rống của Lãnh Mang, hiển nhiên là biết được ở bên ngoài đã xảy ra chuyện.



Chính vì thế, lúc vừa chui ra ngoài, nhìn thấy đại đội trưởng của mình cùng với đại đội trưởng của đối phương đánh nhau, bọn họ cũng không chút chần chừ, hướng về phía người đồng cấp bên phía còn lại mà xông lên chém giết.



“Lãnh Mang, tên khốn kiếp nhà ngươi là chưa ăn cơm sao? Làm sao lại yếu ớt như đàn bà như vậy?”



“Con mẹ nó, Cốt Đầu, ngươi vừa nói cái gì? Ta đập chết ngươi!”



Trong lúc hai người vừa đối chiến với nhau, trong miệng vẫn không quên đem lời nhục mạ cùng nhau nói ra. Nhất thời, một bầu không khí náo động, nhiệt huyết sôi trào. Làm cho Triệu Vũ đang ẩn nấp ở phía sau, trong lòng cũng có cảm giác ngứa tay.



Đúng vậy, đoạn xương trắng vừa rồi là do Triệu Vũ cố ý ném ra. Ngay lúc bí mật theo sau đội ngũ đến đây, trông thấy bên trong cốt sơn còn có một chi đội ngũ khác, trong lòng không khỏi phiền não không yên, không biết làm như thế nào mới có thể xâm nhập đi vào bên trong.



Nhưng Triệu Vũ lại không ngờ đến, bên trong đội ngũ của tên Cốt Đầu này, lại có người chịu ra sức như vậy, còn dám mở miệng mắng tên Lãnh Mang kia. Thừa cái cơ hội này, Triệu Vũ hiển nhiên liền nảy ra ý định xấu, muốn dùng một chiêu mượn đao giết người. Đồng thời còn nấp ở phía sau, làm một cái ngư ông đắc lợi.



Thế nhưng, Triệu Vũ cũng không biết rằng, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi. Trong lúc hắn đang hí hửng chờ đợi hai bên đội ngũ của Cốt Đầu và Lãnh Mang đánh nhau. Thì ở phía sau lưng của hắn, cũng có một chi đội ngũ khác đang ẩn nấp, chờ đợi thời cơ.



“Đại nhân, hai tên Cốt Đầu và Lãnh Mang kia thật sự là quá ngu ngốc. Ngay cả bản thân bị lợi dụng cũng không phát hiện ra được. Nhưng mà, thuộc hạ cảm thấy rất kỳ lạ, trên người của tên tiểu tử kia không có khí tức của Ma tộc chúng ta. Ngay cả thực lực của hắn cũng rất yếu? Chẳng lẽ, tên này không phải là người của Ma giới, là đám nô lệ vừa bị bắt đến Ma giới cách đấy không lâu hay sao?”

Lời này của Lãnh Mang vừa nói ra, tức thì chọc giận không ít người ở đây. Bởi vì, trong số bọn họ có không ít người hình thù chính là thân người đầu chó, bị Lãnh Mang nói như vậy, chẳng phải là muốn đem đầu của bọn hắn chặt xuống hay sao?





“Đánh hắn, nhất định phải đánh hắn!”



“Cốt Đầu đại nhân, đánh chết tên khốn kiếp này đi, chúng ta cùng nhau đi vào cướp đoạt thông đạo!”



“…”



Ngay sau đó, giống như là bầy ong vỡ tổ, một đám ma binh không ngừng gào rống liên tục, quyết tâm đánh chết Lãnh Mang bằng được mới thôi.




Nhưng hiển nhiên, thực lực của tên Lãnh Mang này rất mạnh, chỉ bằng một đám ma binh như bọn họ còn không người nào dám xông lên.



Nhưng vào lúc này, ở phía sau lưng đội ngũ của bọn họ, không biết là ai, lại cầm lấy một khúc xương trắng, hướng về phía trước mặt của Lãnh Mang ném tới. Động tác của người này cực kỳ mau lẹ, ngay cả Lãnh Mang cũng không kịp phòng bị, trên khuôn mặt của hắn nhất thời bị đánh trúng một cái. May là da mặt của hắn tương đối dầy, mà khúc xương này cũng không có lực công kích quá mạnh, nên hắn chỉ hơi cảm thấy nóng rát một chút mà thôi.



Thế nhưng, ở ngay trước mặt mọi người bị kẻ khác ném khúc xương vào mặt như vậy, Lãnh Mang có thể chịu đựng được sao?



Ngay tức thì, chỉ thấy Lãnh Mang bạo rống lên một tiếng, sau đó toàn bộ khí thế trên người của hắn cũng buông ra. Đồng thời, trong miệng của Lãnh Mang quát to một tiếng: “Là ai? Là tên khốn kiếp nào vừa mới ném ta? Ngươi có gan thì chui ra đây, ta nhất định sẽ bẻ gãy cái tay chó của ngươi!”



Lần này, nghe được tiếng quát của Lãnh Mang, hiển nhiên không có kẻ nào ngu ngốc đứng ra. Ngay cả Cốt Đầu cũng trợn mắt hốc mồm nhìn lấy khúc xương đang nằm ngay ngắn ở dưới chân của mình.



Phốc…



Nhưng ngay sau, Cốt Đầu dường như có chút kìm nén không được, trong miệng của hắn bộc phát ra một tiếng cười to, một tay chỉ về phía khuôn mặt đang tức giận đến đỏ chót của Lãnh Mang, một tay đập lên đùi, cười lớn tiếng nói: “Ha ha ha, ta nói Lãnh Mang, ngươi cũng quá đáng đời rồi đi!”



Nói xong, hắn còn đặc biệt hướng về phía đội ngũ của mình, giơ lên ngón tay cái, nói ra: “Mặc dù ta không biết là người huynh đệ nào ném khúc xương này vào mặt của tên khốn Lãnh Mang, nhưng vị huynh đệ này thật sự làm rất chính xác, rất hợp với tâm ý của ta! Ha ha ha!”



Nghe được tiếng cười vang dội của Cốt Đầu, Lãnh Mang cảm giác như khuôn mặt của mình lại bị tát mạnh vài cái bạt tai. Chính vì thế, hắn lúc này cũng bạo nộ, chỉ tay về phía Cốt Đầu mà gầm rống một tiếng: “Con mẹ nó, Cốt Đầu, ông đây hôm nay phải đập chết lũ ngu ngốc các ngươi, đem đầu chó của các ngươi giẫm ở dưới chân, sau đó phóng uế mười năm, để cho các ngươi cảm nhận thấy sự sỉ nhục của ta hôm nay!”



“Phi, con mẹ nó Lãnh Mang, trước kia ta cũng nhìn ngươi không được thuận mắt. Hôm nay không cần ngươi phải nói nhiều như vậy, nếu ngươi có gan thì đến đây đi!”



Lúc này, ngay cả Cốt Đầu cũng thô tục nhổ lấy một bãi nước bọt, đặc biệt hung hăng mà nhìn lấy Lãnh Mang.



“Mẹ nó, ta sợ ngươi chắt?”



Nói xong, cũng không cần đợi đến Cốt Đầu xông lên, trên tay của Lãnh Mang đã xách lên một cây búa lớn, hướng về phía đỉnh đầu của Cốt Đầu đập xuống.



“Đến hay lắm!”



Ngay sau đó, Cốt Đầu cũng không nhường nhịn, cầm lên một khúc xương trắng, giống như xương đùi của một loại ma thú khổng lồ nào, đụng vào một chỗ với Lãnh Mang.



Hai người bọn họ vừa mới xông vào nhau, đại chiến tức thì nổ ra. Mà từ phía bên trong cốt sơn, những tên ma binh thuộc phe của Lãnh Mang cũng lao ra ngoài. Bọn họ vừa rồi nghe được tiếng rống của Lãnh Mang, hiển nhiên là biết được ở bên ngoài đã xảy ra chuyện.



Chính vì thế, lúc vừa chui ra ngoài, nhìn thấy đại đội trưởng của mình cùng với đại đội trưởng của đối phương đánh nhau, bọn họ cũng không chút chần chừ, hướng về phía người đồng cấp bên phía còn lại mà xông lên chém giết.



“Lãnh Mang, tên khốn kiếp nhà ngươi là chưa ăn cơm sao? Làm sao lại yếu ớt như đàn bà như vậy?”



“Con mẹ nó, Cốt Đầu, ngươi vừa nói cái gì? Ta đập chết ngươi!”



Trong lúc hai người vừa đối chiến với nhau, trong miệng vẫn không quên đem lời nhục mạ cùng nhau nói ra. Nhất thời, một bầu không khí náo động, nhiệt huyết sôi trào. Làm cho Triệu Vũ đang ẩn nấp ở phía sau, trong lòng cũng có cảm giác ngứa tay.




Thế nhưng, Triệu Vũ cũng không biết rằng, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi. Trong lúc hắn đang hí hửng chờ đợi hai bên đội ngũ của Cốt Đầu và Lãnh Mang đánh nhau. Thì ở phía sau lưng của hắn, cũng có một chi đội ngũ khác đang ẩn nấp, chờ đợi thời cơ.



“Đại nhân, hai tên Cốt Đầu và Lãnh Mang kia thật sự là quá ngu ngốc. Ngay cả bản thân bị lợi dụng cũng không phát hiện ra được. Nhưng mà, thuộc hạ cảm thấy rất kỳ lạ, trên người của tên tiểu tử kia không có khí tức của Ma tộc chúng ta. Ngay cả thực lực của hắn cũng rất yếu? Chẳng lẽ, tên này không phải là người của Ma giới, là đám nô lệ vừa bị bắt đến Ma giới cách đấy không lâu hay sao?”