Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 68: Biết được đứa nhỏ này không có vấn đề gì lớn



 

 

Thế nên, trước mấy lời đe dọa của Tom, Elicia tỏ ra vô cùng khinh miệt, cười khẩy một cái.

 

“Hừ, ngay cả sủng vật của chủ nhân, ngươi cũng dám động tay động chân. Ta hỏi, ai cho ngươi cái lá gan như vậy?”

 

Vừa nói, Elicia vừa tỏa ra khí tức cường giả Thánh Vực trung kỳ đỉnh phong của mình, dọa cho Tom sợ hãi đến vội vàng lui ngược về phía sau mấy bước liên tục, toàn thân cao thấp đều trở nên run rẩy không thôi.

 

“Không thể nào? Ngươi… ngươi làm sao lại trở nên mạnh như vậy?”

 

Trước kia, thực lực của Elicia so với hắn chỉ ngang bằng, thậm chí đẳng cấp còn kém hơn một bậc. Nên mặc dù có e ngại với danh tiếng điên cuồng của nàng, hắn cũng sẽ không sợ khi đối mặt với nàng. Nhưng lúc này cảm nhận được khí tức của nàng so với đoàn trưởng của hắn không hề thua kém một chút nào. Hơn nữa, từ trong linh cảm của mình, hắn còn ẩn ẩn cảm nhận được thực lực của nữ nhân trước mặt so với đoàn trưởng Hắc Long còn mạnh hơn một bậc.

 

Nhìn thấy gã đàn ông trước mặt bị khí thế của mình dọa sợ, ý khinh miệt ở trên mặt của Elicia càng thêm nồng đậm.

 

Mà lúc này, nhóm người của Triệu Vũ cũng vừa lúc đuổi kịp đến. Ánh mắt của Triệu Vũ đầu tiên là rơi trên người Tiểu Long, thấy nó không có bị vết thương gì nghiêm trọng, tảng đá lớn ở trong lòng của hắn mới được buông lỏng xuống. Sau đó, hắn nhìn nhìn Elicia, cũng hướng nàng gật đầu ra hiệu.

 

Elicia vừa nhìn liền hiểu ý nghĩ của hắn, ánh mắt của nàng nhìn về hướng đám người Hắc Long chẳng khác nào người chết. Trong lúc nhất thời, Tom hơi có chút lạnh ở sống lưng.

 

“Tiểu Long, ngươi không sao chứ?”

 

Nhìn thấy vẻ mặt uể oải của Tiểu Long đang hướng về phía mình nhìn tới, Triệu Vũ không khỏi cưng yêu mà sờ lên trên đầu của nó một cái. Tiểu Long cũng cảm nhận được sự lo lắng của hắn dành cho mình, nên nó nhịn không được mới dụi cái đầu của mình ở trên người của hắn. Sau đó, trong miệng nó gầm nhẹ một tiếng, tỏ ý vô cùng ủy khuất.

 

Biết được đứa nhỏ này không có vấn đề gì lớn, chỉ là bị suy yếu một chút mà thôi. Đương nhiên, thông qua trao đổi bằng ánh mắt vừa rồi của hắn với Elicia, hắn cũng biết nguyên nhân cụ thể bên trong là như thế nào.

 

Vì thế, lúc này hắn mới đem cái đầu nhỏ của Tiểu Long vuốt ve một trận, dùng để an ủi nó. Sau đó, hắn còn lấy trong ngực ra một cái hộp ngọc, bên trong đó là một quả trái cây tỏa ra hào quang vô cùng rực rỡ. Quả trái cây này, tất nhiên là thần quả ở trong mắt của đám tu sĩ ở trên Thiên Long đại lục, Thiên Long quả.

 

Hắn muốn ngay tại chỗ này, để cho Tiểu Long phục dụng Thiên Long quả, đem thực lực của nó tăng lên. Sau đó, hắn sẽ để cho đám người kia biết được, chọc giận một con rồng thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng như thế nào.

 

Dường như cảm nhận được khí tức quen thuộc từ trên Thiên Long quả, trong hai mắt của Tiểu Long lập tức dấy lên tinh thần. Trên miệng của nó, cũng bắt đầu phát ra âm thanh cực kỳ non nớt, mà cũng vô cùng quen thuộc.

 

“Đói… đói…”

 

Nghe được âm thanh lúc này của Tiểu Long, Triệu Vũ nhịn không được mà bật cười lên thanh tiếng. Sau đó, hắn cũng không chút do dự, đem Thiên Long quả ném qua cho Tiểu Long. Con rồng nhỏ này không có cái gì gọi là thưởng thức, nó một ngụm liền đem quả trái cây này nuốt xuống bụng, sau đó ánh mắt híp lại bộ dáng vô cùng hưởng thụ.

 

Nhìn thấy biểu lộ lúc này của nó, Triệu Vũ thật sự là nhịn không được mà cúi đầu xuống hôn lên trên mặt của nó một ngụm. Thấy vậy, Tiểu Long cũng thè lưỡi liếm ở trên mặt hắn.

 

Tom lúc này trông thấy Triệu Vũ cùng Tiểu Long tỏ ra thân mật như vậy, trong con ngươi của hắn nhất thời bộc lộ ra một tia sát khí. Đặc biệt là từ lúc Triệu Vũ xuất hiện cho đến bây giờ, đều chưa từng nhìn lấy hắn, hoàn toàn coi hắn như là không khí. Nhất là, nhìn thấy thực lực của Triệu Vũ chỉ có đạt đến cấp A, trong lòng của Tom càng thêm bốc lên hỏa khí ngùn ngụt.

 

“Tên khốn này có tài năng gì? Hắn vì sao có thể sở hữu một đầu sủng vật mạnh mẽ đến như vậy?”

 

Càng nghĩ, ý định giết chết Triệu Vũ để cướp đoạt Tiểu Long càng bùng cháy mạnh mẽ ở trong lòng của Tom. Tất nhiên, tên này cũng không phải là người ngu, có Elicia đã đạt đến cấp bậc Thánh Vực đứng ở đây, hắn cũng không dám dấy lên bất kỳ một ý nghĩ ngu xuẩn nào. Mà chỉ thản nhiên nhìn lấy Elicia, rồi nói: “Elicia, ngươi bây giờ mặc dù đã đạt được thực lực rất mạnh. Nhưng ngươi cũng nên nhớ rằng, người của các ngươi đã nằm trong tay của chúng ta. Nếu như ngươi không để cho ta rời đi, đám thuộc hạ của ngươi nhất định sẽ không có được kết cục tốt đẹp gì!”

Ý nghĩ của Tom lúc này rất đơn giản, hắn biết được Elicia là một người rất coi trọng thuộc hạ của mình. Nên lúc này hắn muốn dùng tính mạng của các nàng để tạo ra uy hiếp, khiến cho Elicia phải kiêng kỵ, sợ ném chuột vỡ bình.

 

Thế nên, trước mấy lời đe dọa của Tom, Elicia tỏ ra vô cùng khinh miệt, cười khẩy một cái.

 

“Hừ, ngay cả sủng vật của chủ nhân, ngươi cũng dám động tay động chân. Ta hỏi, ai cho ngươi cái lá gan như vậy?”

 

Vừa nói, Elicia vừa tỏa ra khí tức cường giả Thánh Vực trung kỳ đỉnh phong của mình, dọa cho Tom sợ hãi đến vội vàng lui ngược về phía sau mấy bước liên tục, toàn thân cao thấp đều trở nên run rẩy không thôi.

 

“Không thể nào? Ngươi… ngươi làm sao lại trở nên mạnh như vậy?”

 

Trước kia, thực lực của Elicia so với hắn chỉ ngang bằng, thậm chí đẳng cấp còn kém hơn một bậc. Nên mặc dù có e ngại với danh tiếng điên cuồng của nàng, hắn cũng sẽ không sợ khi đối mặt với nàng. Nhưng lúc này cảm nhận được khí tức của nàng so với đoàn trưởng của hắn không hề thua kém một chút nào. Hơn nữa, từ trong linh cảm của mình, hắn còn ẩn ẩn cảm nhận được thực lực của nữ nhân trước mặt so với đoàn trưởng Hắc Long còn mạnh hơn một bậc.

 

Nhìn thấy gã đàn ông trước mặt bị khí thế của mình dọa sợ, ý khinh miệt ở trên mặt của Elicia càng thêm nồng đậm.

 

Mà lúc này, nhóm người của Triệu Vũ cũng vừa lúc đuổi kịp đến. Ánh mắt của Triệu Vũ đầu tiên là rơi trên người Tiểu Long, thấy nó không có bị vết thương gì nghiêm trọng, tảng đá lớn ở trong lòng của hắn mới được buông lỏng xuống. Sau đó, hắn nhìn nhìn Elicia, cũng hướng nàng gật đầu ra hiệu.

 

Elicia vừa nhìn liền hiểu ý nghĩ của hắn, ánh mắt của nàng nhìn về hướng đám người Hắc Long chẳng khác nào người chết. Trong lúc nhất thời, Tom hơi có chút lạnh ở sống lưng.

 

“Tiểu Long, ngươi không sao chứ?”

 

Nhìn thấy vẻ mặt uể oải của Tiểu Long đang hướng về phía mình nhìn tới, Triệu Vũ không khỏi cưng yêu mà sờ lên trên đầu của nó một cái. Tiểu Long cũng cảm nhận được sự lo lắng của hắn dành cho mình, nên nó nhịn không được mới dụi cái đầu của mình ở trên người của hắn. Sau đó, trong miệng nó gầm nhẹ một tiếng, tỏ ý vô cùng ủy khuất.

 

Biết được đứa nhỏ này không có vấn đề gì lớn, chỉ là bị suy yếu một chút mà thôi. Đương nhiên, thông qua trao đổi bằng ánh mắt vừa rồi của hắn với Elicia, hắn cũng biết nguyên nhân cụ thể bên trong là như thế nào.

 

Vì thế, lúc này hắn mới đem cái đầu nhỏ của Tiểu Long vuốt ve một trận, dùng để an ủi nó. Sau đó, hắn còn lấy trong ngực ra một cái hộp ngọc, bên trong đó là một quả trái cây tỏa ra hào quang vô cùng rực rỡ. Quả trái cây này, tất nhiên là thần quả ở trong mắt của đám tu sĩ ở trên Thiên Long đại lục, Thiên Long quả.

 

Hắn muốn ngay tại chỗ này, để cho Tiểu Long phục dụng Thiên Long quả, đem thực lực của nó tăng lên. Sau đó, hắn sẽ để cho đám người kia biết được, chọc giận một con rồng thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng như thế nào.

 

Dường như cảm nhận được khí tức quen thuộc từ trên Thiên Long quả, trong hai mắt của Tiểu Long lập tức dấy lên tinh thần. Trên miệng của nó, cũng bắt đầu phát ra âm thanh cực kỳ non nớt, mà cũng vô cùng quen thuộc.

 

“Đói… đói…”

 

Nghe được âm thanh lúc này của Tiểu Long, Triệu Vũ nhịn không được mà bật cười lên thanh tiếng. Sau đó, hắn cũng không chút do dự, đem Thiên Long quả ném qua cho Tiểu Long. Con rồng nhỏ này không có cái gì gọi là thưởng thức, nó một ngụm liền đem quả trái cây này nuốt xuống bụng, sau đó ánh mắt híp lại bộ dáng vô cùng hưởng thụ.

 


“Tên khốn này có tài năng gì? Hắn vì sao có thể sở hữu một đầu sủng vật mạnh mẽ đến như vậy?”

 

Càng nghĩ, ý định giết chết Triệu Vũ để cướp đoạt Tiểu Long càng bùng cháy mạnh mẽ ở trong lòng của Tom. Tất nhiên, tên này cũng không phải là người ngu, có Elicia đã đạt đến cấp bậc Thánh Vực đứng ở đây, hắn cũng không dám dấy lên bất kỳ một ý nghĩ ngu xuẩn nào. Mà chỉ thản nhiên nhìn lấy Elicia, rồi nói: “Elicia, ngươi bây giờ mặc dù đã đạt được thực lực rất mạnh. Nhưng ngươi cũng nên nhớ rằng, người của các ngươi đã nằm trong tay của chúng ta. Nếu như ngươi không để cho ta rời đi, đám thuộc hạ của ngươi nhất định sẽ không có được kết cục tốt đẹp gì!”

Ý nghĩ của Tom lúc này rất đơn giản, hắn biết được Elicia là một người rất coi trọng thuộc hạ của mình. Nên lúc này hắn muốn dùng tính mạng của các nàng để tạo ra uy hiếp, khiến cho Elicia phải kiêng kỵ, sợ ném chuột vỡ bình.