Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 211: Thật sự rất lợi hại hay sao?”





Mà những viên đá ở trên tay Triệu Vũ lúc này, chính là con đường duy nhất để cho nàng có thể trở về Thánh Điện, đồng thời cũng mang đến cho nàng một hy vọng mới, hy vọng mình sẽ trở thành thánh nữ đời tiếp theo trong cuộc tranh đoạt diễn ra mười năm một lần của Thánh Điện vào nửa năm sau. Và đây cũng là cuộc giao dịch mà nàng đã cùng với Triệu Vũ trao đổi qua. Chỉ cần hắn có thể giúp nàng trở về Thánh Điện, đoạt lại ngôi vị thánh nữ, nàng sẽ để cho hắn biết được phương pháp liên thông đến Thần giới.





“Đủ rồi, chỉ cần dùng hết năm viên trong số đó là đủ rồi!”



Lúc này, nàng không chút chần chờ, đáp lại câu hỏi của Triệu Vũ. Mà Triệu Vũ sau khi nghe được câu trả lời chắc chắn của nàng, hắn cũng không có lưu lại ở đây quá lâu, trực tiếp mang theo Alice trở về tầng hầm bên dưới lòng đất, nơi đang lắp đặt truyền tống trận, chuẩn bị khởi động truyền tống trận, quay trở về Lang Sa đế quốc.







Ở một vùng hoang dã, năm bên ngoài thành phố Ba Lê, thủ đô của Lang Sa đế quốc. Trong một quán rượu, đặt ở bên trong một thị trấn nhỏ, một nữ kiếm sĩ với thân hình đầy đặn, bóc lửa, trên người mặc áo giáp ngắn, vừa đủ che chở bộ phận quan trọng trước ngực. Dưới eo là một cái nhuyễn giáp, cao ngang bắp đùi.



Ở bên cạnh nàng đặt lấy một thanh kiếm lớn, một chân của nàng gác lên trên bàn, vừa đưa tay nâng cóc rượu lớn đổ vào trong miệng uống, vừa lớn tiếng hô lên.



“Uống uống uống, chỉ cần một trong số các ngươi có thể thắng được lão nương, hôm nay lão nương sẽ ngủ với kẻ đó!”



Mà vây ở xung quanh của nàng lúc này, trên dưới có hơn mười mấy người, bọn họ đều là những tên thợ săn hoang dã, trong đó có không ít người thực lực rất mạnh. Thậm chí vài tên cường giả Thánh Vực cũng lẫn vào trong đó.



Nhưng hầu hết những kẻ này, mặt mày ai cũng đỏ lên vì uống nhiều rượu. Có kẻ còn chịu đựng không được, trực tiếp nôn ra tại trận, sau đó là một trận tiếng cười huyên náo cùng trêu đùa, khiêu khích.



“Mẹ nó, các người có phải là đàn ông hay không? Làm sao lại uống kém như vậy. Lão nương ta còn chưa có uống đã khát, đám các ngươi đều đã bị đổ gục hết rồi, như thế này còn chơi cái gì mà chơi? Cả đám các người, đều lăn về ngủ với đám lợn cái ở nhà hết đi!”



Nàng vừa uống, vừa quát lớn một trận, còn trực tiếp vung chân, đem một gã say rượu có ý định nôn lên người mình, đá bay thẳng ra bên ngoài quán rượu. Nhưng những người ở đây, nhìn nhiều quen mắt, đều không ai nói thêm tiếng nào. Chỉ có chủ của quán rượu, là từ đầu đến cuối đều cười đến vô cùng thích ý, hai mắt còn híp lại thành một đường thẳng.



“Con bà nó, nữ nhân này có còn là người hay không? Nàng ta đã uống hơn mười vạc lớn rồi, làm sao còn chưa say?”



Nhìn thấy nữ nhân này bưu hãn như vậy, thách đấu liên tục hơn mười mấy người mà vẫn không ai có thể thắng được nàng, rốt cuộc cũng có người nhịn không được mắng to.



Nhưng ngay sau đó, liền có người liếc mắt khinh thường, nhìn lấy kẻ đó.



“Ngươi là người mới có phải không? Ngay cả danh tính của nàng mà ngươi cũng không biết?”



“A, nàng ta là ai? Thật sự rất lợi hại hay sao?”



“Lợi hại hay không thì ta không biết, nhưng nàng chính là đoàn trưởng tiền nhiệm của Huyết Lệ dong binh đoàn, biệt danh của nàng là Hồng Nữ Irina!”



“A!”



Nghe được danh xưng của nàng, người kia nhất thời không khỏi giật mình hô lên một tiếng.



Mà đối với cuộc đạm luận của hai người này, chẳng có mấy ai để ý. Bởi vì, lúc này trong quán rượu đã ồn ào náo nhiệt đến loạn lên một bầy. Mà vị nữ cường nhân này, sau một hồi đổ gục không ít kẻ thách đầu, liền nhịn không được, lần nữa quát to lên một tiếng.



“Còn có ai, muốn đến đây đấu rượu với ta nữa không?”



Nhất thời, toàn bộ bầu không khí ở trong quán rượu trở nên im ắng đến lạ thường. Nếu như trước đó, hầu hết bọn họ còn hào hứng cùng nàng đối chiến một trận. Nhưng nhìn một đám nam nhân to khỏe, thực lực cường hãn bị nàng chuốc say nằm gục như chết ở trên bàn rượu, cả đám đều nhìn ra được, thực lực của nữ cường nhân này tuyệt đối là vô cùng cường đại, những người như bọn họ, không thể nào là đối thủ của nàng.



Thế nhưng, ở bên trong quán rượu còn chưa có ai lên tiếng trả lời, thì ở bên ngoài đột nhiên đi đến một nam, tám nữ. Toàn bộ những người phụ nữ này đều rất xinh đẹp. Trong đó có một thiếu nữ trông như công chúa, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng thánh khiết, trong trắng, khiến cho cả đám nam nhân đều không nhịn được mà nhìn mấy lần.



Đặc biệt là người nam nhân đi ở chính giữa, kẻ này nhìn không lớn hơn những thiếu nữ này bao nhiêu tuổi, trên người cũng được ẩn tàng khí tức, không ai biết rõ thực lực của hắn như thế nào. Nhưng nhìn vào trong ánh mắt của hắn, mọi người ở đây đều không nhịn được, có một loại cảm giác vô cùng tà dị, giống như bị một con quái vật nào đó đang để ý đến vậy.



“Chủ quán, cho chúng ta một bàn thức ăn và đồ uống!”



Nhóm người này vừa mới vào quán liền không để ý đến ánh mắt của tất cả mọi người ở đây, trực tiếp lựa chọn cho mình một vị trí rộng rãi nhất, sau đó gọi lên thức ăn.



Nhưng lúc này, không biết vì sao, người phụ nữ đang cùng với đám đàn ông ở trong quán rượu đánh cược với nhau, bỗng dưng hướng về phía tên nam nhân kia nhìn lại.



“Này anh bạn trẻ, anh bạn có muốn cùng tỷ tỷ đánh cược một trận với nhau hay không?”

“Đánh cuộc, muốn đánh cuộc như thế nào?”

Mà những viên đá ở trên tay Triệu Vũ lúc này, chính là con đường duy nhất để cho nàng có thể trở về Thánh Điện, đồng thời cũng mang đến cho nàng một hy vọng mới, hy vọng mình sẽ trở thành thánh nữ đời tiếp theo trong cuộc tranh đoạt diễn ra mười năm một lần của Thánh Điện vào nửa năm sau. Và đây cũng là cuộc giao dịch mà nàng đã cùng với Triệu Vũ trao đổi qua. Chỉ cần hắn có thể giúp nàng trở về Thánh Điện, đoạt lại ngôi vị thánh nữ, nàng sẽ để cho hắn biết được phương pháp liên thông đến Thần giới.





“Đủ rồi, chỉ cần dùng hết năm viên trong số đó là đủ rồi!”



Lúc này, nàng không chút chần chờ, đáp lại câu hỏi của Triệu Vũ. Mà Triệu Vũ sau khi nghe được câu trả lời chắc chắn của nàng, hắn cũng không có lưu lại ở đây quá lâu, trực tiếp mang theo Alice trở về tầng hầm bên dưới lòng đất, nơi đang lắp đặt truyền tống trận, chuẩn bị khởi động truyền tống trận, quay trở về Lang Sa đế quốc.







Ở một vùng hoang dã, năm bên ngoài thành phố Ba Lê, thủ đô của Lang Sa đế quốc. Trong một quán rượu, đặt ở bên trong một thị trấn nhỏ, một nữ kiếm sĩ với thân hình đầy đặn, bóc lửa, trên người mặc áo giáp ngắn, vừa đủ che chở bộ phận quan trọng trước ngực. Dưới eo là một cái nhuyễn giáp, cao ngang bắp đùi.



Ở bên cạnh nàng đặt lấy một thanh kiếm lớn, một chân của nàng gác lên trên bàn, vừa đưa tay nâng cóc rượu lớn đổ vào trong miệng uống, vừa lớn tiếng hô lên.



“Uống uống uống, chỉ cần một trong số các ngươi có thể thắng được lão nương, hôm nay lão nương sẽ ngủ với kẻ đó!”



Mà vây ở xung quanh của nàng lúc này, trên dưới có hơn mười mấy người, bọn họ đều là những tên thợ săn hoang dã, trong đó có không ít người thực lực rất mạnh. Thậm chí vài tên cường giả Thánh Vực cũng lẫn vào trong đó.



Nhưng hầu hết những kẻ này, mặt mày ai cũng đỏ lên vì uống nhiều rượu. Có kẻ còn chịu đựng không được, trực tiếp nôn ra tại trận, sau đó là một trận tiếng cười huyên náo cùng trêu đùa, khiêu khích.



“Mẹ nó, các người có phải là đàn ông hay không? Làm sao lại uống kém như vậy. Lão nương ta còn chưa có uống đã khát, đám các ngươi đều đã bị đổ gục hết rồi, như thế này còn chơi cái gì mà chơi? Cả đám các người, đều lăn về ngủ với đám lợn cái ở nhà hết đi!”



Nàng vừa uống, vừa quát lớn một trận, còn trực tiếp vung chân, đem một gã say rượu có ý định nôn lên người mình, đá bay thẳng ra bên ngoài quán rượu. Nhưng những người ở đây, nhìn nhiều quen mắt, đều không ai nói thêm tiếng nào. Chỉ có chủ của quán rượu, là từ đầu đến cuối đều cười đến vô cùng thích ý, hai mắt còn híp lại thành một đường thẳng.



“Con bà nó, nữ nhân này có còn là người hay không? Nàng ta đã uống hơn mười vạc lớn rồi, làm sao còn chưa say?”



Nhìn thấy nữ nhân này bưu hãn như vậy, thách đấu liên tục hơn mười mấy người mà vẫn không ai có thể thắng được nàng, rốt cuộc cũng có người nhịn không được mắng to.



Nhưng ngay sau đó, liền có người liếc mắt khinh thường, nhìn lấy kẻ đó.



“Ngươi là người mới có phải không? Ngay cả danh tính của nàng mà ngươi cũng không biết?”



“A, nàng ta là ai? Thật sự rất lợi hại hay sao?”



“Lợi hại hay không thì ta không biết, nhưng nàng chính là đoàn trưởng tiền nhiệm của Huyết Lệ dong binh đoàn, biệt danh của nàng là Hồng Nữ Irina!”



“A!”



Nghe được danh xưng của nàng, người kia nhất thời không khỏi giật mình hô lên một tiếng.



Mà đối với cuộc đạm luận của hai người này, chẳng có mấy ai để ý. Bởi vì, lúc này trong quán rượu đã ồn ào náo nhiệt đến loạn lên một bầy. Mà vị nữ cường nhân này, sau một hồi đổ gục không ít kẻ thách đầu, liền nhịn không được, lần nữa quát to lên một tiếng.



“Còn có ai, muốn đến đây đấu rượu với ta nữa không?”



Nhất thời, toàn bộ bầu không khí ở trong quán rượu trở nên im ắng đến lạ thường. Nếu như trước đó, hầu hết bọn họ còn hào hứng cùng nàng đối chiến một trận. Nhưng nhìn một đám nam nhân to khỏe, thực lực cường hãn bị nàng chuốc say nằm gục như chết ở trên bàn rượu, cả đám đều nhìn ra được, thực lực của nữ cường nhân này tuyệt đối là vô cùng cường đại, những người như bọn họ, không thể nào là đối thủ của nàng.



Thế nhưng, ở bên trong quán rượu còn chưa có ai lên tiếng trả lời, thì ở bên ngoài đột nhiên đi đến một nam, tám nữ. Toàn bộ những người phụ nữ này đều rất xinh đẹp. Trong đó có một thiếu nữ trông như công chúa, vẻ mặt lạnh lùng, nhưng thánh khiết, trong trắng, khiến cho cả đám nam nhân đều không nhịn được mà nhìn mấy lần.



Đặc biệt là người nam nhân đi ở chính giữa, kẻ này nhìn không lớn hơn những thiếu nữ này bao nhiêu tuổi, trên người cũng được ẩn tàng khí tức, không ai biết rõ thực lực của hắn như thế nào. Nhưng nhìn vào trong ánh mắt của hắn, mọi người ở đây đều không nhịn được, có một loại cảm giác vô cùng tà dị, giống như bị một con quái vật nào đó đang để ý đến vậy.



Nhưng lúc này, không biết vì sao, người phụ nữ đang cùng với đám đàn ông ở trong quán rượu đánh cược với nhau, bỗng dưng hướng về phía tên nam nhân kia nhìn lại.



“Này anh bạn trẻ, anh bạn có muốn cùng tỷ tỷ đánh cược một trận với nhau hay không?”

“Đánh cuộc, muốn đánh cuộc như thế nào?”