Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 52: Ta không muốn chết,



 

 

Thế nhưng, Triệu Vũ không có lập tức đáp ứng yêu cầu của nàng, mà im lặng đứng ở một bên quan sát, nói: “Không cần vội, so với chúng ta thì có rất nhiều người còn đang vội hơn nhiều!”

 

Lời này của Triệu Vũ vừa nói ra xong, từ bốn phương tám hướng đã có vô số thân ảnh lao về phía Thiên Long quả bay tới. Tất nhiên, trước khi tiến vào đoạt lấy Thiên Long quả, bọn họ cần phải vượt qua cửa ải của Địa Long.

 

Mà điều này giống như một loại thỏa thuận ngầm. Chỉ thấy, sau khi đám người này vừa xuất hiện, toàn bộ công kích của bọn họ đều hướng trên người của Địa Long thả tới. Ngay cả mấy con ma thú vừa rồi còn một bộ sợ hãi, tránh lui ở phía sau như Thằn Lằn và Tê Giác, lúc này cũng nhao lên trên người của Địa Long mà cắn xé.

 

Đang nằm yên ở bên ngoài kết giới canh giữ Thiên Long quả, lúc này bất ngờ bị một loạt công kích như vậy tập trung tấn công. Cho dù bản thể của Địa Long có lực phòng ngự rất kinh khủng, nhưng nó lúc này cũng nhịn không được mà rống lên một tiếng.

 

“Rống… lũ sâu kiến các ngươi, vậy mà cũng dám đánh lén ta?”

 

Trong lòng tức giận, miệng của nó lập tức phun ra một luồng hắc vụ, đem toàn bộ những kẻ công kích về phía mình bao trùm vào bên trong.

 

Ngay tức khắc, vô số tiếng la hét thảm thiết vang lên. Những thân ảnh vừa rồi còn điên cuồng hướng về phía Địa Long công kích, lúc này đều vô cùng kinh hãi mà lui về phía sau.

 

Thế nhưng, dụ hoặc của Thiên Long quả thật sự quá lớn. Bọn họ dù kinh sợ trước thực lực khủng bố của Địa Long, nhưng cũng không muốn bỏ đi như vậy.

 

Sau đó, lại một loạt công kích nữa hướng trên người của Địa Long phóng tới. Lần này bọn họ đã học khôn, cũng không có tiếp cận đến phạm vi công kích của Địa Long, mà từ phía xa luân phiên nhau ném ra công kích.

 

Với bản thể khổng lồ như vậy, lại bị một đám con kiến luân phiên nhau cắn xé, cho dù là Địa Long có thực lục rất cường đại, nhưng nó cũng không thể nào chống đỡ được bao lâu.

 

Rống! Rống!

 

Oanh… Oanh…

 

Trong tiếng rống tràn đầy tức giận của Địa Long, vết thương trên người của nó càng lúc càng trở nên nghiêm trọng. Mà đám người kia thì lại không muốn ngừng tay, bọn họ quyết tâm dồn cho Địa Long rơi vào chỗ chết.

 

Dù sao, để một đầu Địa Long có thực lực cường đại như vậy nhìn chằm chằm ở bên ngoài, bọn họ cũng không an tâm tiến vào bên trong tranh đoạt Thiên Long quả. Vì thế, đám người này trước tiên muốn diệt trừ đi Địa Long, sau đó bọn họ mới tiếp tục tranh đoạt sau cùng.

 

Thế nhưng, tình huống lúc này đã rơi vào trong mắt của Huyết Ma Vương. Mặc dù bản thân đang đại chiến với Long Kỵ Sĩ, nhưng tinh thần của Huyết Ma Vương vẫn phân ra quan sát bên dưới.

 

Chính vì thế, sau khi nhìn thấy một màn như vậy, phân thân của Huyết Ma Vương tức thì nổi giận đùng đùng, mắng: “Khốn kiếp, các ngươi chỉ là một lũ sâu bọ mà thôi, cũng dám cả gan tranh đoạt đồ vật với bổn vương?!”

 

Huyết Ma Vương vừa nổi giận, lập tức vung ra một chưởng, hướng về phía bên dưới vỗ xuống.

 

Chưởng ảnh hóa thành một bàn tay vô cùng lớn, như là một cái hồ máu rộng mấy trăm trượng, bao phủ hết toàn bộ không gian bên ngoài kết giới vừa rồi của Thiên Long quả.

 

Không có bất kỳ một tiếng động nào xảy ra, nhưng âm thanh của đám người bên dưới lúc này lại phát ra những tiếnng vô cùng kinh hãi.

 

“A, cứu ta… mau cứu ta…”

 

“Ta không muốn chết, ta không muốn chết!”

 

“A… a… a…”

 

Da thịt của những người này, sau khi bị bàn tay máu khổng lồ của Huyết Ma Vương vỗ xuống, tức thì bị phân tán ra, hóa thành bọt máu, rồi bị hấp thu một cách sạch sẽ, chỉ chừa lại một bộ hài cốt trắng hếu.

 

Mà những kẻ có thực lực mạnh hơn một chút, thì may mắn chật vật chạy thoát ra bên ngoài. Nhưng thương thế ở trên người của bọn họ, nhìn vào đều rất kinh khủng.

 

Có những kẻ bàn tay bị lột sạch hết nhục, chỉ lưu lại một cái xương trắng. Có kẻ trên người loang lổ tràn đầy vết máu, ngay cả chiến giáp trên người cũng bị đâm thủng.

 

Còn mấy đầu ma thú vừa rồi xông vào bên trong chiến trường, thì càng trở nên thê thảm hơn. Ngoại trừ mấy đầu ma thú có thực lực cường đại nhất, hầu như toàn bộ đều bị hóa thành bãi máu, chết đến không thể nào chết hơn.

 

Ngay cả Địa Long, lúc này bản thể khổng lồ của nó cũng bị thương vô cùng nghiêm trọng. Dù sao, một kích vừa rồi của Huyết Ma Vương cũng không phân được địch ta. Những nơi mà nó đi qua, đều là xương trắng rơi vãi khắp nơi.

May mắn lực phòng ngự của Địa Long vô cùng cường đại, nên cho dù nó là kẻ bị ảnh hưởng nhiều nhất, nhưng vẫn chưa đến mức bỏ mạng ngay tại trận, mà chỉ tạm thời suy yếu đi.

 

Thế nhưng, Triệu Vũ không có lập tức đáp ứng yêu cầu của nàng, mà im lặng đứng ở một bên quan sát, nói: “Không cần vội, so với chúng ta thì có rất nhiều người còn đang vội hơn nhiều!”

 

Lời này của Triệu Vũ vừa nói ra xong, từ bốn phương tám hướng đã có vô số thân ảnh lao về phía Thiên Long quả bay tới. Tất nhiên, trước khi tiến vào đoạt lấy Thiên Long quả, bọn họ cần phải vượt qua cửa ải của Địa Long.

 

Mà điều này giống như một loại thỏa thuận ngầm. Chỉ thấy, sau khi đám người này vừa xuất hiện, toàn bộ công kích của bọn họ đều hướng trên người của Địa Long thả tới. Ngay cả mấy con ma thú vừa rồi còn một bộ sợ hãi, tránh lui ở phía sau như Thằn Lằn và Tê Giác, lúc này cũng nhao lên trên người của Địa Long mà cắn xé.

 

Đang nằm yên ở bên ngoài kết giới canh giữ Thiên Long quả, lúc này bất ngờ bị một loạt công kích như vậy tập trung tấn công. Cho dù bản thể của Địa Long có lực phòng ngự rất kinh khủng, nhưng nó lúc này cũng nhịn không được mà rống lên một tiếng.

 

“Rống… lũ sâu kiến các ngươi, vậy mà cũng dám đánh lén ta?”

 

Trong lòng tức giận, miệng của nó lập tức phun ra một luồng hắc vụ, đem toàn bộ những kẻ công kích về phía mình bao trùm vào bên trong.

 

Ngay tức khắc, vô số tiếng la hét thảm thiết vang lên. Những thân ảnh vừa rồi còn điên cuồng hướng về phía Địa Long công kích, lúc này đều vô cùng kinh hãi mà lui về phía sau.

 

Thế nhưng, dụ hoặc của Thiên Long quả thật sự quá lớn. Bọn họ dù kinh sợ trước thực lực khủng bố của Địa Long, nhưng cũng không muốn bỏ đi như vậy.

 

Sau đó, lại một loạt công kích nữa hướng trên người của Địa Long phóng tới. Lần này bọn họ đã học khôn, cũng không có tiếp cận đến phạm vi công kích của Địa Long, mà từ phía xa luân phiên nhau ném ra công kích.

 

Với bản thể khổng lồ như vậy, lại bị một đám con kiến luân phiên nhau cắn xé, cho dù là Địa Long có thực lục rất cường đại, nhưng nó cũng không thể nào chống đỡ được bao lâu.

 

Rống! Rống!

 

Oanh… Oanh…

 

Trong tiếng rống tràn đầy tức giận của Địa Long, vết thương trên người của nó càng lúc càng trở nên nghiêm trọng. Mà đám người kia thì lại không muốn ngừng tay, bọn họ quyết tâm dồn cho Địa Long rơi vào chỗ chết.

 

Dù sao, để một đầu Địa Long có thực lực cường đại như vậy nhìn chằm chằm ở bên ngoài, bọn họ cũng không an tâm tiến vào bên trong tranh đoạt Thiên Long quả. Vì thế, đám người này trước tiên muốn diệt trừ đi Địa Long, sau đó bọn họ mới tiếp tục tranh đoạt sau cùng.

 

Thế nhưng, tình huống lúc này đã rơi vào trong mắt của Huyết Ma Vương. Mặc dù bản thân đang đại chiến với Long Kỵ Sĩ, nhưng tinh thần của Huyết Ma Vương vẫn phân ra quan sát bên dưới.

 

Chính vì thế, sau khi nhìn thấy một màn như vậy, phân thân của Huyết Ma Vương tức thì nổi giận đùng đùng, mắng: “Khốn kiếp, các ngươi chỉ là một lũ sâu bọ mà thôi, cũng dám cả gan tranh đoạt đồ vật với bổn vương?!”

 

Huyết Ma Vương vừa nổi giận, lập tức vung ra một chưởng, hướng về phía bên dưới vỗ xuống.

 

Chưởng ảnh hóa thành một bàn tay vô cùng lớn, như là một cái hồ máu rộng mấy trăm trượng, bao phủ hết toàn bộ không gian bên ngoài kết giới vừa rồi của Thiên Long quả.

 

Không có bất kỳ một tiếng động nào xảy ra, nhưng âm thanh của đám người bên dưới lúc này lại phát ra những tiếnng vô cùng kinh hãi.

 

“A, cứu ta… mau cứu ta…”

 

“Ta không muốn chết, ta không muốn chết!”

 

“A… a… a…”

 

Da thịt của những người này, sau khi bị bàn tay máu khổng lồ của Huyết Ma Vương vỗ xuống, tức thì bị phân tán ra, hóa thành bọt máu, rồi bị hấp thu một cách sạch sẽ, chỉ chừa lại một bộ hài cốt trắng hếu.

 

Còn mấy đầu ma thú vừa rồi xông vào bên trong chiến trường, thì càng trở nên thê thảm hơn. Ngoại trừ mấy đầu ma thú có thực lực cường đại nhất, hầu như toàn bộ đều bị hóa thành bãi máu, chết đến không thể nào chết hơn.

 

Ngay cả Địa Long, lúc này bản thể khổng lồ của nó cũng bị thương vô cùng nghiêm trọng. Dù sao, một kích vừa rồi của Huyết Ma Vương cũng không phân được địch ta. Những nơi mà nó đi qua, đều là xương trắng rơi vãi khắp nơi.

May mắn lực phòng ngự của Địa Long vô cùng cường đại, nên cho dù nó là kẻ bị ảnh hưởng nhiều nhất, nhưng vẫn chưa đến mức bỏ mạng ngay tại trận, mà chỉ tạm thời suy yếu đi.