Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 58: Biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.



 

 

Càng nghĩ, trong lòng của Huyết Ma Vương càng thêm gấp gáp. Nhưng hắn cũng không biết rằng, bản thân Triệu Vũ lúc này cũng không dễ chịu chút nào. Đừng nhìn thấy hắn ngoài mặt thì nhẹ nhõm như vậy, nhưng để duy trì được lồng sáng bên ngoài, lại vận dụng lực lương của U Minh Thần Hỏa, hai thứ này hắn phải dùng đến tinh huyết của mình mới có thể thôi động được.

 

Mà U Minh Thần Hỏa, thì do chính linh hồn của vị nữ thần bị phong ấn trên cánh tay phải của hắn truyền thụ. Mỗi lần hắn sử dụng thần hỏa, thì lực lượng linh hồn của nàng sẽ tiêu hao một phần. Đợi đến lúc lực lượng linh hồn của nàng tiêu hao hết, thần hỏa trên tay của hắn cũng không thể nào sử dụng được nữa. Nhưng quan trọng nhất là, một khi lực lượng linh hồn của nàng bị tiêu hao sạch, thì linh hồn của nàng sẽ lâm vào ngủ say. Ngắn thì chỉ ngủ đến vài năm, nhưng lâu thì có thể kéo dài đến trăm năm, vạn năm cũng không biết chừng.

“Nhân loại, hôm nay bản vương tạm tha cho ngươi một mạng, lần sau bản vương nhất định sẽ không để cho ngươi đắc ý như vậy nữa đâu, hừ!”

 

Lúc này, âm thanh của phân thân Huyết Ma Vương đột nhiên truyền vào trong tai của Triệu Vũ, sau đó thân hình của hắn mang theo biển máu cuồn cuộn cuốn vào bên trong hư không, biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.

 

Trong lúc nhất thời, sắc mặt của đám tu sĩ xung quanh đều biến hóa đến vô cùng quỷ dị. Mà bản thân Long Kỵ Sĩ đang ở gần đó, cũng đưa mắt nhìn vào hư không. Sau đó, ánh mắt của hắn mới rơi xuống trên người của Triệu Vũ.

 

Chỉ có điều, lúc này hắn lại lựa chọn im lặng, không có cùng Triệu Vũ lên tiếng nói chuyện, mà giống như đang suy nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt rất trầm tư.

 

Thấy phản ứng của bọn họ như vậy, Triệu Vũ trực tiếp liếc mắt khinh thường. Sau đó, hắn lặng lẽ mang theo Elicia, đi từng bước từng bước về phía nơi sinh trưởng của Thiên Long quả, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, kiên định.

 

Chắn ở trước vị trí cửa ra vào, thân hình khổng lồ của Địa Long lúc này nhìn thấy Triệu Vũ tiến dần về phía mình, trong con ngươi đục ngầu của nó, vậy mà hiện lên một vẻ kinh sợ. Sau đó, nó giống như một pho tượng đá, nằm yên lặng không dám thở mạnh một tiếng, cứ như thế để mặc cho Triệu Vũ vượt qua tiến vào

 

Thấy một màn như vậy, có không ít kẻ âm thầm khinh bỉ, mắng cho nó một trận. Thế nhưng, bản thân bọn họ cũng không dám tiến lên, cùng Triệu Vũ tranh đoạt thần quả.

 

Quả thật, một màn vừa rồi quá mức kinh tâm động phách. Cho dù là phân thân của Huyết Ma Vương, một trong tám Đại Ma Vương của Ma giới, còn bị công kích của Triệu Vũ dọa cho bỏ chạy mất dạng. Đám người ở đây, kẻ mạnh nhất cũng chính là gã Long Kỵ Sĩ của Thánh Điện. Nhưng kẻ này cũng không lên tiếng, đám người bọn họ có thể dám lên tiếng được sao?

 

Cho dù Thiên Long quả ở trong mắt tất cả những người ở đây đều coi là Thần quả. Nhưng ngay cả mạng sống cũng không thể nào giữ được, vậy đoạt đến thần quả thì có lợi ích gì?

 

Trên đời này, lợi ích tuy nhiên quan trọng, nhưng mạng sống đối với tất cả bọn họ mới chính là đồ vật quan trọng nhất. Cho dù là ma thú cũng vậy, thường ngày bọn chúng cuồng bạo, tàn nhẫn chém giết lẫn nhau. Nhưng đối mặt với tử vong, bọn chúng lập tức lựa chọn thần phục hoặc rút lui.

 

Nhưng ngay lúc Triệu Vũ chuẩn bị đem trái cây ở trên gốc Thiên Long quả này hái xuống, thì một âm thanh trầm thấp, tràn đầy lực lượng bỗng dưng truyền vào trong tai của hắn. Đồng thời, âm thanh này cũng truyền vào trong tai của tất cả mọi người xung quanh.

 

“Tráng sĩ, vừa rồi ngươi đã giúp cho Thánh Điện chúng ta đuổi đi một đầu Ma tộc cường đại, tạo được phước lành cho trăm triệu con dân trong thiên hạ. Đối với Thánh Điện chúng ta, ngươi chính là anh hùng, là dũng sĩ được vạn người kính ngưỡng. Chính vì thế, ta nhất định sẽ đem chuyện này về nói lại cho Thánh Điện, để cho Thánh Chủ ban danh hiệu dũng sĩ cho ngươi, trở thành một người anh hùng chân chính trên Thiên Long đại lục này.”

 

Ban đầu nghe đến việc Thánh Điện sẽ phong hiệu dũng sĩ cho Triệu Vũ, không ít người đều dùng ánh mắt hâm mộ cùng với ghen ghét mà nhìn lấy hắn. Thế nhưng, thái độ sau đó của Long Kỵ Sĩ, không khỏi làm cho Triệu Vũ nhíu mày lại.

 

“Đương nhiên, việc phong danh hiệu dũng sĩ này cũng không thể giải quyết trong thời gian ngắn được. Bất quá, chỉ cần ngươi chịu giao nộp lại toàn bộ thần quả đưa về cho Thánh Điện, ta bảo đảm bằng danh dự của mình, Thánh Chủ nhất định sẽ lập tức phong danh hiệu dũng sĩ vinh dự này cho người. Đồng thời, Thánh Điện còn có thể thu nhận ngươi làm thành viên chính thức của Thánh Điện, được Thánh Điện tài bồi trở thành một kỵ sĩ cao quý giống như ta!”

 

Nghe lời nói tràn đầy dụ hoặc của Long Kỵ Sĩ, đám người bên ngoài đều không khỏi ghen tị đến đỏ mắt.

 

Nếu là bọn họ, không cần do dự một chút nào liền quyết định làm theo yêu cầu của Long Kỵ Sĩ, đem thần quả giao nộp hết cho Thánh Điện, chấp nhận trở thành một thành viên của Thánh Điện.

Vì theo bọn họ nhìn thấy, thần quả mặc dù quý hiếm, nhưng bản thân của nó cũng không thể trợ giúp cho bọn họ tăng cường thực lực lên mạnh mẽ như Thánh Điện được. Huống hồ, sau khi trở thành một thành viên của Thánh Điện, địa vị và thân phận của bọn họ lập tức biến đối, trở nên vô cùng cao quý, hoàn toàn đủ sức để sánh ngang với bất kỳ một vị quốc vương nào trên Thiên Long đại lục.

 

Càng nghĩ, trong lòng của Huyết Ma Vương càng thêm gấp gáp. Nhưng hắn cũng không biết rằng, bản thân Triệu Vũ lúc này cũng không dễ chịu chút nào. Đừng nhìn thấy hắn ngoài mặt thì nhẹ nhõm như vậy, nhưng để duy trì được lồng sáng bên ngoài, lại vận dụng lực lương của U Minh Thần Hỏa, hai thứ này hắn phải dùng đến tinh huyết của mình mới có thể thôi động được.

 

Mà U Minh Thần Hỏa, thì do chính linh hồn của vị nữ thần bị phong ấn trên cánh tay phải của hắn truyền thụ. Mỗi lần hắn sử dụng thần hỏa, thì lực lượng linh hồn của nàng sẽ tiêu hao một phần. Đợi đến lúc lực lượng linh hồn của nàng tiêu hao hết, thần hỏa trên tay của hắn cũng không thể nào sử dụng được nữa. Nhưng quan trọng nhất là, một khi lực lượng linh hồn của nàng bị tiêu hao sạch, thì linh hồn của nàng sẽ lâm vào ngủ say. Ngắn thì chỉ ngủ đến vài năm, nhưng lâu thì có thể kéo dài đến trăm năm, vạn năm cũng không biết chừng.

“Nhân loại, hôm nay bản vương tạm tha cho ngươi một mạng, lần sau bản vương nhất định sẽ không để cho ngươi đắc ý như vậy nữa đâu, hừ!”

 

Lúc này, âm thanh của phân thân Huyết Ma Vương đột nhiên truyền vào trong tai của Triệu Vũ, sau đó thân hình của hắn mang theo biển máu cuồn cuộn cuốn vào bên trong hư không, biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.

 

Trong lúc nhất thời, sắc mặt của đám tu sĩ xung quanh đều biến hóa đến vô cùng quỷ dị. Mà bản thân Long Kỵ Sĩ đang ở gần đó, cũng đưa mắt nhìn vào hư không. Sau đó, ánh mắt của hắn mới rơi xuống trên người của Triệu Vũ.

 

Chỉ có điều, lúc này hắn lại lựa chọn im lặng, không có cùng Triệu Vũ lên tiếng nói chuyện, mà giống như đang suy nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt rất trầm tư.

 

Thấy phản ứng của bọn họ như vậy, Triệu Vũ trực tiếp liếc mắt khinh thường. Sau đó, hắn lặng lẽ mang theo Elicia, đi từng bước từng bước về phía nơi sinh trưởng của Thiên Long quả, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, kiên định.

 

Chắn ở trước vị trí cửa ra vào, thân hình khổng lồ của Địa Long lúc này nhìn thấy Triệu Vũ tiến dần về phía mình, trong con ngươi đục ngầu của nó, vậy mà hiện lên một vẻ kinh sợ. Sau đó, nó giống như một pho tượng đá, nằm yên lặng không dám thở mạnh một tiếng, cứ như thế để mặc cho Triệu Vũ vượt qua tiến vào

 

Thấy một màn như vậy, có không ít kẻ âm thầm khinh bỉ, mắng cho nó một trận. Thế nhưng, bản thân bọn họ cũng không dám tiến lên, cùng Triệu Vũ tranh đoạt thần quả.

 

Quả thật, một màn vừa rồi quá mức kinh tâm động phách. Cho dù là phân thân của Huyết Ma Vương, một trong tám Đại Ma Vương của Ma giới, còn bị công kích của Triệu Vũ dọa cho bỏ chạy mất dạng. Đám người ở đây, kẻ mạnh nhất cũng chính là gã Long Kỵ Sĩ của Thánh Điện. Nhưng kẻ này cũng không lên tiếng, đám người bọn họ có thể dám lên tiếng được sao?

 

Cho dù Thiên Long quả ở trong mắt tất cả những người ở đây đều coi là Thần quả. Nhưng ngay cả mạng sống cũng không thể nào giữ được, vậy đoạt đến thần quả thì có lợi ích gì?

 

Trên đời này, lợi ích tuy nhiên quan trọng, nhưng mạng sống đối với tất cả bọn họ mới chính là đồ vật quan trọng nhất. Cho dù là ma thú cũng vậy, thường ngày bọn chúng cuồng bạo, tàn nhẫn chém giết lẫn nhau. Nhưng đối mặt với tử vong, bọn chúng lập tức lựa chọn thần phục hoặc rút lui.

 

Nhưng ngay lúc Triệu Vũ chuẩn bị đem trái cây ở trên gốc Thiên Long quả này hái xuống, thì một âm thanh trầm thấp, tràn đầy lực lượng bỗng dưng truyền vào trong tai của hắn. Đồng thời, âm thanh này cũng truyền vào trong tai của tất cả mọi người xung quanh.

 

“Tráng sĩ, vừa rồi ngươi đã giúp cho Thánh Điện chúng ta đuổi đi một đầu Ma tộc cường đại, tạo được phước lành cho trăm triệu con dân trong thiên hạ. Đối với Thánh Điện chúng ta, ngươi chính là anh hùng, là dũng sĩ được vạn người kính ngưỡng. Chính vì thế, ta nhất định sẽ đem chuyện này về nói lại cho Thánh Điện, để cho Thánh Chủ ban danh hiệu dũng sĩ cho ngươi, trở thành một người anh hùng chân chính trên Thiên Long đại lục này.”

 

Nghe lời nói tràn đầy dụ hoặc của Long Kỵ Sĩ, đám người bên ngoài đều không khỏi ghen tị đến đỏ mắt.

 

Nếu là bọn họ, không cần do dự một chút nào liền quyết định làm theo yêu cầu của Long Kỵ Sĩ, đem thần quả giao nộp hết cho Thánh Điện, chấp nhận trở thành một thành viên của Thánh Điện.

Vì theo bọn họ nhìn thấy, thần quả mặc dù quý hiếm, nhưng bản thân của nó cũng không thể trợ giúp cho bọn họ tăng cường thực lực lên mạnh mẽ như Thánh Điện được. Huống hồ, sau khi trở thành một thành viên của Thánh Điện, địa vị và thân phận của bọn họ lập tức biến đối, trở nên vô cùng cao quý, hoàn toàn đủ sức để sánh ngang với bất kỳ một vị quốc vương nào trên Thiên Long đại lục.