Mặc dù tên sát thủ kia đã ẩn thân chạy đi, cũng có thể là ẩn nấp ở một chỗ nào đó để chờ đợi cơ hội. Nhưng Triệu Vũ lúc này vẫn tương đối hài lòng. Một là tên sát thủ này đã bị hắn đả thương rất nặng, tuyệt đối không có cơ hội tiến hành ám sát thêm một lần nào nữa. Trừ phi tên này muốn lựa chọn cái chết, nếu không, bây giờ hắn có lẽ đã chạy ra khỏi nơi chiên trường này khá xa rồi.
Thứ hai, thanh đoản kiếm trên tay của tên sát thủ này là một món đồ tốt. Mặc dù Triệu Vũ đối với đẳng cấp của các loại vũ khí đều không rõ ràng cho lắm. Nhưng cảm nhận được hàn khí toát ra từ thanh đoản kiếm này, hắn cũng phải hít vào một hơi khí lạnh. Nếu như vừa rồi thanh đoản kiếm này cắt vào trên người của hắn, hắn tin tưởng xương cổ của mình cũng sẽ bị cắt rơi. Đây tuyệt đối là một thanh hung khí cực kỳ sắc bén, cũng ẩn chứa sát khí cực kỳ kinh khủng.
Đối với thanh đoản kiếm này, Triệu Vũ càng cầm càng cảm thấy ưa thích, hắn lúc này thân ở bên trong chiến trường, nhưng vẫn không nhịn được mà mân mê hồi lâu, lại không nỡ buông tay.
“Cái này…”
Những thành viên còn lại của Hắc Long binh đoàn, lúc này nhìn thấy sát thủ của bọn hắn bị Triệu Vũ đánh chạy, cả đám đều không nhịn được mà kinh hãi hít hà không thôi.
Phải biết, thân phận của tên sát thủ vừa rồi không chỉ là thủ lĩnh sát thủ của Hắc Long dong binh đoàn, mà hắn còn là một kẻ vô cùng nổi danh ở trên sát thủ bản. Bởi vì, từ lúc xuất đạo đến nay, hắn chưa từng thất bại qua bao giờ. Chính vì thế, danh vọng của hắn ở trong giới sát thủ vô cùng cao, còn được xưng tụng là Talon Thần Thánh.
“Khốn kiếp!”
Lúc này, Hắc Long Vương đang đối chiến với Elicia, cũng nhìn thấy Talon bị Triệu Vũ đánh bị thương, ngay cả vũ khí cũng bị đoạt mất, hắn nhất thời không khỏi tức giận mà gầm lên một tiếng, lập tức muốn đem Elicia đẩy lui, sau đó ra tay giết chết Triệu Vũ ngay tại chỗ.
Nhưng thực lực của Elicia đâu phải là để bài trí. Mặc dù cùng lúc đối mặt với Hắc Long Vương và chiến sủng của hắn công kích tới, nàng vẫn không chút nào nao núng, bình tĩnh đem cả Hắc Long Vương và chiến sủng của hắn kiềm chế một cách chặt chẽ.
Ở một bên khác, sau một lúc đau đớn kêu rống vô cùng thảm thiết, Tom cuối cùng cũng không chịu đựng được tra tấn mà cắn lưỡi tự sát. Lúc này, thân thể của hắn mặc dù vẫn còn đang bốc cháy ngùn ngụt, nhưng khí tức sinh mệnh ở trên người đã tắt ngúm từ bao giờ.
Mà Tiểu Long sau khi nhìn thấy tên Tom này chết, nó cũng không chần chừ ở lại lâu, quyết định cùng với ba thiếu nữ hướng về phía đám người còn lại của Hắc Long quân đoàn mà xông tới.
Đối với thực lực của đám thành viên do Hắc Long Vương dẫn theo, ngoài một tên thủ lĩnh có thực lực cao nhất, đã đạt đến cấp bậc đại tông sư sơ kỳ, tương đương với cấp S-, so với Tiểu Long có thể coi như tương đồng. Nhưng nếu dùng thực lực chân chính mà nói, Tiểu Long vẫn nhỉnh hơn một bậc. Dù sao, Thiên Long Chân Hỏa của nó cũng không phải là để chơi, tuyệt đối có thể giúp nó vượt cấp chiến đấu.
Còn về phía ba thiếu nữ còn lại, chỉ có Lôi Ân Tĩnh Chi là thuộc về hệ chiến đấu chân chính, với lại thực lực của nàng cũng chỉ mới đạt đến cấp bậc tông sư trung kỳ, tương đương với cấp A. Riêng Lôi Ân Đình là mục sư, ngoài việc hỗ trợ trị liệu ở phía sau, nàng thực chất cũng không thể nào lao lên trước chiến đấu như pháp sư, hay chiến sĩ được.
Chỉ có Diana là tương đối toàn năng nhất. Nàng không chỉ có thể quan sát, hỗ trợ trên chiến trường. Nàng còn là một cung tiễn thủ vô cùng lợi hại. Nói như thế nào đi nữa, chủng tộc tinh linh của các nàng đối với chiến đấu vẫn rất thuần thục. Nếu có thể lợi dùng rừng cây để du đấu, nàng tuyệt đối là một tên sát thủ tầm xa ở trên chiến trường.
Huống hồ, lúc này Triệu Vũ cũng không có nhàn rỗi. Hắn sau khi đánh cho tên sát thủ kia bỏ chạy, cũng nhanh chóng tham gia vào bên trong chiến trường, hỗ trợ cho các nàng cùng với Tiểu Long nhanh chóng giải quyết đối thủ của mình.
Dù sao, với tuyền thừa của Long tộc, cùng với kế thừa năng lực của Tà Thần, chiến lực của Triệu Vũ tuyệt đối là đủ khả năng nghiền ép hết mọi đối thủ dưới Thánh Vực. Với lại, trên tay của hắn còn có thêm một thanh lợi khí như đoản kiếm của Talon. Có thể nói, Triệu Vũ bây giờ chẳng khác nào một tên sát thần, liên tục đem lấy tính mệnh của thủ hạ Hắc Long Vương mà gặt hái.
“A, khốn kiếp! Các người thật sự muốn đối đầu với Hắc Long quân đoàn của ta hay sao? Chẳng lẽ các ngươi đã quên rằng, người của các ngươi vẫn còn đang ở trong tay của ta. Chỉ cần ta hạ lệnh, những thủ hạ còn lại của ta nhất định sẽ đem đám nữ nhân đó tàn nhẫn chà đạp rồi giết chết!”
Rốt cuộc, chứng kiến từng tên thủ hạ của mình bị Triệu Vũ và mấy thiếu nữ cùng nhau phối hợp giết chết, Hắc Long Vương không thể nào nhẫn nhịn được nữa, tức giận rống lên một tiếng, lấy ra tính mạng của các thành viên Huyết Lệ dong binh đoàn mà đe dọa.
Nhất thời, gió lạnh thổi qua, từng tiếng lá cây xào xạc kêu lên, kết hợp với những âm thanh kêu gọi của dã thú vào lúc ban đêm, vẫn không cách nào làm tan đi bầu không khí âm lạnh lúc này ở trên chiến trường.
“Đây quả thật là đồ tốt!”
Mặc dù tên sát thủ kia đã ẩn thân chạy đi, cũng có thể là ẩn nấp ở một chỗ nào đó để chờ đợi cơ hội. Nhưng Triệu Vũ lúc này vẫn tương đối hài lòng. Một là tên sát thủ này đã bị hắn đả thương rất nặng, tuyệt đối không có cơ hội tiến hành ám sát thêm một lần nào nữa. Trừ phi tên này muốn lựa chọn cái chết, nếu không, bây giờ hắn có lẽ đã chạy ra khỏi nơi chiên trường này khá xa rồi.
Thứ hai, thanh đoản kiếm trên tay của tên sát thủ này là một món đồ tốt. Mặc dù Triệu Vũ đối với đẳng cấp của các loại vũ khí đều không rõ ràng cho lắm. Nhưng cảm nhận được hàn khí toát ra từ thanh đoản kiếm này, hắn cũng phải hít vào một hơi khí lạnh. Nếu như vừa rồi thanh đoản kiếm này cắt vào trên người của hắn, hắn tin tưởng xương cổ của mình cũng sẽ bị cắt rơi. Đây tuyệt đối là một thanh hung khí cực kỳ sắc bén, cũng ẩn chứa sát khí cực kỳ kinh khủng.
Đối với thanh đoản kiếm này, Triệu Vũ càng cầm càng cảm thấy ưa thích, hắn lúc này thân ở bên trong chiến trường, nhưng vẫn không nhịn được mà mân mê hồi lâu, lại không nỡ buông tay.
“Cái này…”
Những thành viên còn lại của Hắc Long binh đoàn, lúc này nhìn thấy sát thủ của bọn hắn bị Triệu Vũ đánh chạy, cả đám đều không nhịn được mà kinh hãi hít hà không thôi.
Phải biết, thân phận của tên sát thủ vừa rồi không chỉ là thủ lĩnh sát thủ của Hắc Long dong binh đoàn, mà hắn còn là một kẻ vô cùng nổi danh ở trên sát thủ bản. Bởi vì, từ lúc xuất đạo đến nay, hắn chưa từng thất bại qua bao giờ. Chính vì thế, danh vọng của hắn ở trong giới sát thủ vô cùng cao, còn được xưng tụng là Talon Thần Thánh.
“Khốn kiếp!”
Lúc này, Hắc Long Vương đang đối chiến với Elicia, cũng nhìn thấy Talon bị Triệu Vũ đánh bị thương, ngay cả vũ khí cũng bị đoạt mất, hắn nhất thời không khỏi tức giận mà gầm lên một tiếng, lập tức muốn đem Elicia đẩy lui, sau đó ra tay giết chết Triệu Vũ ngay tại chỗ.
Nhưng thực lực của Elicia đâu phải là để bài trí. Mặc dù cùng lúc đối mặt với Hắc Long Vương và chiến sủng của hắn công kích tới, nàng vẫn không chút nào nao núng, bình tĩnh đem cả Hắc Long Vương và chiến sủng của hắn kiềm chế một cách chặt chẽ.
Ở một bên khác, sau một lúc đau đớn kêu rống vô cùng thảm thiết, Tom cuối cùng cũng không chịu đựng được tra tấn mà cắn lưỡi tự sát. Lúc này, thân thể của hắn mặc dù vẫn còn đang bốc cháy ngùn ngụt, nhưng khí tức sinh mệnh ở trên người đã tắt ngúm từ bao giờ.
Mà Tiểu Long sau khi nhìn thấy tên Tom này chết, nó cũng không chần chừ ở lại lâu, quyết định cùng với ba thiếu nữ hướng về phía đám người còn lại của Hắc Long quân đoàn mà xông tới.
Đối với thực lực của đám thành viên do Hắc Long Vương dẫn theo, ngoài một tên thủ lĩnh có thực lực cao nhất, đã đạt đến cấp bậc đại tông sư sơ kỳ, tương đương với cấp S-, so với Tiểu Long có thể coi như tương đồng. Nhưng nếu dùng thực lực chân chính mà nói, Tiểu Long vẫn nhỉnh hơn một bậc. Dù sao, Thiên Long Chân Hỏa của nó cũng không phải là để chơi, tuyệt đối có thể giúp nó vượt cấp chiến đấu.
Còn về phía ba thiếu nữ còn lại, chỉ có Lôi Ân Tĩnh Chi là thuộc về hệ chiến đấu chân chính, với lại thực lực của nàng cũng chỉ mới đạt đến cấp bậc tông sư trung kỳ, tương đương với cấp A. Riêng Lôi Ân Đình là mục sư, ngoài việc hỗ trợ trị liệu ở phía sau, nàng thực chất cũng không thể nào lao lên trước chiến đấu như pháp sư, hay chiến sĩ được.
Chỉ có Diana là tương đối toàn năng nhất. Nàng không chỉ có thể quan sát, hỗ trợ trên chiến trường. Nàng còn là một cung tiễn thủ vô cùng lợi hại. Nói như thế nào đi nữa, chủng tộc tinh linh của các nàng đối với chiến đấu vẫn rất thuần thục. Nếu có thể lợi dùng rừng cây để du đấu, nàng tuyệt đối là một tên sát thủ tầm xa ở trên chiến trường.
“A, khốn kiếp! Các người thật sự muốn đối đầu với Hắc Long quân đoàn của ta hay sao? Chẳng lẽ các ngươi đã quên rằng, người của các ngươi vẫn còn đang ở trong tay của ta. Chỉ cần ta hạ lệnh, những thủ hạ còn lại của ta nhất định sẽ đem đám nữ nhân đó tàn nhẫn chà đạp rồi giết chết!”
Rốt cuộc, chứng kiến từng tên thủ hạ của mình bị Triệu Vũ và mấy thiếu nữ cùng nhau phối hợp giết chết, Hắc Long Vương không thể nào nhẫn nhịn được nữa, tức giận rống lên một tiếng, lấy ra tính mạng của các thành viên Huyết Lệ dong binh đoàn mà đe dọa.
Nhất thời, gió lạnh thổi qua, từng tiếng lá cây xào xạc kêu lên, kết hợp với những âm thanh kêu gọi của dã thú vào lúc ban đêm, vẫn không cách nào làm tan đi bầu không khí âm lạnh lúc này ở trên chiến trường.