Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 32: Sư phụ muốn chặt chém (2)



- Chờ chút, dùng cái này mà đi khất thực.

Đường Tăng lấy Tử Kim Bát mà Đường hoàng cho rồi đưa cho Tôn Ngộ Không:

- Đây là bát khất thực, lấy nhiều nhiều một chút.

- Vâng, sư phụ! Lão Tôn đi đây!

Tôn Ngộ Không cầm Tử Kim Bát ra ngoài, lập tức vọt lên trời, biến mất khỏi tầm mắt.

Đường Tăng vội vàng đóng cửa phòng lại, hít vào một hơi thật sâu, sau đó lại hít vào một hơi thật sâu.

- Ngươi đang làm gì thế?

Tiểu bạch long hỏi, đầy nghi ngờ.

- Chuẩn bị chiến đấu!

Đường Tăng nói.

- Có ý gì?

- Đương nhiên là ý muốn làm rồi! Vi sư muốn chặt chém!

Đường Tăng nói với vẻ mặt rất nghiêm túc, chẳng qua lời mà hắn nói lại khiến tiểu bạch long mơ hồ.

Thấy vẻ mặt đó của Long Quy, Đường Tăng một tay hướng phật, nói:

- Trải qua sự thần cơ diệu toán của sư phụ, lão hoà thượng vừa rồi sẽ nhanh chóng phái người tới đánh!

- Ngươi cứ khoác lác đi!

Long Quy nói tiếng người, rất là khinh thường.

Nhưng nó vừa nói xong, đột nhiên ngẩng đầu nhìn phía cửa, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Ngoài cửa, một đám hoà thượng vô cùng cẩn thận tới gần tháp chuông của Đường Tăng.

- Phương trượng, chúng ta sẽ làm thế nào?

Một hoà thượng hỏi lão phương trượng.

Lão phương trượng nghiến răng, nói:

- Con khỉ với con rùa kia chỉ nhìn thôi cũng biết là không dễ chọc, không thể cướp chính diện được! Nghe lão nạp dặn dò, dùng hoả công.

- Hoả công? Nhưng phương trượng, liệu như vậy có đốt cháy chiếc áo cà sa bảo bối kia không?

- Đần thế, lão nạp là cái loại không có đầu óc thế à?

Lão phương trượng nói với vẻ mặt đầy tự tin:

- Lão nạp tin vào mắt mình, thứ áo cà sa mà hoà thượng kia mặc không phải vật tầm phàm, chắc chắn lửa phàm không đốt cháy được nó!

Hoà thượng bên người lập tức hiểu được, nhưng vẫn hỏi:

- Phương trượng, chúng ta làm như vậy, có phải không tốt không?

Lão phương trượng hừ một tiếng, khép hai tay tạo hình chữ thập, nói:

- Chỉ cần lòng có phật, chúng ta chính là phật rồi!

- Đệ tử hiểu rồi!

Hoà thượng trẻ tuổi gật đầu tỏ vẻ hiểu được.

Chờ thêm chừng mười phút, lão phương trượng cảm thấy có lẽ người trong tháp đã buông lỏng cảnh giác, bèn phất tay nói:

- Lấy dầu cải ra, rưới một vòng.

Bảy, tám hoà thượng lập tức xách thùng gỗ chạy tới xung quanh tháp chuông kia, xối dầu cải lên tường.

Rồi sau đó, lại mấy hoà thượng khác cầm đuốc châm vào dầu trên vách tường.

Lửa ngay tức khắc bốc lên, có cái xu thế khó mà dập được.

Đúng lúc này Tôn Ngộ Không đi khất thực đã bay trở về, hạ xuống đỉnh một toà tháp chuông bên cạnh.

- Không xong, đám hoà thượng này định dùng lửa thiêu sư phụ!

Thấy ngọn lửa đang bùng lên, Tôn Ngộ Không tức thì biến sắc, vội hoá thành một tia lưu quang bay lên trên trời.

Đằng trước tháp chuông đang bị ngọn lửa bao phủ, lão phương trượng với vẻ mặt từ bi, tay chắp trước ngực, miệng niệm kinh, lòng cầu nguyện cho hoà thượng kia mau bị thiêu chết.

Bùm...

Cửa phòng Đường Tăng ở bỗng nhiên nổ bung, miếng gỗ bắn ra ngoài, bóng Đường Tăng xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Lão phương trượng và đám hoà thượng đều biến sắc mặt.

Đường Tăng nhảy vọt lên ba mét, lướt qua ngọn lửa mà lao ra bên ngoài.

Bùm...

Lại một tiếng nổ vang lên. Long Quy do tiểu bạch long hoá thành thì thì trực tiếp tung vuốt chụp ngọn lửa trước mặt, lửa văng khắp nơi. Đại hoả bị diệt đi hơn một nửa.

Sau đó Long Quy nghênh ngang đi ra.

- Quái vật ra rồi...

- Làm sao bây giờ?

- Phương trượng...

Đám hoà thượng xung quanh đều sợ hãi.

- Tên yêu tăng này, lại định dùng lửa thiêu chết bần tăng, thật là ý trời khó tha! Hôm nay bần tăng phải thay trời hành đạo!

Đường Tăng nghiêm trang nhìn lão phương trượng, vung tay. Nguyên tố Hoả đậm đặc hội tụ tới, nhanh chóng tạo nên một hoả cầu to bằng quả bóng rổ.

Hoả cầu này sáng hơn lúc trước khá nhiều, có thể cảm nhận được rất rõ uy năng cuồng bạo bên trong.

- Dừng tay!

Lão phương trượng khiếp sợ, cảm nhận được sự uy hiếp.

Chíu!

Lão phương trượng vừa mới dứt lời, tay Đường Tăng đã run lên, hất thẳng Bạo Liệt Hoả Cầu về phía lão phương trượng.