Lúc này thái độ quốc vương Chu Tử quốc đối đãi Đường Tăng đã cải biến thật lớn, không hề căm thù như trước.
Đường Tăng cau mày, hắn không có nói qua thân phận của bọn họ, chẳng lẽ những tướng quân bên ngoài nói cho hắn biết?
- Đúng vậy.
Đường Tăng gật đầu nói.
- Quả nhiên là các ngươi.
Quốc vương Chu Tử quốc vui mừng.
- Ngươi có ý gì? Ngươi biết chúng ta?
Đường Tăng kinh ngạc nói.
- Thực không dám đấu diếm, quả nhân thật sự nghe nói qua các ngươi, lúc trước...
Quốc vương Chu Tử quốc nói đến đây, bỗng nhiên dừng lại, muốn nói lại thôi.
- Nói mau ah.
Đường Tăng thúc giục.
- Này...
Quốc vương Chu Tử quốc liếc mắt nhìn Đường Tăng, lại nhìn một đám đồ đệ, cắn răng nói ra:
- Là như thế này, mấy năm trước, đột nhiên biên cảnh Chu Tử quốc xuất hiện biển cả to lớn, thiên địa đại biến, từ nay về sau, Chu Tử quốc thoát ly đại lục.
- Những việc này có liên quan gì tới lời ngươi nói vừa rồi?
Đường Tăng hỏi.
- Thánh tăng đừng vội, nghe quả nhân nói rõ.
Quốc vương Chu Tử quốc nhớ lại, chậm rãi nói:
- Mấy năm trước, thiên địa đại biến, đột nhiên xuất hiện nước biển vô tận và cách ly Chu Tử quốc.
- Trước khi Chu Tử quốc bị cách ly không lâu, đột nhiên trong vương cung xuất hiện một người, đó là người kỳ quái, trừ quả nhân, không có người nào nhìn thấy được hắn.
Đường Tăng lập tức khó hiểu hỏi:
- Người nọ có dáng vẻ gì?
- Rất cao lớn, cường tráng, ăn mặc long bào, cảm giác giống như hoàng giả vô thượng, cảm giác hắn đứng tại nơi đó cũng tạo áp lực lớn lên cho quả nhân.
Quốc vương Chu Tử quốc nói ra.
- Nam nhân?
- Đúng, chính là nam nhân.
Đường Tăng khó hiểu, ăn mặc long bào, như hoàng giả vô thượng? là Ngọc Đế hay sao?
Đường Tăng tuyệt không tin Ngọc Đế sớm tới Chu Tử quốc từ lâu như vậy.
Mà trừ Ngọc Đế, còn ai vào đây?
Đột nhiên Đường Tăng sững sờ, nghĩ đến một người, lúc trước hắn gặp qua tồn tại thần bí tại biên giới tiên giới tùy thân.
Tồn tại thần bí kia xưng là ‘ Thánh Hoàng ’.
- Chẳng lẽ là tên kia sao?
Đường Tăng nói thầm trong lòng.
- Lúc ấy người nọ cho quả nhân một kiện vật phẩm, hắn nói, nếu gặp được người từ Đông Thổ Đại Đường đến, là hòa thượng đi tây thiên lấy kinh, có thể giao vật này cho hắn, hắn có thể thực hiện một nguyện vọng của quả nhân.
Quốc vương Chu Tử quốc nói ra.
Đường Tăng lập tức vui vẻ:
- Vật phẩm gì? Mau đưa tới cho ta xem.
- Này...
Quốc vương Chu Tử quốc do dự.
- Ah, bần tăng hiểu rồi, thực hiện một nguyện vọng của ngươi đúng không, nói xem, là nguyện vọng gì?
Đường Tăng vội vàng nói:
- Đợi một chút, gia hỏa cho ngươi đồ vật có nói những lời nào khác hay không?
Gia hỏa Thánh Hoàng hư hư thực thực kia đã nói mình phải thực hiện nguyện vọng của quốc vương Chu Tử quốc, như vậy vật kia không phải bình thường.
Nếu không, nếu Đường Tăng chướng mắt, Đường Tăng tuyệt đối sẽ không đi làm kẻ coi tiền như rác, đây không phải phong cách của hắn.
Quốc vương Chu Tử quốc suy nghĩ và nói:
- Vị cao nhân kia nói một ít lời, hình như là nói, thánh tăng đạt được kiện vật phẩm này là có thể thoát ly Khổ Hải, tìm được biện pháp rời khỏi Khổ Hải. Vị cao nhân kia nói, chỉ cần có kiện vật phẩm kia, ngươi sẽ không lạc trong Khổ Hải.
- Chuyện này là thật?
Đường Tăng vui mừng như điên.
- Vị cao nhân kia nói như vậy, quả nhân cũng không biết có thật hay không.
Quốc vương Chu Tử quốc ngượng ngùng nói.
- Đi, nhanh nói nguyện vọng của ngươi, chỉ cần không quá phận, bần tăng sẽ thực hiện giúp ngươi.
Đường Tăng không thể chờ đợi được.
Quốc vương Chu Tử quốc vui vẻ, hắn nói:
- Nguyện vọng của quả nhân chính là cứu vương hậu trở về.
- Vương hậu?
- Vâng, vương hậu của quả nhân, bị yêu nhân bắt đi, hiện tại tung tích không rõ, mong rằng thánh tăng giúp cứu trở về, quả nhân vô cùng cảm kích.
Quốc vương Chu Tử quốc khẩn trương nói.
Có lẽ quốc vương Chu Tử quốc đã đoán được, đám người Đường Tăng không phải người chung đường với đám người kia, bởi vì song phương có cách ăn mặc khác nhau.
Những người trước kia đều mặc trang phục thống nhất.
Đám người Đường Tăng hôm nay ăn mặc thiên kỳ bách quái, tất cả không giống nhau.
Thấy Đường Tăng không có trả lời, quốc vương Chu Tử quốc gấp gáp, hắn nói:
- Chỉ cần thánh tăng hỗ trợ cứu vương hậu trở về, quả nhân nhất định sẽ mang vật kia tặng cho thánh tăng, hơn nữa quả nhân nguyện ý đưa lên một số tài vật phong phú làm thù lao.
- Không nói những việc này, ngươi biết vương hậu và người bắt vương hậu đang ở đâu không?
Đường Tăng hỏi.
Vạn nhất những người kia rời khỏi Chu Tử quốc, vậy thì phiền toái, Khổ Hải mênh mông, muốn tìm người không dễ dàng.
Chẳng khác gì đang mò kim đáy biển, đặc biệt là Khổ Hải này không phải biển cả bình thường.
Quốc vương Chu Tử quốc yên lặng, hắn nhụt chí nói:
- Quả nhân không biết. Trên thực tế quả nhân vẫn đang tìm nhưng không tìm được.
- Ai!
Quốc vương Chu Tử quốc thở dài một hơi, xem ra hắn có tình cảm sâu đậm với vương hậu, nếu không thân là quốc vương, hắn không cần buồn phiền vì một nữ nhân như vậy.
Đường Tăng ngẫm lại, nói ra:
- Như vậy đi, ngươi cho bần tăng một kiện vật phẩm thiếp thân của vương hậu, bần tăng xem có thể mượn thứ này tìm được vương hậu hay không.
- Vật phẩm thiếp thân?
Quốc vương Chu Tử quốc sững sờ.
- Như vậy đi, ngươi mang bần tăng đi tẩm cung của vương hậu, bần tăng tự mình tìm.
Đường Tăng nói ra.
- Cũng được. Thánh tăng đi theo quả nhân.
Quốc vương Chu Tử quốc vội vàng dẫn đường.
- Ngộ Không, các ngươi ở tại chỗ này.
Đường Tăng nói ra, sau đó đuổi kịp quốc vương Chu Tử quốc.
Được sự dẫn dắt của quốc vương Chu Tử quốc, Đường Tăng đi vào một cung điện xa hoa, còn chưa tiến vào đã ngửi thấy hương thơm của nữ nhân.
Sau khi hắn tiến vào, hắn nhìn thấy nơi này trang trí rất nhiều hoa hồng trắng.
Nơi này là tẩm cung của vương hậu, tuy vương hậu là chính thê của quốc vương, nhưng bởi vì quốc vương còn có rất nhiều nữ nhân khác, không có khả năng ở cùng một gian phòng với vương hậu, cho nên vương hậu cũng có gian phòng riêng của mình.
- Nơi này là tẩm cung của vương hậu, thánh tăng tìm xem, cần gì?
Quốc vương Chu Tử quốc hỏi.
Đường Tăng xem một vòng, nhún nhún cái mũi, bỗng nhiên hắn đi tới ngăn tủ và mở ra.
Một đống yếm xuất hiện trước mặt hắn.
Chu Tử quốc quốc vương biến sắc:
- Thánh tăng, ngươi...
- Khẩn trương cái gì, bần tăng cũng không ăn những vật này. Những thứ này đều là vật thiếp thân của vương hậu, chỉ có vật mang theo tùy thân như thế này mới có thể tìm ra vương hậu.
Đường Tăng nghiêm trang nói ra, sắc mặt bình tĩnh cầm một cái yếm màu hồng phấn, hắn còn ngửi ngửi trước mặt quốc vương Chu Tử quốc.
Quốc vương Chu Tử quốc vô cùng khó chịu, nếu là người khác dám khinh nhờn vương hậu của hắn như vậy, hắn tuyệt đối sẽ chém đầu.
- Hương vị cũng không tệ lắm.
Đường Tăng tán thưởng, thấy sắc mặt quốc vương Chu Tử quốc không tốt, hắn vội vàng nói:
- Ah, bần tăng nói là, có mùi vị trên vật này, bần tăng có thể tìm ra vị trí của vương hậu.
- Như vậy đa tạ thánh tăng, quả nhân rất chờ mong.
Tuy quốc vương Chu Tử quốc rất xoắn xuýt, nhưng so với tìm được vương hậu, những việc này không xem vào đâu.