Bên ngoài Hoa Quả Sơn, Ngọc Đế dẫn theo trăm vạn thiên binh thiên tướng cưỡi mây đạp gió không ngừng xông đến, uy áp khủng khiếp làm cho cả Hoa Quả Sơn đều cảm thấy ngột ngạt.
Trăm vạn thiên binh thiên tướng chân chính là núi người, biển người ùn ùn kéo đến, ở bên ngoài Hoa Quả Sơn nối thành một mảnh, liếc mắt nhìn không thấy bờ.
- Ngọc Đế lão nhi? Ngươi tới ta Hoa Quả Sơn làm cái gì?
Tôn Ngộ Không trừng mắt quát, lộ ra vẻ hung dữ.
- Ngọc Đế mới vừa nói nữ nhi bảo bối? Lẽ nào...
Dương Thiền nghĩ tới điều gì, giật mình che cái miệng nhỏ nhắn.
Tử Lan hiển nhiên cũng nghĩ đến, vội vàng ôm lấy Hồng Nhi, khẩn trương nhìn vô số thiên binh thiên tướng bên ngoài Hoa Quả Sơn.
Tử Lan ở bên cạnh Vương mẫu nhiều năm như vậy, tất nhiên đặc biệt quen thuộc với bảy tiên nữ.
Hồng Nhi lộ ra vẻ mặt mờ mịt nhìn thiên binh thiên tướng ùn ùn kéo đến bên ngoài Hoa Quả Sơn, khi nhìn thấy được nam nhân dẫn đầu thân mặc long bào không giận cũng lộ ra vẻ uy nghiêm kia, chẳng biết tại sao nàng lại cảm giác có chút quen thuộc.
- Thật nhiều người tới...
- Những người này lẽ nào chính là thiên binh thiên tướng mẫu thân nói tới sao?
- Lão đầu kia là ai?
Trên dây leo Hồ Lô, mấy Hồ Lô nhỏ líu ríu bàn luận.
Lúc này Ngọc Đế bay đến trên không trung của Hoa Quả Sơn, đứng ở trên khoảng không, quan sát phía dưới, hắn đang muốn nhìn miệng, chợt thấy Đường Tăng trong đám người, thân thể hắn lập tức run lên, trực tiếp từ trên bầu trời rơi xuống.
- Ầm...
Một ngọn núi phía dưới trực tiếp bị đập cho văng tung tóe.
- Ngọc Đế...
- Bệ hạ...
Sắc mặt một đám thiên tướng đại biến, vội vàng bay tới, cứu Ngọc Đế lên, nhanh chóng đỡ về.
- Ha ha ha ha...
- Ha ha ha ha hắc...
Đám người Tôn Ngộ Không cười ha ha, đặc biệt là Ngưu Ma Vương cười đến rất không kiêng nể gì cả.
- Ngọc Đế lão nhi, ngươi vừa rồi biểu diễn không tệ, lại tới một lần nữa đi...
- Con người phải có chí, rất đặc sắc!
- Tiếp tục a, đừng có ngừng...
Đám người Trư Bát Giới lớn tiếng quát tháo, hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.
- Vô liêm sỉ!
Bên ngoài Hoa Quả Sơn, một thiên tướng lớn tiếng quát mắng:
- Các ngươi lại dám đánh lén Ngọc Đế, tội đáng chết vạn lần, khuyên các ngươi lập tức giơ tay chịu trói, bằng không...
- Bốp!
Thiên tướng đó còn chưa nói hết, đột nhiên Ngọc Đế một tát đánh tới, đánh cho mặt hắn cũng lệch sang một bên.
- Bệ hạ?
Thiên tướng đó lộ ra vẻ mặt vỡ mộng, hoàn toàn không hiểu nổi Ngọc Đế phát điên cái gì, nhưng lại không dám tức giận không dám nói gì.
- Lui ra!
Ngọc Đế quát mắng một tiếng, lập tức chỉnh đốn lại bản thân, nhìn về phía Hoa Quả Sơn cúi đầu thật sâu, nói:
- Trương Bách Nhẫn ra mắt Đường Tăng Phật tổ.
- Vèo vèo vèo vèo vèo vèo...
Phía sau một đám thiên binh thiên tướng lập tức từ trên bầu trời rơi xuống, giống như bánh chẻo, tất cả đều sợ ngây người.
Cho dù không khiếp sợ đến mức từ trên trời rơi xuống đi, tròng mắt cũng trợn trừng, cằm rơi đầy đất.
Bên trong Hoa Quả Sơn, đám người Tôn Ngộ Không cũng khiếp sợ tới mức ngây người, mỗi một mở to hai mắt nhìn.
- Đường Tăng Phật tổ?
Đám người Dương Thiền và Tử Vi tiên tử cũng giật mình che cái miệng nhỏ nhắn, chỉ có điều các nàng ngược lại vẫn tính là tỉnh táo, bởi vì các nàng đã biết Đường Tăng cường đại và đáng sợ thế nào.
Tồn tại có thể cùng Như Lai Phật Tổ đại chiến ba năm mà không bại, thậm chí còn đánh lui Như Lai Phật Tổ, có thể tưởng tượng được hắn mạnh tới mức nào!
Nguyên nhân thật sự khiến cho đám người Dương Thiền kinh ngạc tới rơi cằm là Ngọc Đế ở trong lòng bọn họ gần như là chí cao vô thượng, nhưng bây giờ lại ăn nói khép nép thoáng hiện ra vẻ sợ hãi hành lễ với Đường Tăng, điều này quá kỳ diệu.
Trên thực tế, Đường Tăng cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới Ngọc Đế thật sự có thể kéo xuống mặt mũi hành lễ với mình.
Đường Tăng lại không biết, Ngọc Đế thật sự sợ hãi, lo lắng Đường Tăng một khi mất hứng lại đánh hắn một trận.
Trước đây đều là bị đánh ở nơi ít người, hiện tại nếu như bị đánh ở trước mặt của trăm vạn thiên binh thiên tướng, vậy hắn thật sự không có chỗ dung thân.
Còn có một điểm nữa, chủ yếu nhất chính là hiện tại Đường Tăng đã hoàn toàn trưởng thành lên, có thể cùng Như Lai Phật Tổ đại chiến.
Nếu như thật sự chọc tới loại tồn tại này, nói không chừng Tam giới cũng sẽ bị đánh hỏng.
Ngọc Đế mặc dù là chí tôn của Tam giới, nhưng Đường Tăng lại có thể đánh Tam giới hỏng, đến lúc đó Ngọc Đế hắn cũng không cần làm nữa.
Sau khi nhận rõ những điều này, Ngọc Đế đương nhiên phải ngoan ngoãn một chút, hắn không có khả năng ngu ngốc, có thể lên làm Ngọc Đế không hoàn toàn chỉ vì bối cảnh cường đại, năng lực của bản thân hắn cũng không cho phép người khác được nghi ngờ, các loại lá mặt lá trái và gặp dịp thì chơi, hắn đều làm được rất hoàn mỹ.
- Ha ha ha ha...
Sau khi Ngưu Ma Vương kịp phản ứng, vui sướng cười to nói:
- Ngọc Đế lão nhi, ngươi không ngờ cũng có ngày hành lễ với sư phụ của lão Ngưu ta?
- Rất lợi hại sao?
Trư Bát Giới cũng cười nói:
- Năm đó, khi lão Trư ta còn là Thiên Bồng Nguyên Soái, cũng bởi vì ngươi nói một câu nói, đã bị ném vào đạo súc sinh, sư phụ, nếu không ngài cũng ném hắn vào đạo súc sinh đi.
- Ta thấy, để cho hắn làm trâu, hoặc làm ngựa cũng được.
Ánh mắt của Ngưu Ma Vương nhất thời sáng lên nói.
- Làm heo mới tốt...
- Cái rắm, làm trâu mới tốt, trâu có gì không tốt?
- Trâu sẽ bị người cưỡi.
- Chó má, heo còn bị người ta nuôi nhốt ăn thịt!
Ngưu Ma Vương và Trư Bát Giới tranh cãi ầm ĩ, Ngọc Đế ở phía xa đầu lại đầy mồ hôi, thật lo lắng Đường Tăng thật sự sẽ làm như vậy.
Hiện tại trong Tam giới, nếu như Đường Tăng thật sự phát cuồng, sợ rằng không có mấy người có thể ngăn cản, ngay cả Như Lai Phật Tổ cũng bị đuổi chạy, còn có người nào có năng lực ngăn cản hắn?
Trước đây nói còn có Nhị Lang Thần, nhưng hiện tại Nhị Lang Thần đã quá yếu hoàn toàn không phải là đối thủ của Đường Tăng.
- Mong Đường Tăng Phật tổ thứ tội, trước kia là trẫm không đúng, nếu như Thiên Bồng nguyện ý, có thể lại đầu thai một lần nữa.
Ngọc Đế vội vàng nói.
Ánh mắt của Trư Bát Giới nhất thời sáng lên, nếu như có thể lại đầu thai một lần nữa, hắn lại có cơ hội được làm người.
Chỉ có điều rất nhanh hắn lại lắc đầu, bởi vì bất kể là ai, mỗi lần đầu thai đều có nguy hiểm cực lớn, bởi vì lúc mới ra sinh không có bất kỳ lực lượng nào, hơn nữa không có ký ức, sẽ mặc cho người xâm lược.
Không người nào dám bảo đảm mình có thể sống đến khi thức tỉnh được lực lượng kiếp trước, phiêu lưu quá lớn.
Hơn nữa, đời này cho dù hắn là heo, nhưng nắm giữ sư phụ cường đại, nắm giữ nhiều vị sư huynh sư đệ, còn có con của mình, kẻ ngu si mới chịu đầu thai.
- Bộ dạng của sư gia gia hình như rất lợi hại...
- Đúng nha đúng nha, lão đầu kia thoạt nhìn rất trâu bò, nhưng cũng sợ sư gia gia như vậy.
- Tử Nhi cảm thấy, lão đầu kia chắc là miệng cọp gan thỏ.
- Đúng vậy, Thất muội nói đúng, Lam Nhi cũng cảm thấy như vậy.
Trên đây leo Hồ Lô, mấy Hồ Lô nhỏ bàn luận, âm thanh tuy rằng không lớn, nhưng Ngọc Đế có tai thính tới mức nào? Tất nhiên hắn nghe được tất cả rõ ràng.
Ngay lập tức Ngọc Đế lộ ra vẻ mặt xấu hổ, cái gì gọi là miệng cọp gan thỏ? Nữ nhi bảo bối các con làm sao lại nói chuyện như vậy?
Chỉ có điều Ngọc Đế cũng biết, bảy nữ nhi của mình còn chưa có thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, hiện tại không có khả năng nói chuyện giúp hắn.
- Ha ha ha ha...
Đám người Tôn Ngộ Không lại cười to.
- Các hài nhi nói rất đúng, Ngọc Đế lão nhi này chính là một người miệng cọp gan thỏ.
Tôn Ngộ Không cười to nói.
Sắc mặt của Ngọc Đế lúc trắng lúc xanh, bởi vì Đường Tăng ở đây quá mạnh mẽ, hắn đành phải nhẫn nhịn không nổi giận, kiên trì giải thích:
- Đường Tăng Phật tổ minh xét, bảy nữ nhi của trẫm bởi vì bất ngờ rơi vào lục đạo luân hồi, hiện tại đã kiểm chứng, sáu hài tử này chính là bảy nữ nhi của trẫm.
Dừng lại một lát, Ngọc Đế tiếp tục nói:
- Đây là chuyện nhà của trẫm, mong Đường Tăng Phật tổ cho chút thể diện, để cho chúng ta cố gắng bàn bạc giải quyết.