Duy Ngã Độc Tôn

Chương 762: Đông Hoang song vương!



Đại Hạ Quốc, hoàng cung.

Cũng giống như Đại Chu Quốc, trung nghiêm, túc mục lại thêm xa xưa.

Trên tường thành loang lồ vết tích, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, tản ra một ý cổ vận mê người. Bên trong hoàng thành tùy tiện một gốc cô thụ, đều có thọ mệnh ít nhất ngàn năm.

Có một gốc cổ thụ, cao chừng hơn ba trăm thước, rộng hơn trăm thước, rễ cây cứng cáp lộ ra trên mặt đất như những con giao long. Gốc cổ thụ này, có người nói đã sống hơn chín vạn năm, là một gốc cổ thụ thọ mệnh xa xưa nhất toàn hoàng thành Đại Hạ Quốc.

Chứng kiến vương triều này từ yếu tới mạnh, mãi cho tới huy hoàng hưng thịnh như bây giờ, có vô số tuyệt đỉnh đại năng từng ngộ đạo dưới gốc cổ thụ này.

Gốc cổ thụ này, trở thành thần thụ định quốc Đại Hạ Quốc, là hóa thạch chân chính.

Bàn đá băng ghế đá dưới tàng cây, đều xa xưa như gốc cổ thụ này, nhất là băng ghế đá hình tròn, được mài sáng bóng, thoạt nhìn giống như ngọc thạch. Chất liệu băng ghế đá này cũng không tầm thường, ngồi trên đó sẽ đông ấm hạ mát.

Lúc này, có ba người ngồi trên băng ghế đá.

Có thể xuất hiện ở nơi đây, đồng thời đám ngồi trên băng ghế đá này, thân phận địa vị sẽ không bình thường, ít nhất cũng là thành viên dòng chính trong hoàng thất.

Ba người này, hai nam một nữ, một người bề ngoài khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân long bào màu đen, trên long bào dùng kim tuyến thêu hai con rồng lớn, đầu đội hoàng quan, một thân khí thế uy nghiêm tản ra bên ngoài.

Người này chính là Hoàng đế Đại Hạ Quốc hiện nay, Hạ Uyên.

Một nam tử khác, bề ngoài chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, môi hồng răng trắng, đầu đội buộc tóc kim quan, mặc kim long bào màu trắng, trong tay cầm một cây quạt, sắc mặt bình tĩnh, mang theo một tia mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt ôn hòa, không có một tia ngạo khí. Vừa nhìn giống như một công tử xuất thân danh gia, dạy dỗ vô cùng tốt.

Rất ít có người sẽ nghĩ đến, công tử trẻ tuổi anh tuấn nho nhã này, chính là vũ khí bí mật của Đại Hạ Quốc, một tuyệt đỉnh đại năng mới bồi dưỡng ra những năm gần đây.

Vương giả Đại Hạ Quốc - Hạ Văn Vũ.

Vương giả này cũng không phải là hoàng tử trong hoàng thất, mà là chỉ võ lực, ở trong một phạm vi nhất định, đã đạt tới cảnh giới ngạo nghễ thiên hạ duy ta Độc Tôn, mới có thể được mọi người công nhận là vương giả.

Đây là một loại tôn xưng.

Cũng như võ giả cảnh giới Địa Tiên, được người ta gọi là đại năng.

Nữ tử kia, cũng rất là trẻ tuổi, diện mạo khoảng hai mươi tuổi, hàng mi như tơ, ánh mắt sáng ngời, làn da trắng mịn nõn nà, mài tóc dài xõa ở trên vai, một thân quần dài màu tím, buộc chặt thể hiện ra vòng eo nhỏ nhắn của nàng, đúng là một nữ tử trẻ tuổi quốc sắc thiên hương.

Nếu như Tần Lập ở chỗ này, khẳng định sẽ lập tức nhìn ra được, nữ tử này chính là Hạ Văn Đình tiểu công chúa Đại Hạ Quốc.

Lúc này, Hạ Văn Đình một tay nâng cằm, ngửa mặt sùng bái nhìn nam tử trẻ tuổi, cười hì hì nói:

- Thập tứ ca, huynh quá lợi hại rồi, mới có mấy năm mà huynh đã đạt tới cảnh giới này, đột phá Địa Tiên, chỉ sợ cũng đã sắp tới?

Hạ Văn Vũ mỉm cười, lắc đầu nói:

- Nào có dễ như vậy, thế giới này bị một cỗ lực lượng vô hình phong ấn. Võ giả tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên, dù cho có được bí thuật thần thông Hoang cổ mạnh hơn đi nữa, cũng rất khó đột phá trói buộc kia, muốn đột phá cảnh giới Địa Tiên, theo ta thấy biện pháp nhanh nhất chính là mở ra Thái cổ Thần Miếu, tiến vào nơi Thần Vực. Chỉ có ở nơi đó, mới có thể chân chính đột phá, nếu không...

Hạ Văn Vũ không nói tiếp, mà lắc đầu cười nhàn nhạt, sắc mặt lại rất bình tĩnh.

Lúc này Hoàng đế Hạ Uyên vẻ mặt hiền lành, nhìn hai đứa con trai gái trước mắt mà

mình thỏa mãn nhất, cười rất vui vẻ. Giọng hắn tràn ngập từ tính, rất là êm tai:

- Vũ nhi, có người nói chìa khoá mở ra Thái cổ Thần Miếu nắm giữ ở trong tay Tần Lập, mà Tần Lập được xưng là vương giả trung Châu, không biết là hắn có thể cùng chia sẻ tài nguyên này với mọi người.

- Người kia, rất khó nói.

Hạ Văn Đình nhẹ giọng nói:

- Mấy năm trước con gặp được người kia ở trên biển, cũng chính là tên đã đoạt Bàn Long Thiên Tử Kiếm tử thương Định, Thất hoàng tử Đại Thương Quốc. Con hoài nghi, người kia chính là Tần Lập Trung Châu.

- Ồ?

Hạ Văn Vũ hứng thú nhìn nữ nhi mình, cười nói:

- Chính là lần mà con đánh chủ ý tới bảo vật của ngươi ta, nhưng không thành công?

- Ai nha, phụ hoàng, ngài sao lại nói như vậy, đó không phải chuyện trước kia rồi hay sao?

Hạ Văn Đình hờn dỗi lung lay cánh tay Hạ Uyên làm nũng, sau đó bĩu môi nói:

- Thấy thích là muốn Hắc Vũ nói trên người hắn có bảo vật, con động tâm cũng là chuyện bình thường thôi.

- Bình thường bình thường, ha ha, nữ nhi của ta muốn ngôi sao trên bầu trời, cũng là chuyện bình thường thôi.

Hạ Uyên tùy ý nữ nhi làm nũng, lộ ra biểu tình từ ái.

Tiếp đó, sắc mặt hắn dần dần nghiêm túc lại, nhìn Hạ Văn Vũ nói:

- Vũ nhi, Đại Chu mới xảy ra chuyện, con thấy thế nào?

Hạ Văn Vũ gật đầu, nhìn phụ thân, khẽ cười nói:

- Ngày hôm nay con tới tìm phụ hoàng cũng chính là vì chuyện này. Con muốn đi gặp tuyệt đỉnh đại năng trẻ tuổi kia, con hoài nghi hắn chính là Tần Lập Trung Châu.

Hạ Uyên nhíu mày, hàng mi nhân lại, do dự một chút, nói:

- Ta cũng có hoài nghi như thế, Chu Vô Phong trốn đi Đông Hoang nhiều năm, rất nhiều người đều truyền rằng hắn tiến vào Trung Châu, hôm nay trở về báo thù đã trực tiếp giết bỏ Chu Vô Tình Hoàng đế Đại Chu. Thật là không ngờ tới, hoàng thất Đại Chu lại xảy ra nhiễu loạn lớn như vậy.

- Hừ! Đáng đời bọn họ, lại ác độc như vậy, chôn vùi ba mươi mấy vạn đại quân tinh anh của chúng ta, còn muốn làm ra cái gì Tế Đàn Hoàng Kim kia tiến hành huyết tế Hoang cổ, Chỉ sợ bọn họ không nghĩ tới, chuyện này sẽ bày ra ánh sáng như vậy?

Hạ Văn Đình cười lạnh, khôi phục vài phần lãnh ngạo trên biển năm đó, nói tiếp:

- Chỉ là bọn họ không ngờ, chuyện này bị người ta quấy rối loạn.

Hai người Hạ Văn Vũ cùng Hạ Uyên vẻ mặt cũng không có thần sắc đắc ý gì, Hạ Văn Vũ nói:

- Tiểu muội, chuyện này không đơn giản như muội nghĩ đâu, Chu Vô Phong có nói thế nào thì cũng là thành viên hoàng tộc Đại Chu. Cái gì bị trục xuất khỏi hoàng tộc, đều không trọng yếu. Trong người hắn chảy huyết mạch hoàng gia Đại Chu, nếu như nói hắn thật sự chấp chưởng Đại Chu lần nữa, vậy chuyện này sẽ trở nên rất phiền phức.

- Vì sao?

Hạ Văn Đình có vẻ không hiểu được nhìn ca ca mình sùng bái nhất.

- Bởi vì chuyện hãm hại Liên quân chúng ta cùng Đại Thương, là Chu Vô Tình làm ra. Mà Chu Vô Phong cùng hoàng thất Đại Thương Quốc, lại có quan hệ thân duyên.

Hạ Văn Vũ giải thích, nhìn muội muội còn có chút không hiểu rõ ràng, cười cười, nói tiếp:

- Hiện giờ Đại Thương cũng có một vương giả trẻ tuổi, một thân thực lực sợ là không thể kém hơn ta, xem chừng cũng nhận được thần dược Hoang cổ cùng truyền thừa, có thể xưng là vương giả Đông Hoang, vốn do Chu Vô Tình cầm quyền, Đại Thương Quốc có thể không chút do dự liên thủ cùng chúng ta, tiêu diệt Đại Chu. Còn nếu Chu Vô Phong cầm quyền, lại thêm phía sau Chu Vô Phong có tuyệt đỉnh đại năng trẻ tuổi kia, thái độ Đại Thương Quốc có thể sẽ trở nên rất là ái muội.

- Đúng vậy, Vũ nhi nói cũng là lo lắng trong lòng ta. Ta đã cho ngươi đi sứ Đại Thương, tăng cường các hợp tác giữa hai nước, ở thời khắc này, quyết không thể lơ là được.

Hoàng đế Hạ Uyên nói.

Dù sao Hạ Văn Đình sinh ra ở hoàng gia, Hạ Văn Vũ vừa nói như thế, nàng liền phản ứng lại, sau đó có chút lo lắng nói:

- Thì ra là như vậy, không phải nói Chu Vô Phong đã cự tuyệt ngay tại chỗ sao?

Hạ Văn Vũ lắc đầu cười:

- Đúng vậy, hắn đã cự tuyệt, nhưng hắn không lập tức rời đi. Người của chúng ta truyền tin tới, là tuyệt đỉnh đại năng trẻ tuổi kia khống chế Hoàng Kim Cung Thánh Khí cực mạnh thời đại Thái cổ, dừng lại ở trên hoàng thành Đại Chu, dường như đang tu luyện. Hiện giờ đã qua nhiều ngày như vậy, bọn họ vẫn không rời đi, phương diện này có đạt thành hiệp nghị gì hay không, không ai biết được.

Hạ Văn Vũ Nói rồi, nhìn Hạ Uyên nói:

- Con cũng là vì chuyện này, cho nên mới muốn đi gặp người kia, dò xét hư thật.

Hạ Uyên nhẹ giọng nói:

- Sợ rằng vương giả trẻ tuổi Đại Thương kia, cũng đánh chủ ý giống vậy.

- Vậy thì tốt, vừa lúc xem giữa chúng ta rốt cuộc ai mạnh hơn.

Hạ Văn Vũ nhàn nhạt nói, nhưng hàng mi lại nháy mắt phóng ra một tia khí tức sắc bén.

Vào Lúc này, mới có thể cảm giác được công tử trẻ tuổi anh tuấn nho nhã này, cũng không đơn giản như hắn biểu hiện ra ngoài.

Đại Thương Quốc, thủ đô.

Trên con đường thành thị xa xưa, dòng người đông đúc, mấy năm nay kinh tế Đại Thương Quốc ngày càng phát đạt, bách tính an cư lạc nghiệp, rất là giàu có, ở trên đường quốc gia này, hầu như không thấy được bóng người ăn mày.

Có vài thứ, thậm chí mơ hồ tái hiện xu thế văn minh Trung Châu Thái cổ.

Trong hoàng cung Đại Thương Quốc, ở Dưỡng Thần Điện, hai người ngồi đối diện. Trong đó một người là thanh niên, thân hình cao lớn, da ngăm đen, tóc rất ngắn chỉ dài một phần, ở thời đại phô biến tóc dài này, có vẻ hơi khác loại.

Người thanh niên này ánh mắt rất trong suốt, nhìn qua như một hồ thu thủy, còn muốn đẹp hơn cả ánh mắt nữ nhân.

Phối hợp với làn da ngăm đen của hắn thoạt nhìn như một tinh linh màu đen.

Ngồi đối diện người thanh niên, là một người trung niên. Người trung niên mặt trắng không râu, diện mạo nho nhã, một thân khí độ lơ đãng toát ra.Nguồn: http://truyenfull.vn

Người thanh niên này, là người mạnh nhất Đại Thương Quốc, vương giả trẻ tuổi.

Chẳng qua hắn cũng không phải họ Thưởng, nói cách khác, người thanh niên này không phải thành viên hoàng tộc Đại Thương Quốc.

Người thanh niên họ Hô Diên, tên là Kiêu Dưởng.

Là Đệ tử một môn phái thần bí trong Đại Thương Quốc, lúc hai mươi bảy tuổi tu luyện đến Đan Nguyên Anh Hóa, sau đó một mình rời bến, theo Đông Hải một đường đi về phía đông, tiến hành lịch lãm.

Một lần đi, là mười năm.

Trở về lúc ba mươi bảy tuổi, đã có một thân thực lực cường đại thông thiên triệt địa.

Thời gian mười năm đó, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, không ai biết.

Có rất nhiều truyền thuyết về Hô Diên Kiêu Dưởng, có người nói hắn đi thuyền ra biển, tới tận cùng thế giới này, nhìn thấy Khư.

Đồng thời, ở nơi đó, tìm được thần dược Hoang cổ, nhận được truyền thừa Hoang cổ.

Lời đồn đãi này thật hay giả, không ai biết. Nhưng người thanh niên này là vương giả Đông Hoang, điểm ấy được tất cả mọi người tán đồng.

Bởi vì Hô Diên Kiêu Dưởng xuất thế ngang trời, trong ba năm khiêu chiến hơn ba trăm tuyệt thế đại năng nổi danh Đại Thương Quốc, không có một lần bại.

Được công nhận là vương giả Đại Thương.

Lúc này, hắn xuất hiện ở trong hoàng cung, ít nhiều làm cho người ta cảm thấy kỳ quái. Bởi vì môn phái Thần bí chỗ Hô Diên Kiêu Dưởng, cho tới nay đều không có qua lại gì với hoàng thất Đại Thương...