Duy Nhất Chỉ Hướng Về Em - Ánh Sáng Của Anh

Chương 6: Sao ở bộ phận đó lại nhiều nam đến vậy!



Sau khi đậu xe xong, Tề Chu liền nhanh chóng lên phòng làm việc của mình với tâm trạng vui vẻ, cậu cười hoài suốt chặng đường đi. Cậu vào thang máy dành riêng của bản thân để lên tầng trên.

Lưu ý: Công Ty S&A bao gồm 30 tầng được thiết kế theo toà nhà cao ốc nghiêng được bao bọc bởi các mặt kính xanh da trời. Từng tầng được phần chia thành các bộ phận nhỏ trong công ty. Và phân chia theo cấp bậc trình độ lẫn kinh nghiệm lâu năm sẽ được phân bổ như sau: 10 tầng đầu dành cho các bộ phận công ty nhân viên mới nhận việc; 10 tầng tiếp theo là bộ phận quản lý lẫn nhân viên thăng cấp; 10 tầng cuối được coi là bộ phận cấp cao trong công ty trong đó tầng thứ 30 là tầng dành riêng cho người có quyền lực nhất đứng đầu trong công ty ( phòng chủ tịch). Và đương nhiên thang máy trong công ty tổng cộng có 4 cái và có phân chia rõ ràng theo từng cấp bậc.

Khi thang máy di chuyển lên tầng thứ 30, Tề Chu chỉnh chu lại bản thân, rồi nghiêm túc bước ra khỏi tháng máy với phong thái lạnh lùng. Tại tầng này chỉ có thư ký của Tề Chu và một số bộ phận cấp cao có mặt. Họ nghiêm chỉnh cúi đầu chào cậu, nói to:" Chào chủ tịch!!"

Cậu nở một nụ cười thân thiện và tươi rói, đáp lại:" Chào..", rồi bước vào căn phòng của mình.

Mọi người xung quanh đứng hình mất 5 giây vì lần đầu chủ tịch đáp lại lời chào của bọn họ. Bình thường mặt cậu lạnh như một tảng băng, luôn nhíu mày khó chịu khi đến công ty khiến họ luôn cúi gằm mặt chào sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh. Vậy mà, hôm nay tự nhiên Tề Chu nở nụ cười đó cùng với dáng vẻ đó khiến mọi người sởn gai ốc.

" Hôm nay, chủ tịch có vẻ không được bình thường.."

" Không lẽ có chuyện gì khiến ngài ấy vui đến vậy sao?"

" Vừa nãy, ngài ấy cười tôi còn xít tụt huyết áp đó. Không lẽ..."

Thư Ký của Tề Chu - Mạn Tử Ân đứng nghĩ ngợi một hồi lâu, sau đó cậu cũng nhanh chân bước vào phòng theo Tề Chu, chắc có lẽ cậu cũng đang hoài nghi dáng vẻ không bình thường này của Tề.

Và đương nhiên, vì cậu là một chủ tịch trẻ tuổi nên đây chưa phải là thời điểm thích hợp để xuất hiện trước ống kính truyền thông. Số ít người biết được Tề Chu chính là chủ tịch của một tập đoàn lớn. Có vẻ chỉ nhìn sơ qua bề ngoài của cậu, người ta cũng chỉ đoán rằng đó là một nhân viên bình thường nên hầu hết những bộ phận nhân viên trong công ty đều không biết chủ tịch của bọn họ là ai mà chỉ nghe qua tin đồn đó là' Chủ tịch S&A là một người trẻ tuổi'.



Và số người biết được cậu có chức vụ này chỉ đếm trên đầu ngón tay ( một trong số những người biết có thể nói đến anh họ của Sở Anh). Và thông thường cậu tiếp xúc với các mối làm ăn chỉ thông qua danh nghĩa là một nhân viên thăng cấp.

Trong phòng chủ tịch được thiết kế vô cùng rộng rãi có hai tủ sách được xếp tại một góc và một bộ bàn sofa vô cùng trang trọng. Đối diện bàn làm việc của Tề Chu thì được nắp đặt bởi kính trong suốt có thể ngắm khung cảnh bao quát bên ngoài. Tề Chu ngồi xuống bàn làm việc được một lúc thì thư ký đi vào rồi đóng nhẹ cửa.

Chưa kịp thông báo lịch trình làm việc hôm nay thì Tề Chu hỏi cậu:" Mang đến cho tôi danh sách nhân viên mới của công ty chúng ta. "

Tử Ân khó hiểu, ánh mắt lộ rõ ra vẻ hoài nghi rồi tiếp lời:" Ngay luôn sao?"

" Đúng vậy."

Từ một xếp tài liệu trên tay, cậu lấy ra tập tư liệu của một số nhân viên mới được tuyển chọn gần đây. Tử Ân chậm rãi đưa cho Tề Chu, Tề nhanh chóng cầm lấy rồi lật tập tài liệu ra xem. Được một lúc, thì cậu thấy hồ sơ của Sở Anh. Cậu đọc sơ qua rồi xem đến bộ phận mà Sở Anh đang làm việc.

Tề Chu bất giác lẩm bẩm thành tiếng:" Bộ phận kinh doanh.."

Tử Ân cảm thấy có chút kỳ lạ bởi thấy không chỉ dáng vẻ hôm nay của Tề có chút kỳ lạ mà cách hành xử cũng quá khác thường ngày rồi.

Cậu tự nghĩ: bình thường có bao giờ quan tâm đến mấy tài liệu nhân viên mới này đâu. Hình như hôm nay tên gia hoả này có chút kỳ lạ!..

" Bộ phận kinh doanh này có bao nhiêu nhân viên nam vậy!!"

Trên gương mặt Tử Ân nổi rõ phần khó hiểu, miễn cưỡng trả lời:" Tôi..nhớ không nhầm là khoảng 10 thành viên nam và hình như là không có nữ nhưng mới đây đã tuyển vào 1 thành viên nữ rồi."



Tề Chu biến sắc, mắt cậu nhíu lại, gương mặt trở nên cau có dường như đang khó chịu điều gì đó, nói:" Sao ở bộ phận đó lại nhiều nam đến vậy!!"

?? Tử Ân bực bội nắm chặt tay nổi lên cả những phần gân xanh, cậu gào thét trong nội tâm: nếu tên này không phải cấp trên của mình thì giờ này mình đã cho tên gia hoả này một trận nhừ tử rồi. Đm..

Ánh Mắt Tử Ân hờ hững, lẫm liệt lườm Tề Chu, cậu mím chặt môi đáp:" Ngài quên thật hay cố tình không biết vậy. Vừa năm trước, ngài đã sa thải toàn bộ những nhân viên nữ ở bộ phận đó bởi một lý do duy nhất đó là họ đã đưa bản kế hoạch kinh doanh không vừa ý ngài còn gì?"

" Có sao?", câu trả lời Tề Chu có chút bất ngờ vì cậu cũng không nhớ rằng mình từng làm chuyện đó.

Tử Ân cau mày khó chịu nhìn Tề Chu, nhấn mạnh từng chữ tiếp lời:" Chắc..là..ngài..quên rồi! Nếu...ngài.không.nhớ thì.thôi.vậy!"

Tề Chu lạnh lùng, liếc nhìn Tử Ân nhàn nhạt nói:" Được rồi! Cậu đi làm việc của mình đi."

" Còn lịch trình thì sao ạ! "

" Nói sau đi.."

" Hả??", Tử Ân tức hộc máu không dám phản bác lại chỉ dám gào thét chửi trong lòng: Tên điên này! Làm ông đây bực lắm rồi đó, nếu không phải cấp trên thì ông đây cho một nhát. Cậu lặng lẽ rời đi rồi đóng 'rầm' cửa lại.

*