Ngày hôm sau Tạ Chiến Quân quay lại thành phố Lam Trạm, mối quan hệ giữa anh và Tạ Chiến Quân vẫn diễn ra trong âm thầm. Ngoài Lưu Hiển Thuấn và Tần Nhược Ly ra thì hầu như người ngoài không ai biết. Chuyện anh ngưng điều hành tập đoàn JS anh không để cho Đường An Hy biết, anh không muốn cô phải bận lòng thêm. Mặc dù không điều hành nữa nhưng anh vẫn âm thầm theo dõi chặt chẽ động thái của công ty vì anh biết có nhiều tập đoàn khác đang nhòm ngó JS để lợi dụng.
Hôm nay Đường An Hy đến trường đến tầm trưa mới về nhà, về đến nhà cô bất ngờ khi thấy Tạ Chiến Quân đang làm việc tại nhà của cô à không nhà của Tạ Chiến Quân mới đúng. Cô hỏi anh:
- Hôm nay anh không đến công ty sao ?Tạ Chiến Quân nhìn cô cười:
- Không hôm nay anh làm việc tại nhà!
Đường An Hy gật đầu:
- Thế anh đã ăn gì chưa?
Tạ Chiến Quân kéo cô vào lòng:
- Anh không đói, muốn ôm em một chút!
Đường An Hy mỉm cười ôm lấy anh, cô hỏi:
- Anh có chuyện gì sao ? Trông anh có vẻ mệt mỏi!
Tạ Chiến Quân lắc đầu:
- Anh không sao, hôm qua anh về nhà lớn ở Bắc Sơn. Bà và mọi người bảo muốn gặp em, nói rằng giỗ tổ sắp tới đưa em về cùng.
Đường An Hy nhìn anh
- Mọi người muốn gặp em sao ? Chẳng phải.....
Tạ Chiến Quân dụi mặt vào tóc cô:
- Em đừng lo, bà và thím rất hiền. Họ không làm khó em đâu!
Đường An Hy cúi mặt:- Nhưng bác gái không thích em ...em sợi
Tạ Chiến Quân nắm tay cô:
- Yên tâm, có anh ở đây với em, anh không để người khác làm khó em đâu.
Đường An Hy gật đầu, Tạ Chiến Quân xiết nhẹ Đường An Hy trong lòng. Mùi hương từ tóc tỏa ra khiến anh dễ chịu, Tạ Chiến Quân hít nhẹ lấy mùi hương ngọt ngào mà cuốn hút. Anh nhẹ nhàng nâng gương mặt bé nhỏ lên, từ từ tiến lại đặt lên trán cô một nụ hôn. Nụ hôn dành hết sự dịu dàng sự chân thành mà anh trao cho cô, Tạ Chiến Quân dời môi khỏi trán cô, ánh mắt ôn nhu nhìn đôi mắt long lanh thuần khiết của Đường An Hy, một lần nữa anh đưa mặt lại sát mặt cô, Đường An Hy nhắm mắt như đang đón chờ nụ hôn ngọt ngào từ anh. Môi anh gần như chạm vào môi cô thì tiếng chuông điện thoại của Tạ Chiến Quân phát ra từ túi quần làm gián đoạn không gian lãng mạn. Đường An Hy giật mình ngại ngùng đẩy anh ra rồi chạy ra ngoài:
- Em...em đi nấu cơm!
Tạ Chiến Quân nhìn cái dáng nhỏ nhắn ngại ngùng chạy ra ngoài khiến anh phì cười. Tạ Chiến Quân nhìn vào màn hình điện thoại, là mẹ anh gọi đến. Tạ Chiến Quân định không nghe nhưng cuối cùng vẫn nhấc máy:
- Con nghe đây !
Lý Quế Vân cười nhẹ:
- Con định như vậy với bố mẹ thật sao ?
Tạ Chiến Quân im lặng không nói gì thêm, rõ ràng là bố mẹ anh muốn anh phải như vậy mà. Lý Quế Vân nói tiếp:- Được rồi! Tối nay về nhà ăn cơm với bố mẹ, đưa cả con bé đó về đây để bố
mẹ nói chuyện
Tạ Chiến Quân không nhanh không chậm trả lời:
- Nếu vì chuyện phản đối giữa con và Tiểu Hy thì con không về đâu.
Lý Quế Vân:
- Cứ đưa con bé về, mẹ không ăn thịt nó đâu mà lo .
Nói rồi bà tắt máy Tạ Chiến Quân thở dài, bố mẹ anh nói như vậy là như thế nào. Là đang ngắm chấp nhận Đường An Hy hay là muốn gặp cô để nói chuyện thẳng thắn.
Một lúc sau Tạ Chiến Quân đi xuống bếp, Đường An Hy đang xào gì đó trên bếp. Cô đó chiếc tạp dề màu hồng nhạt tập trung làm những món ăn không để ý đến sự xuất hiện của anh. Tạ Chiến Quân bước lại ôm lấy cô từ phía sau:
- Ra dáng dâu hiền vợ thảo lắm rồi đấy!
Đường An Hy cười:
- Đừng trêu em !
Tạ Chiến Quân:
-
- Tối nay về Tạ gia cùng anh nhé!
Đường An Hy nghe vậy vội xoay người lại nhìn anh, nét mặt có phần hoảng hốt pha chút lo lắng:- Có chuyện gì sao anh ?
Tạ Chiến Quân :
- Anh không biết nữa, mẹ gọi chỉ bảo anh đưa em về cũng ăn cơm thôi.
8:06
Đường An Hy im lặng, nét mặt lộ rõ sự lo lắng, Tạ Chiến Quân xoa đầu cô:
- Đừng căng thẳng như vậy chứ! Dù có chuyện gì anh cũng sẽ bảo vệ em mà.