Ê, Tạo CP Với Ai Không?

Chương 18



Một câu không đầu không đuôi của Phác Xán Liệt dẫn tới rất nhiều tranh cãi.

Fan nghĩ chắc hẳn Phác Xán Liệt đang chịu uất ức ở công ty. Kết hợp với những chuyện gần đây nhất, đương nhiên sẽ chĩa mũi dùi về hướng Biên Bá Hiền.

“Xán Liệt đệ nhất solo, thành tích nhóm hay cá nhân đều là thứ người bình thường không cách nào sánh bằng biết chưa? Nhà ai đó dựa dẫm chúng tôi để hot lên rồi thì xin đừng được voi đòi tiên, bọn này cũng không phải người dễ tính đâu.”

Người hâm mộ của Biên Bá Hiền thấy idol nhà mình bị mắng tất nhiên cũng chẳng vui vẻ.

“Bất luận là lựa chọn của công ty hay nhãn hàng đều chứng minh độ hot của Bá Hiền nhà chúng tôi, đừng có bát nước bẩn nào cũng hắt vào đây, bớt liếm fame đi, dù không có vị kia nhà các người thì chúng tôi vẫn có thể đi đến vị trí như hiện tại.”

Đương nhiên các blogger cũng nắm bắt cơ hội này.

“Phác Xán Liệt và Biên Bá Hiền bất hòa rõ rành rành! Hôm nay, Phác Xán Liệt đăng Weibo buông lời thô bạo rằng mình không phải người râu ria, thực hư không được công ty đối đãi công bằng vì Biên Bá Hiền, quan hệ giữa họ hình như đã hoàn toàn chấm dứt!”

Đủ giả thuyết, Phác Xán Liệt nhìn trận chiến của hai nhà vất vả lắm mới lắng xuống một tí mà lại bị mình khích cho nóng lên, cảm thụ được sâu sắc cái gọi là tự chui vào rọ.

Haiz. Mình chỉ ăn giấm chỉ bực tức thôi, đâu bao hàm nhiều tầng nghĩa như vậy.

***

Việc quảng bá bộ phim không nhiều lắm, cũng không cho phép xuất hiện bất kỳ tin tức spoil nào, tạo ra đủ cảm giác thần bí. Thêm cả chuyện tiết lộ tối nay hai người sẽ có livestream khiến super topic hết sức náo nhiệt.

“Không biết kết thúc như nào nhưng nhất định phải là hạnh phúc mỹ mãn, hai người an ổn đầu bạc răng long nhé! Xin đấy!”

“Nhất định phải là kết đẹp, hai người họ phải thật tốt lành!”

“Quỳ cầu kết thúc yêu nhau!”

Phác Xán Liệt nhìn ngôn luận trên mạng, không nhịn được đáp trả bằng tài khoản phụ: “Khỏi xin, cả hai đều chết hết! Chết hết!”

Có lẽ lời bình quá bất ngờ, ngay lập tức thu hút hỏa lực của mọi người.

“Nói cái éo gì vậy? Mi xem qua kịch bản rồi hay gì? Hùng hồn thế?”

“Đúng, tôi xem qua rồi.” Thời điểm Phác Xán Liệt đang định nhấn nút gửi, mới sực nhớ mình chỉ là một “dân mạng bình thường.”

Thôi bỏ đi. Hắn cặm cụi xóa từng chữ một, nhẫn nhịn một hồi để gió yên biển lặng.

“Ủa? Gà chua hàng xóm giật nảy lên thế? Nhà bọn này tốt đẹp nên gai mắt?”

Phác Xán Liệt hừ lạnh một tiếng, tiếp tục khoác tài khoản phụ mang tên “Biên Bá Hiền chỉ có thể là của Phác Xán Liệt” mà đáp trả: “Chúng tôi mới là hàng real nhé, cảm ơn.”

“Cái đếch, nhà mấy người BE rõ ràng ai cũng biết, còn ở đây thả rắm chi? Với cả mấy người vô gia cư à? Chạy qua nhà bọn này đăng vớ đăng vẩn làm gì?”

Phác Xán Liệt căm phẫn muôn phần, gõ chữ lia lịa trả lời: “Tôi muốn đăng cái gì, muốn đăng ở đâu là tự do của tôi, hiểu chứ? Hơn nữa, Biên Bá Hiền và Kim Chung Nhân là giả.”

“Chó rình lén* phắn giùm, không lôi tên ra bộ không hiểu à? Nhà các người sắp tàn cũng đừng chạy qua đây thẩm du.”

*nguyên văn là chó sj, sj là viết vắt của shìjiān (视奸)

“……”

“……”

Phác Xán Liệt thuận lợi nhận được cả đống lời “thăm hỏi”, còn kèm theo rất nhiều thuật ngữ hắn không hiểu.

Tuân theo phẩm giá ham học tốt đẹp, Phác Xán Liệt bèn tra Baidu.

Dưới sự thử thách của thuật ngữ fandom, hắn cảm tưởng như mình đã thăng hoa mất rồi. Thiết nghĩ mình bình luận như vậy ở super topic Khai Bạch quả thực không đúng lắm, Phác Xán Liệt lặng lẽ xóa câu kia đi.

Không phải vì tôi công nhận các người, mà là vì trước đó tôi không hiểu luật lệ biết chưa!

Phác Xán Liệt dạo một vòng trên mạng tìm các bài đăng bổ sung cho kiến thức theo đuổi idol, sau đó thổn thức nhắn tin cho Ngô Thế Huân: “Theo đuổi idol thời nay, đáng sợ quá… quy củ cả đống…”

“?” Ngô Thế Huân rõ ràng không hiểu nỗi xúc động của hắn.

“Không có gì.”

Phác Xán Liệt lại mở Weibo, vào super topic Xán Bạch đăng bài.

“Còn bao nhiêu người đang online! Cho tôi thấy cánh tay mọi người được không!”

Đăng trạng thái xong, Phác Xán Liệt đặt di động xuống, rảo bước tới nhà vệ sinh súc miệng, lúc trở lại đã là ba bốn phút sau.

Lần nữa bật điện thoại, nhưng chỉ có một người bình luận “Có tôi”. Hắn nhìn lượt xem chưa tới hai trăm ở góc phải, thở dài thườn thượt. Này chênh lệch quá xa so với hơn mười triệu lượt xem của mình. Xem lại số fan của super topic, còn không bằng được số lẻ bên Khai Bạch.

***

Do buổi tối phải livestream, thế nên cảnh quay hôm nay kết thúc rất sớm.

Biên Bá Hiền hồi hộp ngồi trong phòng nghỉ, đợi giờ bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Mặc dù đã livestream suốt trước khi trở thành minh tinh, nhưng cảm giác giờ đây hoàn toàn khác hẳn ban đầu.

Vẫn nhớ khi lần livestream trước đóng máy, mình còn có thể uống rượu, để lại dấu răng trên cổ Phác Xán Liệt…

Ký ức của quãng thời gian ấy nhoáng cái tuôn trào, vành tai Biên Bá Hiền dần nhiễm đỏ.

“Anh Bá Hiền?”

“Ờ?” Biên Bá Hiền lập tức hoàn hồn.

“Sắp livestream rồi.”

Vào khoảnh khắc vừa mở ống kính, bình luận liền lướt qua ầm ầm. Nhìn người hâm mộ bày tỏ tình yêu chẳng hề giấu giếm, Biên Bá Hiền cũng từ từ thả lỏng cơ thể.

Vì nguyên nhân màn hình khá nhỏ, hai người bất đắc dĩ phải ngồi rất gần.

Bởi livestream liên quan đến bộ phim, phần mở màn vẫn khó tránh sự tò mò đối với kết cục.

“Cái kết ấy à… để mọi người tưởng tượng đấy, có thể tính là vừa chia xa vừa không chia xa.”

Thấy quần chúng lo lắng, Biên Bá Hiền cười rất vui vẻ: “Không tính là kết cục quá đẹp đâu. ”

“Có cảnh hôn không?!”

Chẳng rõ là ai khơi mào tiết tấu, thoáng chốc những câu này đã choáng ngợp màn hình.

Nụ cười của Biên Bá Hiền bỗng khựng lại, đôi mắt cậu hốt hoảng liếc trái liếc phải, cười ruồi mấy tiếng rồi chậm rãi cúi đầu.

Thấy phản ứng của cậu, người hâm mộ kích động ngay tức thì:

“Mặt đỏ rần!”

“Kiểu này chắc chắn là có rồi!”

“Sao Tiểu Biên xấu hổ thế nhở.”

Kim Chung Nhân đọc bình luận thấy khá vui, nghiêng đầu nhìn Biên Bá Hiền một cái, nháy nháy mắt về phía ống kính, “Các bạn đoán xem.”

“Áaaaaaaa”

Lại một lần nữa bị choáng bởi bình luận, bầu không khí giữa buổi trực tiếp cũng đạt đến cao trào.

Nhân viên công tác thấy đã đến giờ, bắt đầu quy trình cue.

*cue: ám chỉ/ nhắc tới một ai đó

“Dạo này phải quay phim mỗi ngày mệt lắm đúng không? Lúc nghỉ hai anh thường làm gì?”

“Gần đây hễ rảnh đều chơi game với anh Bá Hiền, anh Bá Hiền chơi giỏi cực.”

“Chỉ hai anh hả!” Fan thật sự rất kích động.

“Có Thế Huân nữa, ba người bọn anh chơi chung.”

“Không có Xán Liệt ư?” Vài fan nhóm bias Phác Xán Liệt đưa ra nghi vấn, dẫu sao ở trong nhóm thì quan hệ giữa ba người họ là tốt nhất.

“Tại sao phải tìm anh ấy? Với cả sao có thể tìm chứ.” Kim Chung Nhân vò đầu đầy thắc mắc, Xán Liệt không biết chơi game mà.

Nhưng nửa câu sau y lại không nói ra, đây là bí mật trong nhóm, xưa nay Phác Xán Liệt không cho nói, bởi vì hắn cảm thấy để fan biết được mình không biết chơi game là điều rất bẽ mặt.

“Áaaaaaaaaa” trên màn hình lại bay qua một cách điên cuồng, Kim Chung Nhân càng khó hiểu hơn. Mình có làm gì đâu?

Thời gian trôi rất nhanh, cuộc trò chuyện của họ bất tri bất giác sắp kết thúc.

Nhân viên công tác gấp rút thực hiện đoạn kết: “Nghe nói dạo này Bá Hiền đang chuẩn bị album mới nên phải tập nhảy ấy nhỉ, vậy chúng ta để Bá Hiền nhảy một điệu rồi kết thúc có được không.”

“Không được!”

“Không muốn mà hu hu hu…”

Biên Bá Hiền nhoẻn miệng cười: “Không sao, sau này anh sẽ gặp mọi người thường xuyên! Anh nhảy một bài mới học gần đây nha.”

Bên kia, từ khi livestream bắt đầu Phác Xán Liệt đã nhìn di động chòng chọc, mắt không dám chớp dù chỉ một cái.

Hắn cứ trừng mắt nhìn hai người nọ sát rạt vào nhau, nhìn Biên Bá Hiền lúc bị nhắc cảnh hôn thì đỏ mặt, nhìn Biên Bá Hiền đứng dậy chuẩn bị nhảy.

Âm nhạc vừa vang lên, hắn biết ngay đó là ca khúc của tiền bối cùng công ty. Tiết tấu bài hát này rất nhanh, vũ đạo cũng tương đối mạnh mẽ.

Phác Xán Liệt không dám phân tâm, chung quy đây là lần đầu được xem Biên Bá Hiền nhảy mà.

Lúc sắp kết thúc là một động tác giơ tay, để lộ vòng eo trắng của cậu.

Mất rồi. Phác Xán Liệt kinh hãi trợn to mắt, hô hấp đông cứng tại một chớp mắt kia.

Hình xăm trên hông Biên Bá Hiền, biến mất rồi. Phác Xán Liệt há miệng, ánh mắt trống rỗng.

Tuy chỉ là động tác thoáng qua, nhưng hắn vẫn trông thấy rõ rành rành.

Núi gào biển rít, sóng xô cuồn cuộn, cuối cùng hóa thành những lưỡi dao, đâm xuyên tim Phác Xán Liệt.

Tựa như hao tổn tâm trí để trồng hoa khắp núi, chỉ cần một trận mưa lớn là có thể trở nên tiêu điều.

Phác Xán Liệt cảm thấy thứ liên hệ chặt chẽ nhất giữa mình và Biên Bá Hiền, cái hình xăm làm lòng mình ngọt ngào ấy, đã bị Biên Bá Hiền dễ dàng xóa sạch đến nhường nào.

Xuân qua thu tới, trong lòng cũng chẳng còn dấu vết kẻ địch nữa.

Phác Xán Liệt thất thần nhìn màn hình đen thui sớm đã kết thúc livestream, quên mất cả động tác kế tiếp.

Tựa hồ có cơn mưa xối xả sắp đổ bộ. Cửa phòng bị gió thổi “rầm” một tiếng đóng sập lại, bấy giờ mới kéo mạch suy nghĩ của Phác Xán Liệt về.

Hắn sốt ruột, luống cuống nhắn tin cho Ngô Thế Huân.

“Anh định tỏ tình.”

Đối phương hồi âm cực kỳ cấp tốc: “Bình tĩnh nào anh!”

“Đm hình xăm của Biên Bá Hiền biến mất rồi!” Phác Xán Liệt siết chặt điện thoại, cặp mắt đỏ bừng.

Dường như cảm nhận được tâm trạng bất ổn của Phác Xán Liệt, Ngô Thế Huân lập tức gọi điện qua.

“Anh nghe em nói đã, bây giờ không thích hợp, tụi mình đừng kích động. Anh xem, phim của họ chưa chiếu, fan họ còn ầm ĩ thành như vầy, hơn nữa…”

Ngô Thế Huân nói liến thoáng, tận tình phân tích thiệt hơn cho hắn, rốt cuộc cũng khiến người nọ tĩnh tâm hơn đôi phần.

“Vậy anh nên làm gì…” Giọng điệu của Phác Xán Liệt chẳng đọng chút sức sống nào.

“Đừng nóng, em đi nghe ngóng tình hình giúp anh.”