Hoàn thành xong "nhiệm vụ"", anh ôm cô vào lòng mà ngủ.
Sáng ban mai, cô tỉnh giấc, cô thấy cơ thể mì đau nhối ở chỗ ấy, chân thì nhũn ra, nhìn thấy anh và cô không mặc đồ thì cô hoảng sợ, cô kéo chăn che cơ thể mình lại. Anh thấy động đậy nên tỉnh dậy luôn.
" Anh đã làm gì em vậy hả?"
"Anh chỉ là làm theo điều em nói thôi mà."
"Em nói gì hả?"
"Em nói là nhanh lên anh, a....a...a". Anh minh họa lại làm cô ngại hơn
" Em không có như vậy".
"Em có mà, em nhớ lại đi"
Một số hình ảnh lại hiện lên trong đầu cô vào tối qua, đúng là cô là người chủ động. Cô bị làm sao thế hả..sao lại như thế chứ.
"Anh cút ra khỏi phòng em mau"
"Đây là phòng anh mà"
"......"
Cô im lặng mà kéo theo cả chăn bước ra khỏi phòng anh.
Anh phì cười.
Cô vào phòng tắm suy nghĩ...Tiểu Cửu ơi là Tiểu Cửu...mày đã là gì thế này.
Cốc...cốc...cốc
"Em thay đồ nhanh lên rồi anh dẫn em đi ăn sáng"
"Ừ". ==
------------------
Tại nhà hàng Nhor.
" Phục vụ, cho tôi món này, món này, món này nữa, món này và cả món này". Anh vừa nói vừa chỉ vào thực đơn.
"Bộ anh là heo hả, sao kêu nhiều món thế".
" Anh kêu cho em ăn mà"
"Em không ăn nhiều như thế"
"Em cắn ăn thế. Đợi khi nào anh cưới em rồi thì anh sẽ ép để bồi bổ cho em nhiều hơn nữa".
" Xì....". Cô bĩu môi
"Em định đi tìm việc làm anh ạ"
"....." Anh không nói gì
"Anh....". Cô kêu
" Ở nhà anh nuôi. Anh cấm em đi làm đấy". Anh nhăn mày nhìn cô
"Vậy anh lo mà kiếm tiền nuôi em đi. Em ăn tốn kém lắm nhé.... hehe"
"Ừm...anh bồi bổ rồi đợi ngày "thu hoạch" em". Anh vừa cúi xuống ăn vừa nói
" Lại thế nữa rồi, tưởng anh cao lãnh lắm không ngờ cầm thú vẫn là cầm thú...hứ". Cô nói ghét bỏ
"Đợi tối về anh xử em. Tội dám nói anh là cầm thú."
"Anh dám"
-----------------
Ăn xong hai người mua nguyên liệu về để nấu ăn cho vài ngày tới, hai người mua rất chi là nhiều, nhưng anh là người xách hết tất cả =))
Đến trưa thì anh và cô mới về đến nhà.
Cô chạy vào phòng trước, đi cả nữa ngày trời nên cô buồn ngủ rồi, cô đi ngủ.
Anh thì sắp xếp nguyên liệu vào tủ lạnh rồi cũng về phòng anh mà làm việc.