Em Cũng Yêu Anh Mà

Chương 35



Sự tức giận của Diễm Bích, cùng với tiếng quát lớn đã làm kinh động đến bọn đàn em của Nhất Trung đang canh giữ ở bên ngoài. Nghe thấy có tiếng cãi nhau, bọn chúng đã xông vào và tiếp tục chửi mắng, đánh đập không thương tiếc, dù cho cả hai đều là nữ nhân. Bọn chúng tàn bạo, đánh cả hai đến mức bất tỉnh, nằm dài trên đất. Sau đó, có hai tên đã cởi trói cho Diễm Bích và đưa nàng ta đi đến một nơi khác trong quán bar, một tên khác thì trái Xuân Nghi vào góc cột và dùng băng dính dán miệng cô lại.

Trở lại với nhóm của Lạc Thiên ở cổng chính. Bị đàn em của Nhất Trung đồng loạt chĩa súng vào người, nhưng vẫn đứng hiên ngang, tỏ ra thái độ khinh địch khi ra lệnh cho đàn em của mình không được hành động. Sau đó lạnh lùng, bước từng bước chân chậm rãi vào bên trong quán bar. Hắn xem những tên côn đồ xung quanh như là không khí, dù cho bọn chúng có đang đe dọa đến tính mạng của hắn thì hắn cũng không quan tâm. Hắn đi phía trước, bọn đàn em theo sau, cứ như vậy toàn bộ nhóm người của Lạc Thiên đã hoàn toàn xâm nhập vào bên trong khu vực của Sunny.

- Ra đây đi... mày định xem kịch đến bao giờ hả? - Lạc Thiên nói.

- Á... ha ha bị anh trai phát hiện rồi. - Nhất Trung cười lớn.

- Sao không đổi kế hoạch mới đi, chỉ biết bày trò rồi ngồi nấp trong bóng tối thôi à? Ba cái trò này chỉ hù được mấy thằng nhát gan thôi.

- Chẳng qua là... bọn đàn em muốn giết anh, nên em mới cho bọn nó thử sức đấy chứ. Hơi... nhưng bọn này yếu kém quá, con mồi ngay trước mặt, súng cũng đã nạp đầy đạn. Vậy mà còn không dám bóp cò anh nhỉ?

- Vậy thì dạy dỗ chúng thêm đi, nói với tao làm gì?

- Dạ đúng... rất đúng, phải dạy dỗ thêm. Nhưng mà... đợi sau khi anh an toàn rời khỏi chỗ này cùng với 4 con tin đi. Em chỉ sợ anh không sống được tới ngày mai thôi, anh hai.

Thấy Lạc Thiên bị khiêu khích, một đàn em trong nhóm cảm thấy khó chịu,

nên đã không thể đứng yên được nữa. Hắn ta rút một cây súng ngắn từ trong túi quần ra, chuẩn bị bóp cò thì Lạc Thiên đã nhanh chóng chặn lại.

- Chưa có lệnh, không được làm gì cả.



- Nhưng mà đại ca... tên đó ngạo mạn quá.

- Chưa cứu được con tin tuyệt đối không được đánh nhau có biết không hả?

- Dạ... em xin theo lệnh.

- Ha ha... coi như anh cũng thông minh đó Lạc Thiên. Nếu bây giờ mà đánh nhau ở đây thì chỉ sợ là con tin ở dưới tầng hầm chết rồi cũng nên. Thay vì bỏ thời gian vô bổ, chi bằng giữ nguyên lực lượng cho đến khi cứu được con tin. Đúng là anh trai cùng cha khác mẹ của em, làm gì cũng rất thận trọng.

- Im đi, mày không phải là em trai tạo.

- Hừm... không thích thì thôi. Tao nói cho mày biết, đừng có coi thường Nhất Trung này. Chào đón mày đến đây thôi, xuống tầng hầm đi, có rất nhiều món quà bất ngờ tạo bày ra ở dưới đấy. Hướng này, xin mời. - Nhất Trung nói và chỉ tay về phía sau của sân khấu.

Sau khi tận mắt nhìn thấy nhóm người của Lạc Thiên đi xuống tầng hầm, Nhất Trung ra lệnh cho đàn em khóa cửa tầng hầm từ phía bên ngoài rồi nở một nụ cười quỷ dị, đầy toan tính. Sau đó, Nhất Trung cho đám đàn em ra bên ngoài tiếp tục canh giữ, còn hắn thì lái xe đi ra ngoài mua một ít thuốc tăng cường sinh lực, chuẩn bị cho một cuộc vui kéo dài.

Khi tất cả rời đi, từ trong một góc tối có bóng dáng của một người đàn ông, lom khom bò ra khỏi gầm bàn, thì ra đó là một tên đàn em của Lạc Thiên. Nhưng đến khi hắn bỏ mũ và tháo khẩu trang, thật kinh ngạc đó lại là ba của Lạc Thiên và Nhất Trung, ông Lý. Hóa ra ông đã trà trộn vào đám người mà Lạc Thiên dẫn theo và đi cùng đến tận đây. Trong quá trình xung đột vừa rồi, ông đã nhìn thấy một tên đàn em của Nhất Trung có mang theo đồ ăn và nước vào một căn phòng VIP ở tầng trên, nên ông đã quyết định trốn ở một góc rồi chờ cơ hội để đến đó kiểm tra tình hình. Bây giờ chính là lúc có thể làm điều đó, ông rón rén bước lên các bậc thang, tránh gây ra tiếng động lớn.

Đến trước cửa phòng VIP, ông đẩy nhẹ cửa vào bên trong, để lộ ra một khoảng đủ để quan sát và nhìn thấy một cô gái bị trói đang ngồi trên ghế sofa, đó chính là Mỹ An, thì ra cô đang bị bắt trói ở đây, nhìn cô trong có vẻ rất tiều tụy và mệt mỏi. Phía bên kia là hai tên xăm trổ đang ngồi đánh bạc cùng nhau. Ông muốn cứu cô gái nên đã liều mạng cầm một cái gậy chạy đến đánh thẳng vào đầu một tên, khiến hắn ngã gục xuống sàn. Tên kia thấy vậy liền tung hô lên rồi dùng súng định bắn chết ông.

Nhưng chưa kịp làm gì thì ông Lý đã lao đến và tiếp tục dùng gậy đánh tới tấp vào bụng, đầu và cổ, khiến hắn không kịp phản kháng mà nằm gục ngay tại chỗ. Sau đó ông đưa cả hai tên côn đồ ra phía sau ghế dài nhằm che giấu. Mọi chuyện xong xuôi hết, ông tiến tới định giải cứu cho Mỹ An, nhưng cô lại cảm thấy sợ hãi, không muốn ông đến gần.