Sau khi bữa tiệc kết thúc, cô cùng các anh trở về Băng Phong. Hiện giờ mặt của Ngọc Băng đã đỏ như trái cà chua vì tác dụng của rượu. Trong bữa tiệc, cô có uống mấy ly rượu vang khiến cho đầu cô bây giờ khá choáng váng.
6 người bước xuống xe vào nhà, Đông Phương Long Thần đi bên cạnh thấy Ngọc Băng đi không vững nữa liền nói:
- Bé con, em say như vậy rồi, để anh bế em lên phòng.
- Dạ, em không sao đâu ạ! Em có thể đi được. Các anh cũng trở về nghỉ ngơi sớm đi ạ._ Ngọc Băng liền từ chối anh rồi loạng choạng mà đi lên phòng mình.
Ngọc Băng cảm thấy cả người khó chịu nên vào tủ đồ chọn cho mình một chiếc váy ngủ thì đập vào mắt cô là túi đồ cô mua hồi tuần trước. Không chần chờ mà cầm lấy túi đồ bước vào phòng tắm.
Sau khi mặc bộ đầm, cô ngắm nhìn lại mình trong gương. Bộ đầm ngủ có ren gợi cảm để lộ ra ba vòng quyến rũ của cô, đặc biệt là hai gò bông đầy đặn của cô khiến cho đàn ông nhìn vào chỉ hận không thể nhào vào yêu thương cô hết mình.
Bên ngoài, Đông Phương Long Thần thấy lo cho cô. Sợ cô uống say quá không cẩn thận rồi bị té ngã ở đâu đó. Anh ở bên ngoài gõ cửa một hồi vẫn không thấy cô trả lời thì anh vô cùng lo lắng nên anh mở cửa chạy vào. Cũng chính ngay lúc này, Ngọc Băng vừa bước ra khỏi phòng tắm, hai người bốn mắt nhìn nhau ngơ ngác.
Ngọc Băng bị anh đang nhìn trong bộ đồ sexy này thì vô cùng xấu hổ xen lẫn ngại ngùng. Còn Long Thần thì nhìn cô say đắm, anh không ngờ hôm nay cô lại dám ăn mặc gợi cảm như vậy khiến cho chỗ nào đó của anh có dấu hiệu thức tỉnh.
- Thần…sao…sao anh…lại… ở đây? Để…em…em đi…đi… thay…thay đồ._ Ngọc Băng xấu hổ đến nổi không nói thành lời.
Định xoay người trở lại phòng tắm thì cả người cô bị một thân hình to lớn tiến tới áp sát cô vào cửa phòng tắm, vòng tay rắn chắc ôm lấy eo cô, rất nhanh đem đôi môi bạc lạnh lẽo của mình áp lên đôi môi anh đào của Ngọc Băng. Cô sửng sờ, trừng mắt nhìn anh đang càn quét trong khoang miệng của mình. Đến khi nhận thức được sự việc đang xảy ra, cô mới đưa tay đẩy anh ra. Anh buông tha cho đôi môi của cô, nhìn ngắm đôi môi anh đào bị mình hôn tới mức sưng đỏ lên, trong lòng dấy lên một cảm giác thành tựu. Cô được anh buông ra thì ra sức hít lấy hít để không khí, chưa kịp mắng câu nào thì đã bị anh quăng lên giường.
- A
Ngọc Băng vừa kịp kêu lên một tiếng thì lại bị Đông Phương Long Thần đè lên người, một lần nữa khóa chặt môi cô, tiếp tục trao cho cô một nụ hôn nóng bỏng, hôn tới khi cô ngạt thở, trong khoang miệng chỉ còn mỗi hơi thở của anh. Cô cố chống cự nhưng lời nói vừa ra đến miệng liền bị anh nuốt hết vào bụng, cái lưỡi ướt át bị người đàn ông này chơi đùa đến tê dại. Ngọc Băng bị Long Thần hôn đến mơ hồ, không còn làm chủ được bản thân nữa mặc cho người đàn ông này vui đùa. Quần áo của cả hai rơi lả tả trên sàn nhà, trên người cô bây giờ chỉ còn lại độc nhất một chiếc quần tam giác. Một lớp lại một lớp, từng nơi trên cơ thể cô bị nụ hôn nóng bỏng của anh làm cho tê dại, khắp người không chỗ nào là không có dấu hôn đỏ lưu lại. Vươn tay ôm trọn cặp đào mơn mởn mà xoa bóp, còn không quên buông lời trêu chọc.
- Thật to nha!
- Ưm~ Biến thái!
- Bé con, em nói gì? Anh không nghe rõ.
Dứt lời anh ngậm trọn hạt đào trong miệng, dùng lưỡi vân vê, bên còn lại thì đang được anh dùng tay nhào nặn thành đủ mọi loại hình dạng, sự kích thích quá mức khiến cô bật ra tiếng rên yêu kiều, *** ***** ở dưới cùng vì thế mà không ngừng chảy nước làm ướt cả một mảng quần.
- Aưm
** **** to lớn của anh bị cơ thể quyến rũ của cô làm cho trướng đến khó chịu, hận không thể trực tiếp hòa cô vào người mình. Bàn tay còn lại của anh dần đi xuống vùng đất ướt át của cô. Cách một lớp vải mà miết nhẹ, động tác ngày càng nhanh, thỉnh thoảng còn đè lên điểm mẫn cảm của cô khiến cho đầu óc của cô trở nên tê dại.
- Aưm
Vươn tay cởi bỏ lớp phòng bị cuối cùng của cô, ngón tay thon dài của anh nhẹ nhàng thâm nhập vào miệng huy*t của cô. Lần đầu tiên có dị vật tiến vào khiến cô hơi hoảng, tay nắm chặt lấy ga giường, cả người uốn éo. Anh chậm rãi di chuyển ngón tay, chờ đợi phản ứng chậm chạp của cô. Của cô thật nhỏ, chỉ nghĩ đến cảnh của mình bị cô nuốt chửng anh liền cảm thấy thực sự không thể chịu nổi nữa.
Khi cảm thấy đã đủ ướt, anh rút tay ra sau đó để c* l*ng của mình ma sát với *** ***** non mềm của cô.
- Ưm~ Đừng…
- Ngoan! Đừng sợ, anh sẽ không làm đau em. _ Đông Phương Long Thần lên tiếng trấn an cô.
- Ưm~…
Nhận được câu trả lời như mong muốn, tìm được vị trí chính xác, eo khẽ dùng lực mạnh mẽ tiến vào.
- Ưm ~… Đau…ưm…hức…Đi…ra…
Toàn bộ của anh đều bị hoa huy*t nhỏ bé của cô nuốt chửng. Long Thần cắn chặt răng chờ đợi sự tiếp nhận của cô, bên cạnh đó anh thưởng thức sự tinh tế của cô. Bị tấn công quá bất ngờ, h** huy*t mạnh mẽ co rút, chất d*ch của cô bị anh đẩy ra ngoài, khiến chỗ giao hợp của hai người ngày càng ướt át.