Sáng hôm sau anh đưa cô về trước cổng trường.Người nào đó không cho phép nên anh cũng không thể không nghe lời.Chỉ đành ngậm ngùi chia tay cô trước cổng,nhìn bóng lưng cô rời đi thì Bạch Nhất Dương mới lái xe rời đi.
Vừa vào đến cổng trường học thì bao nhiêu ánh mắt dán chặt đến người của cô.Ở đại học không còn giống hồi cấp 3 nữa.Nam sinh chủ động hơn rất nhiều những ánh mắt si mê như kia cô đều tập thành quen.Hồi cấp 3 vì luôn có cái đuôi Bạch Nhất Dương đi theo nên nào có ai dám nhìn cô với ánh mắt đấy đâu.
Nghĩ đến kí ức đấy Sở Ngữ Yên không khỏi buồn cười,chưa gì lại nhớ đến tên đấy rồi.Bạn trai nhà cô dễ thương vậy kia mà.
Đến trước cửa phòng cô đã nghe thấy giọng lảnh lót của Diễn Oai,cô nàng này cực kì hoạt bát.Là bạn cùng phòng của cô.
Sở Ngữ Yên như mọi hôm đi lướt qua những ánh mắt đỏ rực kia của Diễn Oai cùng Uyển Tự.Tiến đến trước bàn học,cô ngồi vào ghế định mở điện thoại nhắn cho anh thì liền bị Diễn Oai đến quấy phá.
- Khai mau,đêm qua cậu đi đâu.
'....'
Trình Lam ngồi trên giường chơi game cũng phải liếc mắt qua.Đôi mắt cô nàng cực kì nhạy bén,nhìn là biết tỏng việc của cô.Ngoài ở cùng tên kia thì bạn thân nhà cô còn ở với ai.
Chuyện Sở Ngữ Yên có bạn trai ở phòng chỉ có Trình Lam biết,cô cũng không có kể lể gì lắm.Nếu bọn họ hỏi thì cô sẽ trả lời nhưng chẳng thấy ai hỏi nên cô cũng không nói.
Uyển Tự là cô nàng trầm lặng nhất phòng,tính cách có chút nhút nhát.Mỗi ngày đều cặm cụi học hành không hay hóng chuyện gì cả.Nhưng lúc này cũng phải xoay ghế nhìn cô chằm chằm.
Trước kia đều là cuối tuần cô mới ngủ lại bên căn hộ của anh.Nên bọn họ không hỏi han gì cả,chỉ có hôm qua là cô qua đêm vào ngày thường.Chưa kịp trả lời thì Diễn Oai đã la lên cực kì lớn.
Vẻ mặt như nhìn thấy vàng,cô nàng vừa nói vừa chuyển di động về phía của cô.
- Trời ạ,cậu mau nhìn xem.
Trên màn hình chỉ có một tấm ảnh cùng dòng chữ.
'HOA KHÔI ĐƯỢC TỔNG TÀI BAO NUÔI'
Là bức ảnh ban nãy cô đi xuống chiếc siêu xe của anh.Nhanh thật chưa gì đã bị chụp đăng trên diễn đàn,bởi vậy cô mới không để anh đưa vào dưới kí túc xá.
'.....'
- Trời ạ,là siêu xe đấy.Ngữ Yên cậu mau khai mau,bạn trai của cậu đúng không.
- Ừm bạn trai của tớ.
'.....'
Ngay cả Uyển Tự cũng cầm di động lên lướt,vẻ mặt cực kì nghiêm túc.Cô nàng còn rời khỏi tổ của mình đi đến trước mặt cô.Vẻ mặt cực kì nghiêm trọng,giọng nói lại cực kì mềm mỏng.
- Ngữ Yên à,cậu thiếu tiền sao.Tớ cho cậu mượn nhé,cậu đừng quen mấy ông già như này.
'....'
Phải nói sao nhỉ,tính cách của Uyển Tự cực kì thẳng.Lời nói đều tuột ra không hề suy nghĩ,chắc hẳn là tấm ảnh trên diễn đàn đang được bàn tán.Hẳn là kêu cô dựa vào mặt được bao nuôi,làm sugarbaby.
Trình Lam không nhịn được nữa mà cười lớn.
- Trời ạ haha....haha tớ cười chết mất.
'....'
Sở Ngữ Yên đưa mắt trừng Trình Lam một cái rồi mở di động ra.Định tìm một tấm ảnh chụp chung thì lại chẳng có tấm nào.Liền lựa một tấm cô chụp trộm anh lúc ngủ đưa qua cho hai cô bạn của mình.
- Bạn trai của tớ,bằng tuổi với tụi mình.
'....'
Diễn Oai không khỏi trợn tròn mắt,không tin vào mắt mình.
- Bạch Nhất Dương.
- Cậu biết cậu ấy.
- Tất nhiên,cậu ấy nổi tiếng lắm đó.Trên bìa tạp chí còn hay xuất hiện cậu ấy.
'...'
Đúng rồi ha sao cô lại quên mất,bạn trai nhà cô nổi tiếng lắm.Giải thích xong rồi cô tắt di động,định đi lấy quần áo tắm thì Diễn Oai lại nói tiếp.
- Bạch Nhất Dương là bạn trai cậu thật sao.
- Ừm.
- Tớ không tin,mấy đứa con gái kêu là cậu ta không phải đàn ông.Cậu biết diễn viên Chu Lạc không,chị ấy bị cậu ấy từ chối đấy.Ôi chao cái tin đó nổi lắm,các cậu có đọc không.
- Có có tớ có đọc,chị ấy là thần tượng của tớ.Chỉ mới nổi tiếng gần đây thôi nhưng rất giỏi đó.
Uyển Tự nhanh miệng đáp lại,đôi mắt không khỏi phát sáng lên.Trông đáng yêu cực kì.
Trình Lam vừa nhìn là biết hai cô bạn đó không tin Bạch Nhất Dương là bạn trai của Sở Ngữ Yên.Tất nhiên rồi,suy nghĩ của bọn họ rất đơn giản,một người như Bạch Nhất Dương thì làm sao hẹn hò với một người tầm thường kia chứ.
Không phải là không đẹp bằng,Sở Ngữ Yên không đẹp thì ai đẹp kia chứ.Không bằng ở đây chính là về độ nổi tiếng,giàu có và cấp bậc.Nhìn bọn cô thế này rất tầm thường,có ai lại nghĩ bọn cô có thể quen được bạn trai vừa trẻ,vừa đẹp,vừa giàu,vừa nổi tiếng kia chứ.
Mặc kệ Diễn Oai liên miệng nói không tin,cô cũng không muốn nói thêm.Cứ kệ thôi,thế là cô bình thản đi vào nhà tắm.Cho đến lúc đi ra thì trong phòng chỉ còn một mình Trình Lam.
Cô nàng này lại bắt đầu dùng gương mặt đó để trêu cô nữa rồi,giọng nói không tránh khỏi ý cười vang lên.
- Hôm qua hai cậu nồng nhiệt nhỉ,chỗ này muỗi đốt hay là cậu ta đốt vậy.
Vừa nói Trình Lam vừa chỉ vào chỗ chấm đỏ trên cổ của cô.
Ngay lập tức cô chạy vội đến bàn học của mình,đưa gương lên soi.Cái tên này thật là càng ngày càng lớn mật.Cô vừa lấy kem che khuyết điểm ra vừa đáp lại Trình Lam.
- Cậu không đi hẹn hò với Hướng Lâm sao,hay lại cãi nhau nữa rồi.
'.....'
- Tên đó dám sao,tớ là đau bụng kinh nên mới nằm ở đây nhá.
- À À À ra vậy,xin lỗi nhá làm tớ hiểu lầm.
Trình Lam chống cằm quan sát gương mặt tinh tế của cô,không khỏi lắc đầu.
- Cái tên kia dậy hư cậu rồi,sao mà mỏ hỗn giống nhau thế hả.
'....'
Sở Ngữ Yên có chút buồn cười,lúc đầu còn kìm nén.Càng dần lại cười không nhịn được,cứ như vậy hai cô nàng đưa mắt nhìn nhau cười đến ngả nghiêng.