Em Là Ánh Nắng Đời Anh

Chương 40: Một mũi tên trúng hai con nhạn





Vào tiệc kỷ niệm sáu năm hẹn hò, ngoài gia đình và bạn bè thân thiết thì Vu Yên Nhi còn cố tình mời Lý Nhược và Thanh Mai tham dự, cô chẳng ngu ngốc mời tình địch đến tạo mối quan hệ với họ, chỉ là muốn họ tự mình nếm trải cảm giác thất bại.

Về những ngày tương tự như thế này, Kiến Nhất trước nay đều để cho Vu Yên Nhi toàn quyền quyết định, chỉ cần cô nói một chữ "Muốn" thì anh chắc chắn không từ chối.

Vườn hoa được mẹ Kiến biến thành một nơi lấp lánh đèn led, mùi hương thơm từ cây cỏ thoang thoảng xung quanh. Trên bàn tiệc Vu Yên Nhi tự tay cắm một bình hoa hướng dương, tuy tay nghề vẫn chưa thể gọi là đẹp nhưng dưới sự hướng dẫn của mẹ Kiến trông cũng không quá khó coi.

Sở dĩ Vu Yên Nhi chọn cắm hoa hướng dương thay vì hoa hồng đỏ vì loài hoa này giống như cô và Kiến Nhất. Dù ở bất cứ nơi đâu, Vu Yên Nhi vẫn luôn hướng về mặt trời là anh.

Bảy giờ tối, ngay khi mọi người có mặt đầy đủ liền khai tiệc. Đầu tiên với nghi thức trao quà cho nhân vật chính, Thanh Mai là người tặng cuối cùng, còn cố ý muốn Vu Yên Nhi mở ra xem trước mặt tất cả mọi người.

"Yên Nhi, chị cảm thấy món quà này rất hợp với em, em mở ra xem thử đi"

Đáp lại lời thách thức của Thanh Mai, Vu Yên Nhi không chút e dè mở ra, bên trong hộp là một con hồ ly tinh bằng pha lê, được khắc nét tinh xảo. Cầm món quà trong tay, Vu Yên Nhi khẽ nhếch môi ẩn ý, thầm khen ngợi Thanh Mai tự ý thức được bản thân là rất tốt, câu giải thích hồ ly tinh dùng để tăng tình cảm của Thanh Mai ngay sau đó được Vu Yên Nhi bỏ ngoài tai.

Tâm trạng đang phấn khởi, Vu Yên Nhi tiếp tục mở luôn quà của Lý Nhược, bên trong hộp nhung là đồng hồ cặp, nhìn vào chẳng có gì đặc biệt nhưng dụng ý phía sau cô hiểu rất rõ. Chỉ cần nhìn vào Vu Yên Nhi liền biết Lý Nhược đang mong cô và Kiến Nhất nhanh chóng kết thúc.

Nhận được cả hai sự khiêu khích cùng một ngày, Vu Yên Nhi lại rất vui vẻ không hề buồn bực một chút nào bởi kịch vui còn ở phía sau.


Theo tính toán ban đầu, sẽ không có nước ngọt hay rượu bia, Vu Yên Nhi và mẹ Kiến đã đồng lòng mời trà.

Ngay khi mọi người mở nắp cốc, mùi thơm của trà ô long tỏa lên khoan khoái dễ chịu. Riêng cốc trà của Lý Nhược và Thanh Mai là trà xanh được pha đậm đặc.

Những người hiểu nhìn vào sẽ biết ngay, biểu cảm gượng gạo của Lý Nhược và Thanh Mai khiến tâm tình Vu Yên Nhi phơi phới, xem ra cả hai người họ cũng hiểu rõ vị trí của mình.

Không chỉ đơn giản dừng lại ở mức đó, Vu Yên Nhi còn mua hoa xuyến chi, loài hoa tượng trưng cho sự cô đơn rải khắp mặt bàn ngay chổ của Lý Nhược và Thanh Mai.

Ăn uống một lát, mẹ Kiến lấy máy ảnh chụp hình rồi cùng bố Kiến vào nhà để những thanh niên trẻ có thể thoải mái.

Hải Lý bày ra trò nói sự thật hoặc làm một thử thách nhận được sự hưởng ứng của mọi người. Ngay khi quay lượt đầu tiên bằng ứng dụng điện thoại, mũi tên chỉ ngay Kiến Nhất. Do người quay là Hải Lý, trúng ngay ý cô liền hào hứng giành hỏi: "Nếu phải đổi một cô gái khác để yêu, cậu muốn đổi ai?"

"Không đổi" Kiến Nhất dứt khoát nhanh gọn không chút chần chừ.

Câu trả lời của Kiến Nhất hoàn toàn nằm trong dự đoán, anh vì Vu Yên Nhi làm nhiều chuyện, cưng chiều vô hạn, bấy nhiêu thôi cũng đủ cho thấy tình yêu anh dành cho cô lớn đến mức nào. Đến lượt Kiến Nhất quay, lần này trúng ngay Triết Dương, anh bình thản lên tiếng hỏi: "Tại sao trước đó cậu nói thích Nhi Nhi?"

Ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về Kiến Nhất, giọng điệu của anh mang theo vị chua của giấm, ngay cả Vu Yên Nhi chưa bao giờ thấy anh ghen trước đó.

Mãi không thấy Triết Dương trả lời, mọi ánh mắt chuyển từ Kiến Nhất sang hắn chờ đợi. Triết Dương có chút căng thẳng, sau đó chọn đổi sang thử thách.

Không nhanh không chậm, Kiến Nhất thư thả đặt ra yêu cầu: "Tôi muốn cậu nói ra lý do"

"Đó không phải..."

"Đó chính là thử thách" Kiến Nhất ngắt lời, kiên định hỏi cho ra lẽ.

"Nói đi, cậu sợ gì chứ" Hải Lý bực tức đánh vào vai Triết Dương một cái thật mạnh khiến hắn đau đớn ôm vai mình.

"Bỏ đi, tôi đã biết lý do, thái độ của cậu đã xác nhận"

Những biểu cảm hoang mang khó hiểu nhìn nhau, ngay cả Vu Yên Nhi cũng không hiểu được ý Kiến Nhất, nếu anh thật sự biết tại sao còn cố hỏi cho bằng được?

Vài phút im lặng trôi qua trò chơi tiếp tục dưới sự điều khiển của Hải Lý không khí trở nên náo nhiệt trở lại.


Trong lúc mọi người đang ồn ào, Vu Yên Nhi ghé sát tai thì thầm với Kiến Nhất: "Ông xã, lý do là gì?"

Kiến Nhất xoay đầu nhìn Vu Yên Nhi, anh không trả lời khẽ cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn. Không gian đột nhiên im lặng, Kiến Nhất vẫn không hề dừng nụ hôn để rời môi cô.

Đối diện với cảnh tượng này, Từ Tuấn Vỹ nhanh tay che mắt Mạc Nhiên Nhiên đang hiếu kỳ ra mặt bên cạnh. Hải Lý cười hề hề đầy gian tà, Lý Nhược tức giận cắn chặt răng cam nhịn, riêng Triết Dương và Thanh Mai sốc đến há hốc mồm khi lần đầu chứng kiến trực tiếp.

Trong tư tưởng yêu đương của Kiến Nhất, anh đã không muốn bộc lộ chủ quyền thì thôi, một khi đã thể hiện thì ai cũng không cản được anh.

Đáng thương nhất vẫn là Kiến Nhật Nguyệt, tự hiểu bản thân sau này sẽ phải ăn cẩu lương của hai đứa em mà sống qua ngày.

Nửa đêm Hải Lý đăng ảnh chụp tại bữa tiệc sinh nhật Vu Yên Nhi lên, kéo nhiều người khác vào bình luận một cách nhiệt tình. Cô đăng tải ảnh cùng nội dung: *Đến bao giờ tôi mới được kỷ niệm sáu năm hẹn hò đây*?

Từ Tuấn Vỹ nhanh nhẹn tham gia: *Miễn bàn, có người chịu hẹn hò với cậu là tốt lắm rồi, chia tay sớm thôi*.

Mạc Nhiên Nhiên: *Cậu nhớ giữ cho chặt vào*.

Triết Dương: *Tôi không liên quan*.

Tâm trí Vu Yên Nhi bị kéo vào cuộc vui, tay gõ phím thuần thục: *Hải Lý, đừng lo, cậu ta chạy không thoát*.

Hải Lý trả lời Vu Yên Nhi: *Đúng, tôi chưa được gả đi thì tên Triết Dương kia đừng hòng bỏ trốn*.

Từ Tuấn Vỹ: *Nhiên Nhiên, ngàn lần đừng học hư theo*.

Hải Lý: *Tuấn Vỹ tỉnh lại đi, cậu còn độc thân trong đây đấy. Mà Kiến Nhất đâu để cậu lẻ loi một mình vậy Yên Nhi*?

Từ Tuấn Vỹ: *Kỷ niệm hẹn hò mà ngủ trước rồi sao*?

Vu Yên Nhi cười hắt ra, gõ câu châm chọc: *Cậu không được ngủ cùng nên ghen tỵ à*?

Từ Tuấn Vỹ: *Phải, cậu dám nhường tôi dám ngủ*.

Kiến Nhất bất ngờ xuất hiện: *Miễn tiếp*.


Vu Yên Nhi ngạc nhiên khi thấy tài khoản Kiến Nhất hiện lên, cô còn tưởng anh đã đi ngủ từ sớm. Hôm nay biết sẽ hội họp trên mạng nên cô đã về phòng mình ngủ để anh không quản, không ngờ anh vẫn còn thức.

Từ Tuấn Vỹ: *Được lắm, có sắc quên bạn*.

Lý Nhược: *Muộn thế rồi các cậu vẫn chưa ngủ à*?

Nhìn thấy bình luận của Lý Nhược, Vu Yên Nhi cười lạnh khinh bỉ, cô ta đúng là hay, đợi có Kiến Nhất mới hỏi một câu cho có lệ như cố ý để anh nhìn thấy sự tồn tại của cô ta.

"Còn không ngủ?"

Nghe giọng phát ra, Vu Yên Nhi giật mình quay nhìn, phát hiện Kiến Nhất đã ở ngay cạnh giường cô.

Điện thoại có thông báo gửi đến, Hải Lý: *Kiến Nhất, Yên Nhi, nửa đêm còn thức làm gì đó*?

Từ Tuấn Vỹ: *Đừng*...

Mạc Nhiên Nhiên: *Các cậu*...

Triết Dương: *Đừng vấy đen tâm hồn tôi*.

Hải Lý: *Haha, mau nói cho bọn mình biết đi*.

Kiến Nhất: *Ngủ đây, tạm biệt*.

Nhìn bình luận Kiến Nhất vừa gửi đi, Vu Yên Nhi bật cười lăn một vòng trên giường. Anh tắt điện thoại, lấy luôn điện thoại cô đặt lên bàn gần đó, trở lại giường nằm bên cạnh cô.