Chớp mắt một cái mùa thu đã chuẩn bị rời đi, thời gian gần đây trôi qua rất bình yên, nhẹ nhàng như không, Vu Yên Nhi nghi hoặc với thế gian này có phải đã bị đổi ngược.
Lý Nhược lẫn Thanh Mai giữ khoảng cách với Kiến Nhất, giống như đã hồi tâm chuyển hướng từ bỏ mối tình đơn phương không có kết quả. Nhưng tất cả chỉ là do Vu Yên Nhi nghĩ, sóng gió phía trước e là không hề nhỏ.
Thứ bảy không đến trường, bố Kiến có nhờ Kiến Nhất đến công ty cùng ông giải quyết một số việc. Vu Yên Nhi không muốn theo làm phiền nên đã chủ động bảo sẽ ở nhà cùng mẹ Kiến.
Nói về Jork, chưa biết anh ta giàu có đến cỡ nào, anh ta về đây được ba tuần, phần lớn đều thảnh thơi ở nhà, đã vậy còn đưa mẹ Kiến một số tiền xem như phụ tiền gạo và điện nước. Bề ngoài Jork ban đầu gặp cảm giác thanh tao giống Kiến Nhất, tiếp xúc rồi mới biết anh ta thuộc dạng công tử phong lưu ăn chơi.
Về mối quan hệ của Thanh Mai và Jork, cái danh hẹn hò như tấm bìa bao, bên trong hoàn toàn rống rỗng. Vu Yên Nhi đã quen với ánh mắt tình cảm của Kiến Nhất nhìn cô, mỗi khi thấy Jork nhìn Thanh Mai, cô không thấy được chút cảm xúc nào trong mắt anh ta.
Ngược lại thái độ thờ ơ của Jork dành cho Thanh Mai, cách Jork đối xử với Vu Yên Nhi trở nên nhiệt tình khác hẳn.
Đầu tiên, Jork mua cho mẹ Kiến cùng Kiến Nhật Nguyệt và Thanh Mai mỗi người một chiếc lắc tay bằng vàng trắng, mua cho Vu Yên Nhi một cái đắt gấp đôi. Anh ta không cho Vu Yên Nhi cơ hội trả lại, còn bảo nếu cô không thích có thể vứt sọt rác. Tất nhiên, Vu Yên Nhi đã vứt thẳng tay không chút luyến tiếc.
Lần thứ hai, Jork đặt mua váy thiết kế riêng từ Ý tặng cho phái nữ trong nhà. Lần này cũng vậy, Jork bảo Vu Yên Nhi không thích có thể cắt hỏng rồi bỏ đi. Không để Jork lần nữa thất vọng, Vu Yên Nhi xé tan tành chiếc váy trước mặt tất cả mọi người trong nhà rồi ném thẳng tay.
Lần thứ ba, Jork mời đầu bếp năm sao về nấu ăn đãi gia đình Kiến Nhất. Hàng loạt món ngon, từ màu sắc đến hương vị không còn chổ chê. Với việc này, Vu Yên Nhi ngoài việc chấp nhận ra không còn lựa chọn nào khác. Tuy nhiên, anh ta tính thiếu một bước, cô chỉ cần nói một câu, Kiến Nhất đã đích thân nấu ăn cho cô một bàn ăn chẳng kém đầu bếp anh ta mời.
Mỗi khi mua thứ gì đó, Jork sẽ mua tặng hết ba người nữ còn lại để có cơ tặng Vu Yên Nhi. Anh ta cho rằng Kiến Nhất không tặng cô những thứ đắc tiền, nếu anh ta tặng thì sớm muộn gì cô cũng lung lay. Nhưng Jork không biết được, thứ anh ta tặng dù có đắc giá đến cỡ nào cũng không bao giờ so sánh được với một Kiến Nhất vô giá.
Buổi trưa Vu Yên Nhi xuống nhà, tìm quanh không thấy mẹ Kiến đâu, duy nhất chỉ có Jork từ ngoài về, hai chữ vui vẻ khắc lên mặt. Anh ta vào nhà, thấy Vu Yên Nhi liền cười cười đê tiện tiến đến gần chổ cô: "Yên Nhi, ban nãy cô hàng xóm bị đau bụng mãi không hết, dì với anh đã đưa cô ấy đi bệnh viện. Giờ chỉ còn anh và em, anh đưa em ra ngoài ăn"
Vu Yên Nhi lạnh lùng liếc nhìn Jork, cô bình thản đến sofa ngồi xuống lấy điện thoại ra bấm.
Ánh mắt Jork hiện lên tia ẩn ý, bước nhanh chân đến giật lấy điện thoại Vu Yên Nhi vứt đi, đột nhiên đè cô xuống ghế.
"What the f\*\*k? D\*\*n it\!" Vu Yên Nhi giận dữ nhìn Jork\, hai bàn tay siết chặt hình nắm đấm\.
Jork siết chặt hai tay Vu Yên Nhi, chân anh ta đè lên hai chân cô chặn lại. Anh ta nghiêm túc nhìn cô, trầm giọng nói: "Xin lỗi nhé, anh phải làm theo yêu cầu của người khác, thật ra anh cũng rất thích những cô gái tính tình khó chiều như em"
Vu Yên Nhi im lặng, tay chân bỗng thả lỏng, cô cười lạnh: "Thanh Mai bảo anh làm? Anh đúng là con chó trung thành đấy, sủa vài tiếng cho vui tai xem?"
Bị một cô gái mười bảy tuổi lăng mạ, Jork không những không tức giận, ngược lại còn cảm thấy hứng thú thêm, anh ta cười lưu manh: "Kiến Nhất cho em cái gì, anh đều có thể cho em cái đó. Đừng lo, nếu Kiến Nhất không thể chấp nhận cô gái của mình bị vấy bẩn, anh sẽ đón em đi"
Khóe môi Vu Yên Nhi cong cao, chậm rãi nhấn mạnh từng chữ: "Thằng. Ngu"
Sắc mặt Jork bắt đầu mất kiên nhẫn, Vu Yên Nhi thong thả tiếp lời: "Anh tưởng nghe theo lời Thanh Mai, giúp cô ta thì cô ta có thể đến với Kiến Nhất sao? Dùng cái đầu mà suy nghĩ đi, cô ta hơn tôi như vậy, bày đủ kế vẫn không khiến Kiến Nhất chú ý, vì sao? Vì dã tâm cô ta chưa bằng tôi"
Nghe những lời Vu Yên Nhi nói, Jork bất động ngẫm nghĩ, làm sao một nữ sinh có thể nói ra những lời như thế?
Ngay khi Jork đang mãi suy nghĩ, Vu Yên Nhi vớ tay cầm được bình hoa phía trên đầu, cô lập tức cầm lấy đánh mạnh vào đầu Jork khiến anh ta ngã xuống đất bất tỉnh.
Nhìn Jork nằm dưới sàn, Vu Yên Nhi cố tình thả bình hoa xuống cho vỡ ra, tự xoa rối tóc mình, xé đứt cúc áo ngủ phía trên tạo hiện trường giả.
Một lúc sau ngay khi nghe tiếng người bên ngoài, Vu Yên Nhi nằm xuống ghế một tay một chân buông lỏng xuống ghế vờ ngất.
Vừa bước vào nhà nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn ngay trước mắt, Kiến Nhất sững sờ lao đến chổ Vu Yên Nhi ôm cô lên, biểu cảm anh lập tức hiện lên sự giận dữ cho Jork nằm ngay trên sàn nhà.
Kiến Nhật Nguyệt và Thanh Mai hồn bay phách lạc khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đã quá mức rõ ràng. Nhất là Thanh Mai không ngờ một kẻ cao to lực lưỡng như Jork lại dễ dàng bị hạ gục dưới tay Vu Yên Nhi.
Trên sàn, Jork cựa người tỉnh dậy, chưa kịp mở mắt đã bị Kiến Nhất lôi cổ đấm vài phát đến đổ máu. Kiến Nhật Nguyệt thấy Kiến Nhất tức giận vội vào can: "Nhất, coi chừng xảy ra án mạng"
Mặt Thanh Mai tái xanh khi ánh mắt giận dữ của Kiến Nhất lướt ngang qua cô ta.
Kiến Nhất buông cổ áo Jork, anh ta ngã ra sàn không còn bất kỳ phản ứng nào. Anh quay lại ghế bế Vu Yên Nhi lên, lạnh lùng để lại lời nhắc nhở: "Đừng để em nhìn thấy kẻ dư thừa trong ngôi nhà này"