Em Là Tình Yêu Của Anh

Chương 10: "Tôi cũng hy vọng cô ấy mở lòng thêm một lần nữa."



Hàn Kỳ Nam nhìn theo bóng lưng của Hạ Vi rời đi mà không khỏi bật cười chua xót. Nhìn thấy cô ăn ngon lành những món ăn như ngày xưa khiến anh không thể thoát ra được cảm giác muốn giữ chặt cô cho riêng bản thân anh. Anh biết rõ giữa cô và Kỳ Đông chỉ là kế hoạch của Kỳ Đông nhưng nghĩ đến việc cô ngay trước mặt anh thân mật cùng người đàn ông khác khiến anh không thể khống chế được cảm xúc.

Hạ Vi lên một chiếc taxi quay về Hiểu Pha, Hàn Kỳ Nam đã có vợ đính hôn vậy mà dùng tiền để khiến lên giường cùng hắn sao, tại sao đàn ông luôn tệ hại như vậy. Nếu không vì hợp đồng đã ký với Kỳ Đông, cô thật sự không muốn gặp lại người đàn ông đó thêm một lần nào nữa.

Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô giật mình thoát khỏi những suy nghĩ, chỉ vì món nợ của cha mẹ, chỉ vì bị tên Minh Luân kia lừa gạt bị Hàn Kỳ Nam sỉ nhục.

"Hạ Vi, tôi có nhiệm vụ mới cho cô."

"Anh nói đi."

"Câu dẫn Hàn Kỳ Nam cho tôi, khiến anh ta phải từ bỏ Bích Phương."

Ha….

Hàn Kỳ Đông này dường như cho người theo dõi cô.

"Anh đánh giá tôi quá cao rồi đó, một người phụ nữ đã ly hôn đi câu dẫn một tổng tài được con gái khắp cả thành phố A này muốn gả."

"Hạ Vi, tôi biết cô có cách. Lần này nếu thành công, coi như hợp đồng giữa tôi và cô chấm dứt."

Hạ Vi lung lay trong lòng, chỉ cần khiến Hàn Kỳ Nam từ bỏ hôn ước, cô sẽ được tự do.

"Hạ Vi, cô không muốn tôi cút khỏi mắt cô sao?"

"Tôi sẽ suy nghĩ."

"Chỉ còn 1 tháng nữa là hôn lễ sẽ được cử hành, cô không còn thời gian đâu."

"Hàn Kỳ Đông, anh vì cái gì mà lại muốn cướp vợ của anh trai."

"Tôi chỉ lấy lại tất cả những thứ thuộc về tôi."

Hạ Vi cúp máy…

Được rồi, dù gì Hàn Kỳ Nam cũng là hạng người trăng hoa.

Hạ Vi soạn một tin nhắn chỉ 3 chữ: "Tôi đồng ý." Rồi gửi cho Hàn Kỳ Đông.

Hàn Kỳ Đông tựa lưng lên chiếc sopha màu trắng sang trọng, một tay cầm ly rượu màu hổ phách, một tay miết cặp nhẫn kim cương là do chính anh thiết kế dành tặng cho người con gái anh yêu nhất. Ánh mắt của kẻ si tình sâu thẳm, anh quyết tâm sẽ dành lại mọi thứ từ trong tay Hàn Kỳ Nam.

Ngày hôm sau, Hạ Vi đặt trên bàn tổng giám đốc Hiểu Pha Hàn Kỳ Nam một lá đơn xin nghỉ việc.



Hàn Kỳ Nam dời mắt nhìn phong bì trên bàn, sau đó vẫn tiếp tục nhìn vào hồ sơ trên tay.

"Hàn tổng, cảm ơn anh thời gian qua giúp đỡ tôi, tôi xin phép được nghỉ việc tại Hiểu Pha."

"Đọc cho tôi lịch trình hôm nay." - Hàn Kỳ Nam không quan tâm đến lời Hạ Vi nói

"Là tôi đang muốn xin nghỉ việc thưa Hàn tổng?" - Hạ Vi lại nhấn mạnh.

"Trước khi tôi phê duyệt thì cô vẫn là thư ký của tôi, vậy nên dù chỉ còn một giây là nhân viên ở Hiểu Pha cô cũng phải làm việc." - Hàn Kỳ Nam nhíu mày nhìn Hạ Vi, sau đó tim hơi đập loạn nhịp vì hôm nay cô trang điểm và ăn vận rất gợi cảm.

"Vâng, sau cuộc họp sắp tới thì anh sẽ đi dùng cơm với tổng giám đốc Cố Cao Lãng, sau đó anh sẽ quay về Hiểu Pha để nghe bên phòng chiến lược thuyết trình về sản phẩm mới. Tối nay anh có thư mời đến sinh nhật của cô Bích Phương là hôn thê của anh."

"Được rồi cô ra ngoài đi."

Hạ Vi ôm hồ sơ đi ra ngoài, hôm qua anh ta còn buông lời khiếm nhã nay lại tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra, thật đáng ghét.

Ngồi vào bàn làm việc đã nhìn thấy Hoàng Châu mặt mày chán ngán chống cằm suy nghĩ.

"Nên mua gì đây nhỉ?" - Hoàng Châu vừa nhìn vào màn hình vừa nói.

"Cậu đang muốn mua gì sao? - Hạ Vi quan tâm hỏi.

"Hàn tổng mới bảo mình chuẩn bị quà cho vợ sắp cưới của anh ấy."

Hạ Vi cũng có chút bất ngờ, không phải quà tặng dành cho vợ sắp cưới thì anh ta nên tự mình chọn lựa.

"Có căn dặn gì đặt biệt không?"

"Không, tùy ý tôi lựa, sếp đã bảo như vậy hic."

Hàn Kỳ Đông cũng nhắn cô rằng tối nay cô phải cùng hắn ta đến tham gia buổi tiệc sinh nhật của Bích Phương. Thật không biết hắn ta muốn làm trò gì nữa.

Tại một nhà hàng sang trọng bật nhất thành phố A, Hàn Kỳ Nam ngồi dùng bữa trưa cùng Cố Cao Lãng vì hai bên dự định sẽ cùng nhau liên kết để đánh bại đối thủ và thâu tóm thị trường bán lẻ trong cả nước.

Sau khi bàn bạc xong các hạng mục hợp tác, chỉ nhìn thấy Hoàng Châu nên Cố Cao Lãng liền hỏi.

"Hàn tổng, hôm nay lại không thấy cô thư ký xinh đẹp lần trước đi cùng anh." - Cố Cao Lãng lần đó không xin được thông tin của Hạ Vi nên rất tiếc nuối.

"Sao Cố tổng lại hỏi đến thư ký riêng của tôi." - Hàn Kỳ Nam cảm thấy kì lạ khi Cố Cao Lãng lại quan tâm đến Hạ Vi.

"Cô ấy từng là đàn em khóa dưới của tôi, năm đó nếu không phải cô ấy đã có hôn ước thì cũng có thể hiện tại chúng tôi đã thành một đôi." - Cố Cao Lãng hơi cười khi nghĩ về chuyện ngày xưa.



"Cố tổng, tôi thấy hồ sơ của cô ấy vẫn độc thân, hiện tại cũng không hẹn hò ai nên anh còn cơ hội đó ạ." - Hoàng Châu nghe Cố Cao Lãng có ý với Hạ Vi liền nhanh nhảu đẩy thuyền.

Hàn Kỳ Nam nhíu mày nhìn về phía Hoàng Châu, khiến một chút nữa cô muốn bỏ trốn khỏi nơi có mùi thuốc súng này.

"Tôi cũng hy vọng cô ấy mở lòng thêm một lần nữa."

Chuyện Hạ Vi ly hôn tất nhiên anh biết, chỉ là sợ cô đang có sự phòng bị nên không muốn quá vội vàng.

Hàn Kỳ Nam nhìn ánh mắt si tình của Cố Cao Lãng liền có chút khó chịu, anh không muốn bất cứ người đàn ông nào để mắt đến cô.

Sau khi quay về lại văn phòng, Hàn Kỳ Nam nhìn thấy một chiếc hộp nhỏ đặt trên bàn liền mở ra xem, bên trong là một chiếc vòng tay đính kim cương rất tỉ mỉ và thoát tục. Những loại trang sức như vậy, không phải ai cũng có thể làm vật trang trí, nếu không cẩn thận nó sẽ trở nên sến sẩm.

"Đây là?" - Anh nhìn Hoàng Châu đang đứng trước mặt hỏi

"Dạ thưa Hàn tổng, vì tôi bận đi cùng anh nên đã nhờ Hạ Vi mua quà giúp tôi, anh có gì căn dặn thêm không?"

Hoàng Châu nhìn cái nhíu mày của Hàn Kỳ Nam mà tim đập như muốn rơi ra ngoài, đã theo Hàn tổng bao nhiêu năm nay, anh rất ghét kẻ nào trái ý anh.

"Cô tự đi chuẩn bị món quà khác." - Hàn Kỳ Nam ra lệnh

"Dạ, tôi xin lỗi, thật ra Hạ Vi vừa vào công ty chưa lâu nên chưa hiểu được sở thích của anh, mong anh bỏ qua."

Hoàng Châu lo sợ vì việc này mà Hạ Vi bị Hàn tổng mắng thì cô thật áy náy,

"Cô ra ngoài làm việc đi… À, chuyện này không được nói cho Hạ Vi biết."

"Dạ, vâng thưa Hàn tổng."

Hoàng Châu rời khỏi văn phòng đi về phía bàn làm việc, tuy khó nghĩ đôi chút nhưng khi Hạ Vi hỏi thăm thì vẫn không dám nói ra điều gì.

Buổi tối tại biệt thự xa hoa nhất khu cao cấp bật nhất thành phố A được trang hoàng lộng lẫy buổi tiệc sinh nhật của cô con gái cưng nhà họ Liêu, vì cô lại sắp được gả cho tổng tài Hàn Kỳ Nam nên vị trí trong nhà của cô được nâng lên rất nhiều, phía sau cô còn có em gái nhưng hiện tại như một cái bóng của cô chị Bích Phương sắp được gả cho tập đoàn lớn nhất cả nước.

Hôm nay, Bích Phương diện trên người một chiếc đầm dáng đuôi cá bó sát cơ thể phô diễn đường nét đẹp u mê lòng người, khách mời đến ngày một đông đúc hơn, kẻ cười người nói cũng chỉ vì ai ai cũng biết rõ Liêu gia sắp tới đây sẽ liên kết với Hiểu Pha, đã thế lực lớn mạnh nay càng như hổ mọc cánh.

"Bích Phương, sao giờ này mà Hàn Kỳ Nam còn chưa đến, khách mời đến rất đông rồi."

Liêu lão gia có vẻ sốt ruột, khách mời đến đây đều quan tâm duy nhất là cơ hội cùng Hàn gia, vậy mà đứa con rể này lại để ông bẽ mặt, sắp tới giờ cũng không thấy bộ dạng nơi nào.

"Anh ấy rất bận mà ba, ba yên tâm đi chắc anh ấy đang trên đường đến."

Liêu lão gia cũng không hỏi thêm, đi chào hỏi các ông lớn trong ngành vừa đến.