Mắt Kha Nguyệt sáng lên, không hề tức giận mà ngồi xổm xuống sờ sờ đầu bạn robot nhỏ :
“Chào bạn, bạn tên là gì?” Andez không quay đi không thèm trả lời
CỐ Minh Triệt cũng đứng một bên cười, con bé ngu ngốc :“Nó gọi là Andez”.
Kha Nguyệt kêu oaa lên :“Thật tuyệt, là cậu làm sao?”
Cố Minh Triệt mặt đầy kiêu ngạo:“Đương nhiên rồi, đây chỉ là một chuyện đơn giản thôi.”
Ánh mắt Kha Nguyệt hiện lên vẻ sùng bái làm Cố Minh Triệt rất vừa lòng, cậu nói thêm
“Andez còn biết lấy nước, quét dọn và làm toán được đó”.
Kha Nguyệt lại càng thích thú hơn :“Thật vậy sao, vậy tớ có thể cùng cậu làm chủ nhân của nó không” nói xong liền khẩn thiết nhìn về phía Cố Minh Triệt
Ánh mắt cô long lanh, đầy chân thành nhìn về phía cậu
Cố Minh Triệt ho nhẹ, giả vờ đắn đo :“Nếu cậu đã thích như vậy thì tôi miễn chấp nhận” .
Cậu vừa nói xong liền không kịp phản ứng, Kha Nguyệt đã nhảy lên hôn chặt vào má cậu, đều bằng tuổi Cố Minh Triệt chỉ lớn hơn Kha Nguyệt 4 tháng nhưng cậu lại cao hơn cô bé hẳn một cái đầu. Kha Nguyệt phải
Cố sức lắm mới hôn được vào má cậu
Cố Minh Triệt đỏ mặt tức giận :“Kha Tiểu Nguyệt, cậu không thể như vậy được, cậu còn là con gái không đó!"
Kha Nguyệt mặt dày :“Tớ thích Triệt Triệt nhất nha!”
Tối hôm ấy, hai đứa trẻ vui vẻ cùng nhau đốt nến mừng sinh nhật, có lẽ trong tuổi thơ của chúng không hề có sự chăm lo, quan tâm nhiều của cha mẹ, hai đứa trẻ ấy tự sưởi ấm nhau trong những ngày tháng cô đơn nhất của nhau
Đó là Kha Nguyệt và Cố Minh Triệt
Đã từng gắn bó, thân thiết đến thế hoàn toàn đối lập với tình cảnh như hiện tại
[ Lời tác giả :Có lẽ tình cảm đó là những thứ đơn thuần nhất, sạch sẽ nhất của trẻ thơ, chúng bảo vệ, yêu thích nhau bằng những tình cảm chân thật nhất không nhiễm bất cứ một tạp chất nào]