CỐ Minh Triệt hẳn là đã thấy cảnh ấy....
Nghĩ đến chuyện đó, Kha Nguyệt tắt vòi nước hoa sen, nhanh chóng khoác áo choàng rồi đi vào phòng ngủ.
Cô gửi một tin cho Cố Minh Triệt.
Hỏi hắn vì sao không cứu cô, còn nói rõ cô chỉ thích một mình hắn.
Hắn không nhắn lại. Cô nằm trong chăn, vẫn đợi. Âm báo tin nhắn vẫn không vang lên.
Kha Nguyệt buồn bã nghĩ, nếu trong trường hợp người đó là Mạc Lệ có phải hắn sẽ không suy nghĩ gì mà lao vào cứu rồi phải không.
Kha Nguyệt trằn trọc cả đêm, đến rạng sáng thì cô mới ngủ được một chút
Ngày hôm sau, tin tức đầu tiên đã nhanh chóng giúp cô phục hồi trang thái.
Lũ Nhất Duy nửa đêm qua đã bị cảnh sát bắt. Có tin đồn là do một cậu học sinh của Cao trung A báo án.
Người cứu cô là hai cậu nhóc, không phải học sinh Cao trung A.
Nếu không với gương mặt của hai cậu chàng đó, nhất định đã lan truyền khắp trường học rồi. Mà ngoại trừ hai người đó, chỉ có Cố Minh Triệt là người biết rõ nhất chuyện tối hôm qua.
Vậy cậu học sinh trong tin đồn ấy, không phải Cố Minh Triệt thì là ai?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, thì nụ cười trên môi Kha Nguyệt bỗng chốc sáng bừng cả lên.
Trong tình huống tỷ lệ thắng cực thấp như vậy, thì báo án với cảnh sát là sự lựa chọn sáng suốt nhất.
Hắn không hề cố ý muốn bỏ cô ở đó. Chỉ cần biết như thế cô cũng vui rồi.
Cô liền ghé qua cửa hàng tiện lợi, mua một chút đồ ăn sáng cho Cố Minh Triệt để cảm ơn, mua xong cô dán một tờ giấy nhớ nhỏ bên trong túi
“Cảm ơn vì hôm qua nhé, ký tên Kha Nguyệt”
Cô hí hửng chạy tới lớp, đặt túi lên bàn của Cố Minh Triệt
Đúng 7h tiếng chuông vào học kêu lên thì Cố Minh Triệt mới bước vào lớp, cậu nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Kha Nguyệt rồi nhanh chóng trở về chỗ ngồi của minh
Cố Minh Triệt thấy túi nhỏ trên bàn, cậu nhíu mày, không chút để ý mà ném vào thùng rác,
Kha Nguyệt tò mò nhìn sang xem phản ứng của cậu kết quả lại thấy được màn này đồ mà cô cất công đi Sớm lựa chọn cả sáng lại bị cậu hờ hững mà ném vào thùng rác như vậy
Nhưng Kha Nguyệt lại không biết vốn dĩ Cố Minh Triệt không hề thấy được tờ giấy bên trong
Cô lén lau nước mắt rồi chậm rãi bước đến chỗ thùng rác, nhặt túi đồ nhỏ lên, chỉ để lại cho Cố Minh
Triệt bóng lưng, anh rất bất ngờ vì không nghĩ túi đồ đó là của cô nếu sớm biết anh sẽ không làm như thế
Vốn đang định bước đi nói xin lỗi thì Lý Quang Tông lại chạy sang phía này, anh liền từ bỏ suy nghĩ đó
Các bạn học đều thấy Cố Minh Triệt lạnh lùng mà ném túi đồ vào thùng rác, nhưng bọn họ cũng bất ngờ khi nó là của Kha Nguyệt,
Đêm qua khi nghe Kha Nguyệt hát xong cả lớp trong lòng đều cảm thấy Kha Nguyệt này đúng là thảm, quá thảm rồi
Có vài người còn đến ngồi cạnh cô an ủi
Kha Nguyệt nghe chuyện xong, cũng chỉ cười mà cho qua.
Cố Minh Triệt không thích cô, là chuyện rõ như ban ngày.Anh thậm chí còn chẳng có lỗi gì cả.
Tình yêu của cô dành cho Cố Minh Triệt, không mong anh đáp lại.Vì thế khi nhìn thấy Cố Minh Triệt ném đồ của mình, cô vẫn rất bình tĩnh chỉ là trái tim có chút nhói.
Tiết thể dục
Một đám nam sinh trốn tới tiệm sách nằm ngay bên cửa hông cao trung A, lấy lý do là: ra ngoài ít thở không khí.