Em...Em Dần Yêu Anh Mất Rồi!

Chương 65: 65




Từ nãy tới giờ cô cứ chăm chú nghe mẹ con nhà này nói nên có vẻ đã quên ông chồng nào đó đang ở quầy thanh toán đợi mình.

Cứ tưởng sau khi cưới Tô Diệu Anh thì anh ta phải vui và nâng niu cô ta như hòn ngọc cơ chứ, theo lời cô ta kể chắc dạo này có vẻ anh ta đối xử không tốt.

Lời Diệu Anh nói làm cô phải cười nhẹ, một tên tra nam sao cô phải luyến tiếc mà gặp anh ta làm gì.

Nói như thế thì khác nào Dương Nghi quá ngu ngốc biết người ta đang làm tổn thương mình mà vẫn theo sao.

Ân ân ái ái trước mặt cô khi gặp ở quán nước thế mà khi Diệu Anh có thai lại lật mặt nhanh thật.
- Dở trò ư, sao tôi lại phải dở trò quay lại với anh ta làm gì.

Cô tưởng tôi ngu ngốc mà quay lại với người làm tổn thương mình sao.

Thay vì ở đây mà nói tôi sao cô không điều tra xem nguyên do nào mà trở nên như vậy, hay cứ anh ta thay đổi lại tìm đến tôi.


Cứ suy nghĩ như thế có ngày cô mất chồng về tay người khác thì cũng không bao giờ biết đâu vợ của Dịch tổng ạ.
Lời Dương Nghi nói cũng không sai, những lời cô nói có vẻ làm Tô Diệu Anh phân tâm.
Cẩm Lam thấy danh dự của con mình bị con nhỏ kia châm chọc như thế thì không chịu đựng được nữa, đáng buồn hơn khi nghe những lời này con dâu của bà lại im lặng.
- Con trai tôi không bao giờ là loại người đó cho nên cô đừng có mà nói như kiểu nó là loại người giống cô.

Diệu Anh, con đừng có tin những lời cô ta nói.

Tuyệt đối những điều này là giả, chắc là nguyên do gì khiến thằng bé như vậy thôi chứ nó không bao giờ phản bội con đâu, tin mẹ đi.
Tuy bà ta nói là vậy nhưng Diệu Anh không hề cảm thấy an tâm, những hành động anh ta làm như kiểu đang làm gì có lỗi với cô vậy.

Lúc nào cũng đi sớm về khuya, mà có khi cô ta còn ngửi thấy có mùi nước hoa của phụ nữ ở áo anh.

Cũng có lúc cô ta cũng theo dõi nhưng lại không có được kết quả.
- Chắc chắn là cô và Hạo Minh lén lút sau lưng tôi chứ không phải ai khác, đúng là loại người như cô cướp chồng người khác là giỏi.
Cô cũng phải lắc đầu ngao ngán trước suy nghĩ của cô ta, một mực luôn đổ tội cho cô.

Nhìn túi dâu tây ở lòng bàn tay mình lúc này Dương Nghi mới nhớ ra là đang có người đợi mình, tất cả là hai người này làm tốn thời gian.
- Đúng là không biết suy nghĩ nên mất chồng cũng đáng lắm....
* Chát *
Dương Nghi và Cẩm Lan hơi sững sờ về hành động này của cô ta, lời nói của Dương Nghi làm cô ta kích động mà vung tay.
- Sao, mạnh miệng nữa đi.
Tay Dương Nghi sờ lên mặt của mình mà nhìn cô ta, Diệu Anh lúc này đang rất hả hê vì việc mình làm mà cười một cách vui vẻ.
Đột nhiên lúc này cô ta không hiểu sao bị lực gì đó đẩy mình nên không may mất thăng bằng mà lùi về đằng sau, may mà có Cẩm Lan đỡ ả nên không bị ngã.
- Con không sao chứ.
Bà ta cũng hốt hoảng khi thấy con dâu mình bị mất thăng bằng mà không biết có chuyện gì xảy ra.
- Dạ con không sao.
Hai người lúc này nhìn về phía trước xem có chuyện gì xảy ra, trước mặt hai người hiện ra một người đàn ông đang ở cạnh Dương Nghi, đang xoa gương mặt xinh đẹp lúc này đang đỏ lên, có vẻ ả ta tát cô khá mạnh tay.

- Nghi, em có sao không, đau lắm không em.
Cố Vĩ Phàm từ đâu xuất hiện không ngừng lo lắng cho gương mặt của vợ mình, vợ hắn mà hắn không lỡ động tay động chân với cô sao cô ta lại dám làm như vậy.

Dương Nghi lúc này vẫn đang ngỡ ngàng mà nhìn hắn, nhìn ánh mắt vẫn còn đang mơ hồ của vợ mà Vĩ Phàm buồn cười, vừa thương vừa xót, đúng là xa hắn có một tý lại có chuyện.
Vừa nãy khi thanh toán xong, hắn ta vẫn đang đứng đấy mà chờ cô.

Sao mua mỗi túi dâu mà lâu vậy không biết, hay lại lạc hắn ta mà không biết chỗ quay lại nơi đây rồi.
Đoán chắc là cô đang bị lạc nên hắn lấy điện thoại mình xem thử vị trí của cô xem đang ở đâu, lần mãi cuối cùng đến nơi, nhìn thấy vợ mình đang bị tát mà Vĩ Phàm liền để đồ xuống nền mà chạy lại đẩy ả ta ra mà lại chỗ vợ mình.
Hai mẹ con Cẩm Lan vẫn ngỡ ngàng mà nhìn người trước mặt vì nhận ra người này là ai, hắn ta tuy ít xuất hiện trước báo chí những một lần nhắc đến hắn là mọi công ty điều phải kiêng dè vì sự phát triển lớn mạnh của công ty hắn ta đang quản lý đã tạo ra những tiếng tăm lừng lẫy, mọi tập đoàn xem công ty hắn như miếng mồi béo bở mà không thể nào mà có được.
- Cố...Cố tổng...
Vì thỉnh thoảng hắn ta cũng tham gia vào những buổi tiệc lớn của những công ty khác nên có những tiệc Cẩm Lan và Diệu Anh tham gia, được người khác giới thiệu vì vậy cũng gọi là biết mặt từ đó.
Còn về hàng động mà hắn ta đang làm với Dương Nghi làm mẹ con vô cùng khó hiểu, rốt cuộc hai người họ có mối quan hệ gì đây.

Trong lòng hai người họ đột nhiên có một suy nghĩ tại sao Dương Nghi lại làm thế nào mà có được người đàn ông này đây, cố tình quyến rũ hắn ta chăng.

Nhưng nghe đồn mỹ nhân bên cạnh hắn ta có rất nhiều nhưng sao lại một đứa nhà quê kia khiến hắn động lòng như vậy.
- Hai người cũng được lắm, dám bắt nạt vợ tôi như vậy.

Có vẻ hai người rất thích chọc giận đến tôi thì phải.

Cái gì cơ, bọn họ có nghe lầm không đây, từ khi nào một đứa nhà quê như vậy lại trở thành vợ của chủ tịch cơ chứ.
- Ngài nói gì, cô...cô ta mà là vợ của ngài á...
Chắc nói ra ai cũng không tin bọn họ lại là vợ chồng, bọn họ cho rằng người giàu có như vậy ít ra cũng phải cưới một người phụ hợp cùng gia thế như nhau.

Đằng này, một đứa không có gì như cô lại kết hôn một vị chủ tịch tiếng tăm lừng lẫy là chuyện không thể nào.

Tuy từng xem ti vi trong buổi họp báo Vĩ Phàm có nói là đã có vợ nhưng không ngờ người vợ mà hắn ta nói đến là Dương Nghi.
- Thế hai người nghĩ cô ấy không được phép làm vợ của tôi hay sao?
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào họ như vậy khiến hai mẹ con sợ hãi mà không dám làm gì, đàn ông bây giờ không cần tìm một người phù hợp với gia thế của mình mà kết hôn hay sao mà đi chọn một đứa nhà quê.
- Không, ý tôi không phải như vậy.
Diệu Anh lúc này đột nhiên ôm lấy bụng của mình, không hiểu sao bụng cô ta lại cứ cảm thấy đau đau.

Cẩm Lan bên cạnh đang không biết đối đáp với hắn ta ra sao nhưng nhìn thấy con dâu củ mình ôm bụng như vậy khiến bà ta lo lắng.
- Diệu Anh, con sao vậy, con đừng làm mẹ sợ Diệu Anh..