Anna khẽ nhếch mép tạo thành nụ cười nữa miệng quen thuộc đầy vẻ chế giễu nhìn thằng nhok, lười nhác thốt ra vài từ....
- Tôi có nói mình họ Hoàng sao?
- Cô......ko phải là người họ Hoàng?
- Hoàn toàn ko quan hệ gì.
- Vậy tại sao........
- A! Nghĩ cũng lạ ta, sao tôi lại giống y đúc một người thuộc một dòng họ mà mình chẳng có chút liên quan gì như thế nhỉ?- Anna giả bộ kêu lên, miệng thấp thoáng nụ cười như có như ko....
- Cô........là ai?- mọi việc dường như ngày càng mơ hồ.
- Nghe cho rõ đây, tôi là Anna_ Annaliva Jarsic.- cô nghiêm giọng nói, thoáng điểm một nụ cười.
- Annaliva Jarsic?- cái họ Jarsic này.......nghe quen quen???
Anna khẽ chậc lưỡi nhìn thằng nhok, mặc dù khuôn mặt người này trông rất bình tĩnh, song nếu để ý kỹ sẽ thấy có chút bất thường, mà, ko chỉ "có chút" thôi đâu nha!
- Thôi đc rồi, khi nào thật sự bình tĩnh lại rồi hãy sang gặp tôi, tôi luôn sẵn sàng giải đáp mọi thắc mắc của anh- và chêm vào- ở một chừng mực giới hạn nhất định, ok?- haiz......đã nói cả tên lẫn họ vậy rồi mà cũng ko có phản ứng gì? Xem ra tên này thực sự shock nặng a!
Anna quay người bước ra khỏi phòng, để lại phía sau thằng nhok một mình chết sững trước những gì vừa xảy ra....
Mơ?!....
Cửa phòng bật mở, từ bên ngoài, thằng nhok điểm đạm bước vào trong, khuôn mặt tuy vẫn còn chút kinh ngạc song tâm đã tĩnh.
Anna khẽ chép miệng. 429s. Tên này quả là rất triển vọng a! Lấy lại cảm xúc cân bằng rất nhanh, quả ko hổ danh là người thừa kế chính thức của tập đoàn nhà họ Trần!
- Hi! rất vui khi anh đã có thể nói chuyện lại bình thường- Anna nhoẻn miệng cười tươi.
- Anny đâu?- thằng nhok ko hề quan tâm đến lời chào hỏi thân thiện của cô gái kia, ngay lập tức đi thẳng vào chủ đề chính đang quan tâm.