- Ừ nhỉ, cậu nói mới nhớ. Anna, cô mau liên lạc vs con nhỏ đó đi, đừng quên 3 ngày nữa là sinh nhật tôi rồi.- thằng nhok cũng nhăn mặt nói.
- Ừ thì......cứ từ từ, tôi điện cho nó hôm qua rồi, nó bảo khoảng mai mốt gì đó sẽ về- Anna trả lời lấp liếm.
- Chắc chứ?
- Ừ thì......chắc ko chỉ có nó mới biết thôi *gãi đầu*
- Trời!- ko biết nói gì hơn.
Thử quay sang nv chính trong đoạn thoại vừa rồi nào....
London, England.
Trong một ngôi biệt thự nhỏ ở giữa sông núi bạt ngàn, một người phụ nữ thư thái ngồi ngoài vườn tắm nắng, vẻ mặt có vẻ nhợt nhạt nhưng đã khá hơn hai ngày trước. Bên cạnh, một cô gái trẻ khoảng 17-18 tuổi ngồi uống trà, ánh mắt luôn dõi theo người phụ nữ.
- How do you feel?
- Dont worry, Anny, Im ok.- người phụ nữ nhẹ nhàng nói.
- Really? You seem tired. The doctor advised you should take a rest.- con bé khẽ nhăn mặt.
- I know, I will.
- You always is worrying about little things.- nó hừ giọng nói, vẻ ko hài lòng chút nào cả.
- Believe me, Anny! Ill soon be well again.
- I hope so. *thở dài* Anna said to me that you lost sleep recently. Are you ok? Is everything ok?
- Everything is still ok, dont worry. Dont think so much. Do you have onething to need to solve? You should soon e back Viet Nam.
- Yes, I have. I will e back Viet Nam, but not now. I want to stay in here today. You know I missed you so much, dont you?
- I miss you so much, too.- người phụ nữ mỉm cười hiền từ, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của con bé.
Con bé mỉm cười vẻ thỏa mãn, nhoài người ôm lấy bà, dụi dụi đầu vào ngực bà như đang làm nũng, nó toan nói gì đó thì đột nhiên chuông điện thoại vang lên.
Near, far, wherever you are
I believe that the heart does go on
Once more you open the door
And youre here in my heart
And my heart will go on and on.....
- Sorry.- con bé nhún vai, rồi đứng dậy nghe điện thoại, nhưng nó chỉ vừa mới áp tai vào, ngay lập tức đã nghe tiếng hét ầm ĩ bên kia....
- (ko nói cũng biết là ai ^^")
- Hừ, anh nhỏ giọng chút đi, tôi có phải chết rồi đâu mà réo ghê thế!?
-