Con bé hét lên, lấy tay đập đập đầu, làm như mọi suy nghĩ sẽ rơi ra ko bằng. Nó ghét những thứ mà mình ko thể giải thích đc. Nghĩ một hồi nữa mà vẫn ko ra, tức quá, con bé....lăn ra ngủ lun (ax).
Ở bên kia, thằng nhok cũng y như con bé, cứ suy nghĩ mãi về chuyện lúc nãy. Ko hiểu sao lúc ôm con bé, nó có cảm giác j` lạ lắm, chưa bao h nó có cảm giác đó. Đối với nó, việc ôm một đứa con gái chẳng có j` to tát cả, gần như là bình thường, chẳng có j` đáng bận tâm. Vậy mà chỉ vì lúc nãy lỡ ôm con bé một chút mà h nó ko tài nào kiểm soát đc nhịp tim và cảm xúc của mình. Thật kì lạ. Ko lẽ....nó đã.....ko thể nào! Làm sao có chuyện đó đc. Ko thể nào....- nó lắc lắc đầu phủ nhận ý nghĩ vừa lướt qua trong đầu, rồi trùm kín chăn lại, hi vọng có thể ngủ. Có lẽ sau khi ngủ dậy, nó sẽ tỉnh táo hơn và trở lại bình thường....